‘Khi giá trị chuyển đổi tài phú trong chu kỳ này đạt trên 800 nghìn, ký chủ sẽ nhận một phần thưởng thần bí *có sức ảnh hưởng lớn*.’
‘Ký chủ có thể tiêu hao một lượng tài sản cá nhân nhất định để tăng mức chia sẻ lợi ích của một sản nghiệp nhất định, tỷ lệ là 1:100. Mỗi chu kỳ có thể sử dụng một lần, mức tiêu hao tài sản cá nhân không được vượt quá 100 nghìn.’
‘Dự án hiện tại chưa hoàn thành: Dự án tàu lượn siêu tốc của Palpitation Hotel, trong chu kỳ tiếp theo bắt buộc phải chính thức mở cửa kinh doanh.’
Hệ thống liệt kê tất cả những phần thưởng dài hạn vẫn còn hiệu lực cho đến hiện tại, ngoài ra cũng có các phần thưởng dùng một lần như hoàn thành nhiệm vụ học tập để giảm bớt một lượng quỹ hệ thống nhất định hay phần thưởng đã dùng hết như đột phá công nghệ ngẫu nhiên đều không được liệt kê ở đây.
Sau khi kết toán xong, cuối cùng Bùi Khiêm cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chủ yếu là vì hắn được thả lỏng về mặt tinh thần.
Còn về mặt thể chất, mỗi ngày Bùi Khiêm đều ngủ cho đến khi tự nhiên tỉnh dậy, lúc nào cũng ăn đồ ăn của Takeaway Netfish, dinh dưỡng tương đối cân bằng, cơ thể vừa khỏe mạnh mà đồ ăn cũng ngon.
Tuy nhiên, hiện tại Bùi Khiêm vẫn chưa thể bắt đầu nghỉ ngơi ngay lập tức. Để đảm bảo các dự án có thể hoàn thành suôn sẻ trước khi kết toán chu kỳ tiếp theo, hắn vẫn phải phân công bố trí nhiệm vụ cho từng bộ phận trước.
Sau đó, Bùi Khiêm mới có thể nghỉ ngơi từ một đến hai tháng mà không cần phải lo lắng gì.
Bùi Khiêm cũng cảm thấy hơi bùi ngùi, thời gian trôi nhanh thật đấy.
Trong chớp mắt, đây đã là lần kết toán thứ mười của hệ thống.
Bùi Khiêm cảm nhận được sự trưởng thành và tiến bộ của mình khá rõ ràng, từ lúc mới đầu bất lực trong việc kiếm tiền, đến bây giờ hắn đã có thể hoàn toàn thua lỗ đều đặn và nhận được phần thưởng đặc biệt của hệ thống.
Hiển nhiên, cùng với sự phát triển không ngừng của tập đoàn Đằng Đạt, hệ thống cũng sẽ có sự điều chỉnh nhất định về quy tắc.
Chẳng qua không biết bản cập nhật hệ thống tiếp theo sẽ là khi nào.
Bùi Khiêm cho rằng, bản thân hắn phải tận dụng thời gian trước khi hệ thống cập nhật để kiếm được nhiều lợi ích hơn.
Nếu không với tính cách khó chơi của hệ thống, trong tương lai khi hệ thống được nâng cấp theo hiệu ứng Matthew, Bùi Khiêm sẽ không chịu đựng được.
Mà xét về mô hình quản lý cụ thể của tập đoàn Đằng Đạt, Bùi Khiêm cũng có những bước đi hoàn toàn khác so với ban đầu.
Lúc đầu, Bùi Khiêm chỉ muốn lỗ tiền, không có kế hoạch cụ thể nào. Khi một sản nghiệp kiếm được tiền, hắn sẽ lại vắt óc để mở một sản nghiệp mới.
Kết quả là các bộ phận lại liên kết với nhau theo một cách khó hiểu nào đó.
Hiện tại tập đoàn Đằng Đạt có quá nhiều bộ phận, bản thân Bùi Khiêm hoàn toàn không thể quản lý được hết, nhiều khi một số bộ phận không được hắn quan tâm sẽ tiến vào trạng thái nuôi thả.
Bây giờ phương châm của Bùi Khiêm là “lấy lớn bỏ nhỏ”.
Trước đây hắn đều muốn làm cho đến chết, khiến sản nghiệp kiếm lời phải thua lỗ cho bằng được, thế nhưng cuối cùng lại nhận ra hiệu quả không tốt. Sản nghiệp kia chẳng những không thua lỗ, thay vào đó còn kiếm được nhiều tiền hơn.
Do đó, đối với những sản nghiệp vốn đã có lãi, Bùi Khiêm cho rằng nếu như không có cách gì hay thì tốt nhất là không động đến chúng.
Thà để chúng từ từ kiếm tiền còn hơn là để mình động tay vào làm nên sự bùng nổ bất ngờ.
Trọng điểm là hắn nên quan tâm đến các sản nghiệp mới có hy vọng thua lỗ nhiều giải quyết dứt điểm trong một lượt, sau đó khiến tất cả số tiền mà sản nghiệp khác kiếm ra được đều mất trắng, làm như vậy sẽ tương đối thực tế hơn.
Ngoài ra, đối với các sản nghiệp liên quan đến lĩnh vực cuộc sống của người dân như chung cư Sloth, Takeaway Netfish… thì Bùi Khiêm cũng lười quan tâm, lỗ thì tất nhiên là tốt, kiếm được thì cũng chẳng đáng là bao, cứ coi như là mất chút tiền để đóng góp cho xã hội là được.
Trong chu kỳ này, những việc phải làm tương đối nhiều, trước đó Bùi Khiêm còn tìm cả cuốn sổ nhỏ để ghi chép lại, sợ rằng mình sẽ quên.
“Bắt đầu từ đâu đây?”
“Ừm… thôi thì cứ bắt đầu từ bộ phận game đi.”
Bùi Khiêm lật qua lật lại cuốn sổ nhỏ, hiện tại trên thực tế tập đoàn Đằng Đạt có ba bộ phận game, lần lượt là bộ phận game Đằng Đạt ban đầu, Game Thương Dương và phòng làm việc Trì Hành.
Bộ phận Game Đằng Đạt đã quyết định nghiên cứu và phát triển “Vĩnh Đọa Luân Hồi”, còn bên phía phòng làm việc Trì Hành cũng đã quyết định thực hiện “Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản”.
Hiện tại chỉ có duy nhất Game Thương Dương vẫn chưa quyết định sẽ làm gì.
“Lần này nhất định phải làm một dự án có tỷ lệ thành công siêu siêu thấp!”
Bùi Khiêm vừa xem các thể loại game trước đây mà Đằng Đạt từng làm, đồng thời vừa suy nghĩ xem nên bố trí dự án mới nào cho Game Thương Dương.
…
…
Thứ tư, ngày 1 tháng 8.
Trong phòng họp của Game Thương Dương, Bùi Khiêm chuẩn bị dẫn dắt mọi người triển khai một cuộc họp “động não”.
Bởi vì cả ngày hôm qua hắn đã suy nghĩ rất lâu mà vẫn không nghĩ ra được ý tưởng nào hay.
Chỉ có thể nói là, trí tuệ của một người chung quy lại vẫn có hạn.
Nói không chừng hôm nay động não suy nghĩ cùng mọi người, Bùi Khiêm lại nghĩ ra được ý tưởng nào đó hay thì sao?
Diệp Chi Chu, Vương Hiểu Tân và các nhân viên cốt cán cũng đã có mặt đông đủ, hiển nhiên tất cả mọi người đều rất mong chờ vào tựa game mới sẽ được thực hiện lần này.
Bên phía Game Đằng Đạt đã quyết định sản xuất “Vĩnh Đọa Luân Hồi”, tuy rằng chỉ là DLC của “Quay Đầu Là Bờ”, thế nhưng miễn là người có hiểu biết về cơ chế game một chút là sẽ biết rằng đây tuyệt đối không chỉ là một DLC.
Mặc dù quy mô nhỏ, thế nhưng trên thực tế cơ chế game lại được thay đổi hoàn toàn, dù nói là phần tiếp theo của “Quay Đầu Là Bờ” thì cũng không có vấn đề gì.