Chỉ cần kiếm được ít tiền, kinh phí tuyên truyền lớn như vậy, làm nhiều hoạt động và phụ cấp, có thể thông qua việc tiêu nhiều tiền để lỗ tiền.
Vậy chia phần trăm sẽ định đoạt thế nào?
Đặt ra phần trăm thấp? Có thể sẽ có lương tâm trong số những nền tảng, sẽ thu hút nhiều nhà phát hành game.
Đặt hoa hồng cao? Thế lỡ đâu sau này nền tảng hot rồi các nhà phát hành game gửi game đến thì chẳng phải lãi nhiều hơn sao?
Bùi Khiêm nghĩ nghĩ, vẫn phải xem xét giai đoạn trước và sau.
Giai đoạn đầu đặt ra hoa hồng rất cao, 5-5, nhà phát hành game khác vừa thấy nền tảng mới này quá tệ, chắc chắn sẽ không đến.
Một khi nền tảng có thể hot thì điều chỉnh hoa hồng thấp xuống, mình chỉ lấy 10%, kiếm được ít.
Tất cả game trên nền tảng, có được lãi chỉ có thể rút 10%, đây là giới hạn dưới hệ thống cho phép, không thể thấp hơn nữa.
Năm thi mười thì lại làm hoạt động trợ cấp cho các nhà phát hành chút tiền, tự bỏ tiền túi ra phát phiếu giảm giá cho người chơi, hoạt động đốt tiền như vậy có thể suy xét.
Nhưng vậy vẫn không đủ, vì mấy cách này cũng chỉ có thể kiếm được ít tiền, không phải không kiếm được tiền.
Sao mới không kiếm được tiền đây?
Rõ ràng, trực tiếp gỡ game xuống thì không kiếm được tiền!
Game gỡ xuống càng nhiều, đương nhiên tiền cũng kiếm được ít hơn.
Nhưng gỡ game cũng không thể làm loạn, phải có lý do chính đáng mới được.
Muốn gỡ vài game xuất sắc xuống chắc chắn không được, tốt nhất là đồng thời loại bỏ tất cả game chất lượng thấp, cũng sàng lọc những game chất lượng cao, vậy có thể kiếm được ít tiền!
Sau này Bùi Khiêm suy nghĩ một lát rồi nói: “Ta cảm thấy, có thể như vậy.”
“Tất cả game mới lên sàn đều có một chu kỳ sử dụng thử.”
“Đối với game trong chu kỳ dùng thử, xây dựng tiêu chuẩn nghiêm ngặt.”
“Một tuần sau, thu thập một chút phản hồi của mọi người. Nếu phản hồi khá tê thế thì game sẽ bị xóa, không được đưa lên nền tảng.”
“Trong thời gian sử dụng, game cũng có lượng tiêu thụ. Rất phù hợp với điều kiện khuyên người ta chùn chân, đề xuất người chơi chùn chân, chúng ta làm theo quy trình hoàn trả; Đối với người chơi khác, chúng ta sẽ hoàn trả một nửa tiền, nửa còn lại trả cho nhà phát hành nghiên cứu phát triển game.”
Nói cách khác, gỡ game trong thời gian dùng thử, nền tảng không mất tiền!
Vậy thì rất nhiều game vốn có thể kiếm được tiền đều bị xóa, doanh thu trong thời gian dùng thử thì nền tảng không lấy đồng nào.
Về phần game thông qua được kỳ dùng thử thì làm sao, dù sao thì kiểu gì trên nền tảng này cũng có game nhà phát hành khác nghiên cứu phát triển, Bùi Khiêm cũng không tìm được lý do để xóa mấy game này.
Nhưng chỗ tốt là chắc chắn mấy game này rất nhiều nền tảng khác, người chơi cũng chẳng hơi đâu đến nền tảng game mới này để mua.
Chỉ cần tiêu tiền nhiều hơn kiếm tiền, thế thì không thành vấn đề.
Mạnh Sướng nghe vậy gật đầu: “Cách hay!”
Rõ ràng, cách nói của tổng giám đốc Bùi, hoàn toàn phù hợp với cách vốn có của “Cách tuyên truyền của Bùi thị”!
Trong thời kỳ ngắn sẽ có rất nhiều ảnh hưởng tiêu cực, nhưng chỉ cần duy trì được một thời gian, có điều kiện phù hợp xoay chuyển, thế thì chắc chắn có thể xoay chuyển thành công!
Đương nhiên, cụ thể xoay chuyển thế nào, bây giờ Mạnh Sướng không đoán được.
Nhưng từ hành động này của tổng giám đốc Bùi, nghe thấy hơi quen quen.
Mùi vị của “Cách tuyên truyền Bùi thị”.
Hắn chỉ cần làm phương án tuyên truyền theo nguyên lý “Cách tuyên truyền Bùi thị” thì hy vọng lấy được hoa hồng rất lớn!
Thẩy biểu cảm của Mạnh Sướng, Bùi Khiêm không khỏi lộ ra nụ cười mỉm chi.
Rõ ràng, đó là sự tán thành đến từ nội tâm.
Sau một loạt việc làm này, chắc hẳn nền tảng game có thể đốt tiền thời gian rất dài nhỉ?
Bây giờ lại không có phần mềm thiên nhãn kiểm tra, dù nửa năm một năm cũng không biết nền tảng game này là Đằng Đạt làm, lại sao nữa? Tiền đều đã mất rồi.
Mạnh Sướng hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, thế nền tảng này nên đặt tên là gì?”
“Ta nghĩ thử xem.” Bùi Khiêm lại trầm tư.
Cái tên nghĩ xong cảm thấy quả là khởi đầu tốt.
“Đặt tên là ‘nền tảng game Triều Lộ’ đi!”
Ý của Bùi Khiêm chính là hy vọng nền tảng game này nhanh chóng flop.
“Triều Lộ”, thật ra chính là sương sớm, đặc điểm chính là biến mất cực nhanh.
Chính là “mau flop đi nền tảng game”, thẳng thắn quá thì cũng không hay.
Nên, Bùi Khiêm nghĩ đến một câu: Ví như sương sớm, đi ngày khổ nhiều.
Ý là nền tảng này giống như sương sớm, tồn tại chẳng bao lâu đã flop.
Cái tên này rõ ràng có hy vọng tươi đẹp nền tảng game do Bùi Khiêm gửi gắm.
Mạnh Sướng ngẫm thật kỹ về cái tên này.
“Nền tảng game Triều Lộ…”
Hắn biết tổng giám đốc Bùi đặt tên thì chắc chắn đều có hàm ý sâu xa, ví dụ như Doubt VR, tên có hàm ý sâu xa cực kỳ đặc biệt, thậm chí còn có thể hiệu quả liên kết với phương án tuyên truyền.
Từ Triều Lộ này cũng có ý hơi bình thường, nhưng cụ thể có hàm ý sâu xa gì, bây giờ hắn vẫn không đoán được.
Về rồi từ từ nghiên cứu.
Mạnh Sướng đứng lên: “Tổng giám đốc Bùi, thế ta về từ từ suy nghĩ phương án tuyên truyền.”
Bùi Khiêm gật đầu: “Ừm, đi đi.”
“Lỗ ra chuyện nền tảng game, ta sẽ sắp xếp người có chuyên môn làm, có tin tức sẽ thông báo.”
...
Tự tiễn Mạnh Sướng đi, Bùi Khiêm bắt đầu suy xét nên để ai làm người phụ trách nền tảng game Triều Lộ này.
Theo lẽ thường, ở khía cạnh game, Đằng Đạt thật sự là nhân tài trùng trùng.
Nhưng đó đều không phải nhân tài Bùi Khiêm cần!
Để mấy người có chuyên môn này đi thì Bùi Khiêm rất sợ chẳng mấy chốc nền tảng game bay tới trời mất.
Với lại, người này cũng không thể nổi tiếng quá, nếu không rất dễ khiến người liên ta liên tưởng đến quan hệ giữa hắn và Đằng Đạt.
Không hiểu về game lắm, đồng thời lại không nổi tiếng lắm…
Người thế này Đằng Đạt có vài người, nhưng căn bản đều là Bùi Khiêm không quen, không phải nhân viên bộ phận game.
Không biết, có nghĩa là nguy hiểm.