Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2269 - Chương 2269. Đòn Phản Công Cuối Cùng Của Bao Húc (3)

Chương 2269. Đòn phản công cuối cùng của Bao Húc (3)
Chương 2269. Đòn phản công cuối cùng của Bao Húc (3)

“Trong tương lai, các hoạt động du lịch của Đằng Đạt sẽ được thể chế hóa, bình thường hóa, để càng ngày càng có nhiều đồng nghiệp có cơ hội được trải nghiệm niềm vui khi đi du lịch đến những nơi như Thung lũng Tách giãn Lớn, Sa mạc Sahara, Nam Cực và Bắc Cực và Siberia!”

Những người vừa rồi còn chờ xem trò cười lập tức hóa đá.

Hả?

Tiêu đời rồi, tiêu đời rồi!

Đây tuyệt đối là báo thù công khai!

Bọn họ vốn tưởng rằng Bao Húc đi du lịch đã là chuyện chắc như đinh đóng cột, thế nhưng không ngờ được rằng, Bao Húc tạo nên một làn sóng tự hủy, để mọi người có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu!

Sắc mặt của Hoàng Tư Bác vô cùng khó coi.

Hỏng rồi!

Phán đoán từ ánh mắt mà Bao Húc nhìn hắn, đợi sau khi bộ phận thành lập, sợ rằng hắn sẽ nằm trong nhóm người đầu tiên sẽ đi du lịch!

Mà cụ thể sẽ đi Thung lũng Tách giãn lớn hay Siberia thì khó nói, phải tùy vào tâm trạng Bảo Húc, nhưng chắc chắn sẽ không phải là nơi tốt lành gì!

Bùi Khiêm cũng kinh ngạc?

Ái chà chà? Bao Húc đỉnh thật!

Trong tình thế nguy cấp như vậy mà vẫn nghĩ ra cách lật ngược thế cờ, thành công phản kích lại tất cả mọi người?

Điều đáng tiếc duy nhất là ngay cả bản thân hắn cũng bị cuốn vào trong đó.

Thế nhưng đối với Bao Húc mà nói, dù có thành lập bộ phận du lịch này hay không thì sau này hắn cũng chưa chắc thoát khỏi số phận đi du lịch. Nếu vậy, chi bằng hắn chủ động làm người phụ trách bộ phận du lịch, sau đó sắp xếp tất cả những người khác!

Tuyệt cú mèo!

Bùi Khiêm lập tức gật đầu: “Được! Ý kiến đề xuất của ngươi rất hay, cũng rất phù hợp với tinh thần Đằng Đạt.”

“Du lịch quả thực nên được thể chế hóa, bình thường hóa để càng nhiều nhân viên có cơ hội được nhìn thấy sự rộng lớn của sa mạc Sahara cũng như sự tráng lệ của kim tự tháp.”

“Ta duyệt.”

“Được rồi, buổi bình chọn nhân viên xuất sắc nhất đến đây đã kết thúc thành công tốt đẹp, mọi người tiếp tục quay về làm việc đi!”

Kẻ thích xem náo nhiệt không ngại rắc rối như Bùi Khiêm cảm thấy rất hài lòng.

Song những người khác lại không giống như vậy.

Trong những buổi bình chọn nhân viên xuất sắc nhất trước đây, mọi người đều nói cười hài lòng vui vẻ ra về, chỉ còn lại một mình Bao Húc cô đơn lạc lõng tổn thương ngồi một góc.

Thế nhưng lần này, tình thế đã hoàn toàn đảo ngược!

Mọi người đều tỏ ra hoang mang, trong lúc nhất thời khó có thể chấp nhận được kết cục như vậy.

Mà Bao Húc ôm chiếc cúp do tổng giám đốc Bùi trao tặng hệt như một Ngự sử Khâm sai ôm Thượng Phương bảo kiếm, ưỡn ngực ngẩng cao đầu rời đi.

Khi đi ngang qua Hoàng Tư Bác, Bao Húc còn không quên nở một nụ cười đắc ý, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kiêu ngạo và giễu cợt của kẻ thắng cuộc.

Tên chết tiệt, ngươi còn định chơi khăm ta?

Nhìn xem sau này ta xử lý ngươi thế nào!

Hãy chuẩn bị tới sa mạc Sahara ăn cát đi!

Thứ hai, ngày 6 tháng 8.

Bùi Khiêm ngủ một giấc cho đến khi tự nhiên tỉnh dậy, sau đó nằm hai tiếng đồng hồ trên giường chơi điện thoại, mãi cho đến trưa khi đồ ăn ngoài giao tới nơi mới không tình nguyện rời khỏi giường.

Làm một con cá muối lười biếng thật là thích!

Trong hai ngày cuối tuần này, Bùi Khiêm ở nhà chơi game, chơi đến mức quên ngày quên đêm.

Dù sao thì việc kết toán đã kết thúc vào tháng trước, hắn có thể thả lỏng được rồi.

Chu kỳ này sẽ kéo dài hơn nửa năm, bây giờ mới bắt đầu nên hoàn toàn không cần phải lo lắng.

Hai tháng này cứ chơi cho đã rồi tính sau!

Tất nhiên, Bùi Khiêm cũng chỉ nói quá vậy thôi, hắn vẫn phải để ý bên phía công ty, sợ rằng dự án nào đó hot lên ngoài ý muốn thì có khả năng sẽ không kịp trở tay, phải sớm phát hiện và xử lý mới được.

Thế nhưng dù nói thế nào, hai tháng này quả thực hắn có thể thư giãn một chút.

“Rõ ràng là đang nghỉ hè mà ta vẫn phải làm việc chăm chỉ.”

“Ta khổ quá mà!”

Bùi Khiêm cảm thấy rất sầu đời.

Hắn nhập học vào năm 2009, bây giờ đã là tháng 8 năm 2012 rồi, còn một tháng nữa trường học sẽ chính thức khai giảng, Bùi Khiêm cũng chính thức trở thành sinh viên năm cuối.

Năm ba không trượt môn, thời khắc nguy hiểm nhất đã qua rồi.

Đối với Bùi Khiêm mà nói, trượt môn rõ ràng là chuyện khá bất thường, dù sao thì vì để lỗ tiền, hắn đã nghiêm túc tham gia một số khóa học.

Còn về tại sao không trượt môn, nguyên nhân có lẽ cũng rất phức tạp. Chẳng hạn như, Bùi Khiêm học khoa xã hội, việc mượn vở ghi chép của các bạn cùng lớp để học thuộc trước kỳ thi rất hữu ích; lão Mã thậm chí còn không trượt môn, điều này đã tạo ra động lực rất lớn đối với Bùi Khiêm, niềm tin không thể để thua lão Mã đã thôi thúc hắn không từ bỏ việc học của mình.

Đương nhiên, nguyên nhân khả thi hơn cả chính là các giáo sư lớn tuổi phụ trách chấm bài thi của hắn đã rụng thêm mất bài sợi tóc, cùng nỗ lực với Bùi Khiêm – người chăm chỉ viết kín cả tờ giấy, hoàn thành sự nghiệp vĩ đại này.

Sau cuộc bình chọn nhân viên xuất sắc nhất vào tuần trước, Bao Húc bắt đầu thành lập một công ty du lịch lữ hành.

Một người luôn rất ngại đi du lịch như hắn, lại cực kỳ chú tâm đến công tác chuẩn bị của công ty du lịch, thậm chí còn tràn đầy động lực.

Còn về Hoàng Tư Bác và những người khác… trong họ chỉ còn lại sự run rẩy mà thôi.

Bùi Khiêm cảm thấy đây là một kết thúc rất có hậu, nó không hề vứt bỏ truyền thống huy hoàng về việc Bao Húc đi du lịch, không để kinh nghiệm du lịch phong phú của Bao Húc bị lãng phí, đồng thời trừng phạt những kẻ tàn ác thích xem Bao Húc đi du lịch.

Điều mấu chốt nhất ở đây chính là, nếu bố trí được càng nhiều người đi du lịch hơn, chẳng phải công việc của Đằng Đạt sẽ bị chậm lại hay sao?

Đúng là quá tuyệt vời!

Chẳng qua rõ ràng là công ty du lịch này cần phải mất một khoảng thời gian để chuẩn bị trước khi đưa lứa chuột bạch đầu tiên lên đường, có lẽ còn phải đợi thêm một tháng nữa.

Hắn thật sự rất chờ mong ngày đó có thể đến sớm một chút!

Hết chương 2269.
Bình Luận (0)
Comment