Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2268 - Chương 2268. Đòn Phản Công Cuối Cùng Của Bao Húc (2)

Chương 2268. Đòn phản công cuối cùng của Bao Húc (2)
Chương 2268. Đòn phản công cuối cùng của Bao Húc (2)

Bùi Khiêm cũng sửng sốt, sau đó lập tức lộ ra vẻ mặt thất vọng.

Hóa ra không phải là Bao Húc đi du lịch?

Cuộc bình chọn nhân viên xuất sắc nhất lần này chẳng có linh hồn gì cả!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quyết định chính là quyết định, phiếu bầu là do nhân viên Đằng Đạt bỏ, kết quả không thể thay đổi được.

Bùi Khiêm cầm cúp trao giải đến trước mặt Bao Húc: “Chúc mừng! Ngươi hãy suy nghĩ cách sử dụng quỹ Ước Mơ này như thế nào đi.”

Bao Húc như vừa tỉnh lại từ một giấc mơ, hắn vui mừng nhận lấy chiếc cúp từ tay của tổng giám đốc Bùi.

Hắn hoàn toàn không hề vui mừng khi nhận được vị trí nhân viên xuất sắc nhất cũng như quỹ Ước Mơ, bởi vì trên thực tế hắn không hề hứng thú với chúng chút nào.

Thế nhưng hắn vui mừng vì việc mình không phải đi du lịch nữa!

Tuy rằng vẫn có nguy cơ phải đi du lịch cùng, thế nhưng…

Ta đã giành được vị trí đầu tiên trong cuộc bình chọn nhân viên xuất sắc nhất rồi mà vẫn tìm ta đi du lịch cùng? Như vậy còn nhân tính không hả, hẳn là sẽ không như vậy đâu nhỉ?

Do đó, Bao Húc cảm thấy ít nhất mình có thể an toàn trong nửa năm này, có thể thoải mái ở nhà chơi game rồi.

“Tổng giám đốc Bùi, ta vẫn chưa nghĩ ra nên sử dụng quỹ Ước Mơ này như thế nào. Ngươi có thể để ta suy nghĩ trước, sau đó rồi nói được không?” Bao Húc trả lời.

Trước đó hắn hoàn toàn không nghĩ đến việc mình sẽ nhận được quỹ Ước Mơ, tất nhiên cũng chưa bao giờ nghĩ đến lĩnh vực cụ thể mà mình sẽ dùng khoản tiền này để khởi nghiệp.

Bùi Khiêm gật đầu: “Đương nhiên là có thể.”

Nói xong, Bùi Khiêm lại nhìn sang Hồ Hiển Bân: “Khoảng thời gian này vất vả rồi, ngươi tạm gác lại công việc rồi đi chơi đi, ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ giao cho cấp dưới làm, vừa hay cũng có thể đào tạo người mới luôn.”

“Theo thông lệ, ngươi có thể chỉ định một đồng nghiệp đi cùng, ngươi đã quyết định sẽ chọn ai chưa?”

Hồ Hiển Bân vẫn còn đang đắm chìm trong niềm vui bị loại khỏi vị trí đứng đầu, còn về phần lựa chọn ai làm người đi du lịch cùng? Hoàn toàn không quan trọng.

Phản ứng đầu tiên của hắn là lựa chọn Mẫn Tĩnh Siêu, thế nhưng Mẫn Tĩnh Siêu còn đang phụ trách vận hành hàng ngày của GOG, công việc tương đối nhiều, hơn nữa Hồ Hiển Bân ra ngoài đi du lịch, rất nhiều chuyện của bộ phận game cần có Mẫn Tĩnh Siêu chú ý.

Nếu hai người phụ trách cùng nhau ra ngoài chơi, công việc của bộ phận game xuất hiện vấn đề thì phải làm thế nào?

Bởi vậy, Hồ Hiển Bân nhất thời cũng chưa biết rốt cuộc nên chọn ai đi cùng.

Hoàng Tư Bác đứng bên cạnh hắng giọng: “Không có ai thích hợp sao? Tìm anh Bao ấy!”

Hồ Hiển Bân sửng sốt: “Hả? Thế nhưng anh Bao vừa mới giành được hạng nhất nhân viên xuất sắc mà.”

Hoàng Tư Bác hỏi ngược lại: “Có quy định nào nói nhân viên xuất sắc nhất không được đi du lịch không?”

“Hơn nữa, công lao của anh Bao lớn như vậy, sau khi lấy được quỹ Ước Mơ, tranh thủ đi du lịch để thả lỏng, đây chẳng phải là điều rất bình thường và hợp lý hay sao?”

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Còn có thể như vậy hả?

Thế nhưng nghĩ lại, nói như vậy cũng có lý!

Người đi du lịch cùng có thể là bất cứ ai, trên quy định không hề có giới hạn.

Nếu đã như vậy thì tại sao không thể chọn anh Bao chứ?

Bao Húc đang ôm cúp đứng ở một bên dùng vẻ mặt không thể tin nổi nhìn Hoàng Tư Bác, hắn chỉ hận chiếc cúp trong tay không phải là một con dao.

Lão tặc vô sỉ này!

Hay lắm, ta đã thế này rồi mà vẫn còn muốn bắt ta đi du lịch à?

Báo thù, tuyệt đối là báo thù.

Bao Húc còn nhớ, khi giành được vị trí thứ hai trong cuộc bình chọn nhân viên xuất sắc, Hoàng Tư Bác đã yêu cầu đích danh hắn đi cùng trong chuyến du lịch.

Để giết gà dọa khỉ, Bao Húc đã đưa Hoàng Tư Bác đến Thung lũng Tách giãn Lớn cũng như sa mạc Sahara.

Hiển nhiên, Hoàng Tư Bác cũng ghi thù, cho nên bây giờ muốn báo thù!

Bao Húc cạn lời, theo lý mà nói, Hoàng Tư Bác cũng có đóng góp rất lớn cho phim điện ảnh và game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, hắn phải là người cùng đi du lịch mới đúng.

Thế nhưng kết quả bầu phiếu cuối cùng lại là bản thân Bao Húc.

Điều này có nghĩa là gì?

Nghĩa là toàn bộ Đằng Đạt đều đang nhắm vào bản thân hắn!

Bao Húc nhìn những người khác, hy vọng nhận được một chút sự giúp đỡ từ bọn họ.

Thế nhưng mọi người lại bắt đầu đồng loạt phụ họa cho ý kiến đề xuất của Hoàng Tư Bác.

“Đúng vậy, anh Hoàng nói đúng lắm, không có quy định nào nói nhân viên xuất sắc nhất không thể cùng đi du lịch mà.”

“Anh Bao là chuyên gia du lịch, đi du lịch cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”

“Nhà lữ hành Bao Húc không đi du lịch còn gọi gì là nhà lữ hành nữa?”

“Đừng do dự nữa, mau chọn anh Bao đi!”

Không ít người ở bên cạnh đổ thêm dầu vào lửa, thúc giục Hồ Hiển Bân để hắn nhanh chóng lựa chọn Bao Húc.

Hồ Hiển Bân tuy vẫn còn hơi do dự, nhưng nhìn thấy mọi người như vậy, hiển nhiên hắn cũng hơi dao động, thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía Bao Húc.

Bao Húc triệt để cạn lời.

Hay lắm, Đằng Đạt lớn như vậy mà không một có thể đứng ra nói lời công bằng cho ta sao?

Điều này khiến một nhân viên kỳ cựu như ta cảm thấy chạnh lòng!

Nếu như các ngươi vô tình như vậy…

Thế thì đừng trách ta vô nghĩa!

Hồ Hiển Bân còn chưa kịp nói muốn đi cùng ai trong chuyến du lịch này thì Bao Húc đã đột ngột lên tiếng.

“Tổng giám đốc Bùi, ta đã nghĩ ra cách sử dụng quỹ Ước Mơ như thế nào rồi, xin hãy phê duyệt.”

Bùi Khiêm: “Hả? Ngươi nói ra nghe xem nào.”

Bao Húc nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta cảm thấy, du lịch quả thực là một chuyện tốt, vừa có thể mở rộng tầm mắt vừa có thể rèn luyện thân thể.”

“Tuy rằng hoạt động du lịch của Đằng Đạt đã là rất nhiều so với các công ty khác, thế nhưng còn lâu mới là đủ.”

“Rất nhiều người nên đi du lịch này không nhận được cơ hội này.”

“Bởi vậy, ta quyết định dùng số tiền này để thành lập bộ phận du lịch, chuyên cử nhân viên của Đằng Đạt tới du lịch ở những nơi đặc biệt và đầy tính thử thách nhất trên thế giới này!”

Hết chương 2268.
Bình Luận (0)
Comment