Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2242 - Chương 2242. Game Mới: “Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản”!

Chương 2242. Game mới: “Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản”!
Chương 2242. Game mới: “Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản”!

Sau khi làm game, dựa vào danh tiếng của phòng làm việc Trì Hành và Đằng Đạt, khả năng lãi tiền rất lớn.

Thấy tổng giám đốc Bùi trầm mặc, Thái Gia Đống hơi hụt hẫng.

Quả nhiên suy nghĩ của mình đơn giản quá, kém xa đáp án tiêu chuẩn trong lòng tổng giám đốc Bùi.

Lâm Vãn tiếp lời: “Lựa chọn của lão Thái thật sự là lựa chọn hợp lý nhất theo tư duy bình thường.”

“Nhưng ta cảm thấy lựa chọn này cũng tồn tại nguy hiểm nhất định.”

“Ta nói chuyện với giám đốc sản phẩm kính VR là Lão Tống thì hắn nói, kính VR Doubt đã dùng toàn bộ kỹ thuật có thể dùng cho kính VR rồi, là sản phẩm hội tụ mọi thành quả, hai ba năm tới không lạc quan lắm, tình hình sản phẩm kính VR có thể sẽ không có thay đổi quá nhiều.”

“Ta lo rằng một khi sản phẩm kính VR dừng phát triển, chắc chắn sản nghiệp VR sẽ nhanh chóng thụt lùi, đến lúc đó chúng ta đầu tư một số tiền lớn vào nghiên cứu phát triển game, có thể sẽ không thu hồi vốn được do thị trường không đủ lớn.”

“Nên suy nghĩ của ta là, không thể đặt hết trứng vào một giỏ được.”

“Có thể nghiên cứu phát triển đan xen giữa game thường và game VR, hoặc vừa bắt đầu quyết định thì làm song song hai phiên bản.”

“Như vậy thì dù tương lai ngành VR có thụt lùi nhanh chóng thì phòng làm việc Trì Hành cũng có thể tiếp tục làm game truyền thống, vẫn có thể sống tốt.”

Bùi Khiêm trầm mặc tiếp.

Nghe có vẻ… cũng có lý đấy!

Phương án của Lâm Vãn còn thực tế ổn định hơn.

Dựa vào cách của nàng, phòng làm việc Trì Hành có thể ăn được lợi nhuận của game VR, vừa có thể lợi dụng ưu thế và kinh nghiệm phát triển game truyền tống trước đó, tránh khỏi nguy hiểm, kiếm tiền một cách ổn định.

Mánh như vậy, hình như chọn thế nào cũng sẽ lãi…

Nhưng Lâm Vãn còn cung cấp tin tức hữu ích, chính là ngành VR không có dự trữ kỹ thuật gì, rất có thể tương lai sẽ rơi vào trạng thái trì trệ hoặc thậm chí là tàn lụi.

Cái này hoàn toàn phù hợp với trạng thái sản nghiệp VR trong ký ức Bùi Khiêm.

Vì nguyên nhân kỹ thuật, độ hot của VR sẽ duy trì được trong thời gian rất ngắn, sau này sẽ sụt giảm nhanh chóng, “thời đại game VR” nhiều người mong đợi chưa kịp mở ra đã kết thúc rồi.

Nên chắc chắn phương án của hai người không thể dùng được, phải nghĩ phương án lỗ tiền cực mạnh.

Tiếp tục đầu tư nghiên cứu phát triển game VR, vả lại không thể nghiên cứu game VR có tỷ lệ thành công cao!

Giống như Thái Gia Đống nói, nghiên cứu phát triển game FPS thể lượng 3A, chắc chắn không được, tỷ lệ thành công quá cao.

Bùi Khiêm tổng kết lại, thành công của “Hải Đảo Động Vật” chủ yếu vì cách thức chưa đủ lạ.

Trước đó hắn quyết định làm dự án “Hải Đảo Động Vật” này chủ yếu là vì lúc bắt đầu họp vội quá, nếu không bác bỏ kiểu FPS thực, điện ảnh hóa game theo hướng game open world, phong cách hoạt hình rồi.

Sau đó làm tới làm lui, nhiều người bổ não, “Hải Đảo Động Vật” được ra đời.

Bây giờ quay đầu nhìn lại game “Hải Đảo Động Vật” này, Bùi Khiêm phát hiện nó quá đáng tin.

Ban đâu sao mình lại cho phép phòng làm việc Trì Hành nghiên cứu phát triển game đang tin như vậy nhỉ?

Cũng khá trách thất bại thảm vậy.

Nên Bùi Khiêm cảm thấy game VR không thất bại là vì ban đầu mình lười quá, nghĩ ra điều không đủ lạ.

Lần này đưa ra gợi ý game VR cực kỳ lạ, đầu tư vốn cực lớn, thêm xu hướng ngành VR dần flop trong tương lai, nhất định có thể lỗ tiền!

Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm ho khụ khụ, nói: “Suy nghĩ của hai người rất đúng.”

“Nhưng…”

“Rõ ràng vẫn chưa phù hợp với định nghĩ của ta về hai chữ ‘Trì Hành’ này.”

“Các ngươi nghĩ xem, trước đó xác định làm game VR đã nói sao?”

Lâm Vãn và Thái Gia Đống liếc mắt nhìn nhau.

Thái Gia Đống nói: “Ta nhớ. Khi đó mọi người nói muốn làm game mobile, tổng giám đốc Bùi nói, ý của Trì Hành là dũng cảm đưa ra giả thiết, cẩn thận tìm chứng cứ, lúc xác định mục tiêu phải nhìn ra xe. Tuy phải bước từng bước, nhưng chỉ dựa vào đôi chân mà không nhìn ra xa thì sẽ đi đường cong cong vẹo vẹo.”

“Với lại, dám đột phá mới có bước tiến, trước đó không có dự án nào thành công là vì ‘thận trọng’.”

“Chẳng lẽ… tổng giám đốc Bùi ngươi cảm thấy suy nghĩ của chúng ta bây giờ rất thận trọng?”

Bùi Khiêm gật đầu, đại diện lớp tổng kết không tồi, là một mầm cây tốt.

Thái Gia Đống như có điều nghĩ ngợi sâu xa.

“Thật sự…”

“Lúc phòng làm việc Trì Hành vừa bắt đầu, game VR vẫn chưa xuất hiện, làm game như “Hải Đảo Động Vật” đã xem như là hành động khá mạo hiểm rồi.”

“Nhưng bây giờ  kính VR Doubt đã thành công rồi, thế thì làm một game VR bình thường như vậy không còn mạo hiểm gì nữa.”

Lâm Vãn nghĩ nghĩ, nói: “Thế ý của tổng giám đốc Bùi là chúng ta tiếp tục đầu tư vào làm game VR, đồng thời phải làm một điều mới lạ, trước đó mọi người chưa từng làm?”

Bùi Khiêm hài lòng gật đầu: “Đúng vậy, chính là ý này!”

“Đừng sợ thất bại, nếu sợ thất bại thì mãi mãi không có thành công chân chính.”

Ý là, nếu các ngươi cứ ăn vốn rồi vẫn cứ kiếm được tiền thì sao ta chịu nổi?

Chắc chắn mạo hiểm lắm, nhiều thất bại, của cải to lớn này mới có thể lỗ sạch được.

Lâm Vãn và Thái Gia Đống đều gật đầu, trên mặt lộ ra biểu cảm đã hiểu.

Quả nhiên cách tổng giám đốc Bùi nhìn nhận vấn đề vẫn độc đáo như vậy, chiến như vậy!

Có điều lần này tổng giám đốc Bùi lại có chỉ điểm gì mới mẻ đây?

Bùi Khiêm ho khụ khụ, nói: “Suy nghĩ của ta lần này là làm một game đề tài hiện thực.”

“Game sẽ lấy bối cảnh ở Kinh Châu, phong cách thực, mô hình tỉ mỉ, ghi lại động tác người thật, đầu tư lớn!”

“Mà thân phận của nhân vật trong game… là ngành nghề vừa khiến người ta phiền vừa nhàm chán trong thực tế.”

Đưa nghề khiến người ta phiền nhất vào game, để người chơi nhập vai nghề này, chắc có thể khiến người chơi bực bội quay lưng nhỉ?

Lại là đề tài hiện thực, nghĩ thôi cũng chẳng thú vị rồi.

Về phần nghề nghiệp là gì…

Mấy phút trôi qua Bùi Khiêm cũng chưa nghĩ kỹ quá.

Hết chương 2242.
Bình Luận (0)
Comment