Lỡ đâu hắn là cao thủ đâm sau lưng ẩn mình thì sao? Sau khi cử người sang phụ trách nền tảng game Triều Lộ mới lộ diện, thế chẳng phải đau trứng sau?
Nên, tốt nhất là người này phải biết, hiểu tận gốc rễ.
Bùi Khiêm khổ sở suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên nghĩ đến một người.
“Nếu không… cử con sen ra!”
“Tiểu Đường không sao hiểu được, người bên ngoài cũng không biết nàng.”
“Với lại vẫn tự tìm xui xẻo, nói không chừng sẽ kéo vỡ nền tảng game sao?”
“Ừm… xem xét từ các khía cạnh thì đều rất hoàn hảo.”
“Chính là nàng!”
Bùi Khiêm càng nghĩ càng cảm thấy Đường Diệc Xu rất thích hợp.
Rất muốn mở nền tảng game ngay bây giờ để lỗ tiền!
Nhưng mở một nền tảng game cũng không đơn giản như thế, phải xin tư chất tương ứng với chính phủ, phải có quỹ khởi động, phải đi thuê server, còn phải chế tác hệ thống vận hành nền tảng chính thức…
Tóm lại còn cần chuẩn bị vài việc.
Nhưng đối với Đằng Đạt bây giờ, đây là vấn đề có thể giải quyết một cách dễ dàng.
Chuyện chuyên ngành có thể để người có chuyên môn làm, bên Đằng Đạt không thiếu chính là nhân tài chuyên nghiệp khía cạnh này, cứ rút ra vài người từ các bộ phận, để Đường Diệc Xu làm người công cụ, đảm bảo nền tảng game này có thể chạy bình thường là được.
Điều khó duy nhất là làm thế nào để cố hết sức có thể giấu chuyện này, để tất cả mọi người đều không biết quan hệ này nền tảng game Triều Lộ và Đằng Đạt.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm gửi một tin nhắn cho Đường Diệc Xu, gọi nàng đến văn phòng.
Chẳng bao lâu sau, Đường Diệc Xu gõ cửa vang lên từ bên ngoài: “Đàn anh, ngươi tìm ta?”
Thấy Đường Diệc Xu, Bùi Khiêm mỉm cười.
“Nào, ngồi trước đi.”
Vũ khí đại sát Tiểu Đường này đã lâu rồi chưa dùng, chủ yếu là Bùi Khiêm muốn để nàng ở Game Đằng Đạt, phát huy hiệu quả lớn nhất.
Vì dự án game của bộ phận Game Đằng Đạt, dự án đầu tư lớn nhất, cũng nguy hiểm kiếm được tiền cũng nhiều nhất, để Đường Diệc Xu cũng có thể ảnh hưởng đến hai dự án quan trọng là “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” và GOG.
Nên, nửa năm nay Bùi Khiêm cố gắng tránh cử nàng ra ngoài, hy vọng có thể kéo chân “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” và GOG.
Bây giờ xem ra hình như thành quả không rõ rệt lắm.
Đương nhiên cũng có thể đã có hiệu quả, mà Bùi Khiêm không nhìn ra thôi.
Tuy nói “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” hot rồi, GOG vẫn luôn phát triển thuận lợi, xem ra Đường Diệc Xu không có tác dụng gì, nhưng biết đâu… nếu không có Đường Diệc Xu, hai dự án này sẽ hot hơn nữa chẳng?
Không thể không nói vẫn có khả năng này.
Bây giờ “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” chính thức phát hành, tất cả đều đã ổn định, cũng nên để Đường Diệc Xu phát huy tác dụng ở chỗ quan trọng hơn.
“Ta tính đổi cương vị cho ngươi.”
“Gần đây Đằng Đạt muốn mở nền tảng game, ngươi đến đó làm việc, thế nào?”
Phản ứng đầu tiên của Đường Diệc Xu là lắc đầu: “Không được đâu đàn anh, ta không hiểu về game.”
Bùi Khiêm hơi mỉm cười: “Không sao, công việc này không cần hiểu nhiều về game.”
“Ngươi làm việc hơn một năm ở Đằng Đạt có kinh nghiệm, chắc chắn có thể làm việc này được.”
“Dù gặp phải vài vấn đề nhỏ, cũng có thể chậm rãi tìm tòi, chậm rãi học hỏi.”
Đường Diệc Xu nghĩ nghĩ, gật đầu: “Vâng đàn anh, thế ta ôm trạng thái học tập đến đó học tập. Cấp trên trực tiếp của ta là ai?”
Bùi Khiêm chỉ mình: “Ta.”
“Ể?” Đường Diệc Xu hơi hoang mang: “Ý của ta là, ta đến bên đó học tập, chẳng phải nên làm việc dưới trướng người phụ trách nền tảng game không? Ngươi phụ trách là ai?”
Bùi Khiêm chỉ chỉ nàng: “Ngươi.”
Đường Diệc Xu không thể tin được: “Ồ? Chẳng phải đi thực tập sao?”“
Bùi Khiêm lắc đầu: “Ai nói là đi thực tập? Để ngươi đến đó làm người phụ trách.”
Mặt Đường Diệc Xu hơi đỏ lên, xua xua tay: “Không được, đàn anh, ta nào có thể làm người phụ trách? Ta không biết gì hết, với lại, ta mới là sinh viên năm hai!”
Bùi Khiêm lơ đãng: “Năm hai thì sao?”
“Lúc ta năm hai đã quản lý mấy trăm nhân viên Đằng Đạt, làm xong mấy game.”
Đường Diệc Xu vội nói: “Ta nào có thể so với đàn anh, ta chẳng hiểu gì về game hế, với lại, ta vẫn có nhiệm vụ học tập…”
Trong lòng Bùi Khiêm cười nhạt, ngươi nghĩ ta hiểu về game à?
Nếu ta hiểu thì làm cái gì hot cái đó?
Với lại vì ngươi không hiểu, ta mới tìm ngươi!
Đã dự liệu được chắc chắn Đường Diệc Xu sẽ từ chối, nên Bùi Khiêm cũng đã chuẩn bị cả rồi: “Tin ta, chắc chắn không thành vấn đề.”
“Người của Đằng Đạt ai cũng có thể độc lập!”
“Huống chi công việc này không khó như ngươi tưởng tượng, thật sự rất đơn giản.”
“Ta sẽ chọn ra vài nhân viên cho ngươi, có gì không hiểu thì cứ hỏi bọn họ là được. Với lại thật sự không làm được thì ngươi tìm ta, có gì mà lo.”
“Về nhiệm vụ học tập của ngươi…”
“Công việc này không bận lắm, bình thường ngươi tùy tiện dành thời gian xử lý một chút là được. Với lại, con nhà ngươi ta như ngươi, ngày nào cũng học ít nhất hai tiếng, lấy được học bổng hay không, không ảnh hưởng.”
Đường Diệc Xu siết ngón tay xoắn xuýt một lúc, cuối cùng vẫn gật đầu: “Thế thì được, đàn anh, để ta thử xem.”
“Nhưng ta có yêu cầu, có thể để ta chọn người quen đi cùng không? Thật sự không được thì ta có thể để nàng thay ta.”
Bùi Khiêm gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Miệng nói không thành vấn đề, nhưng trong lòng Bùi Khiêm nghĩ, hoàn toàn không thể thay ngươi.
Người khác là người phụ trách nền tảng game, ta nào có thể yên tâm?
Nhưng Bùi Khiêm cũng biết, miễn cưỡng đưa con vịt lên sàn, tỷ lệ thành công không cao, yêu cầu của Tiểu Đường vẫn có thể dốc hết khả năng để đáp ứng.”
Dù sao thì trước tiên dụ nàng làm người phụ trách trước đã, đợi lên thuyền địch rồi nghĩ đến phần kế thì khó rồi.
“Thế ta nói về tình hình của nền tảng game, ngươi ghi nhớ chút.”
Đường Diệc Xu vội nói: “Đợi đã đàn anh, ta đi lấy sổ.”
Nàng nhanh chóng đứng lên rời khỏi văn phòng, một lúc sau lấy sổ tay về.
Bùi Khiêm gật đầu, ừm, nhớ kỹ chi bằng viết lại, nhớ rõ một chút cũng không tồi.
Tuy nói nền tảng game làm tương đối tùy tiện, nhưng vài quy định cơ bản vẫn phải nói rõ với Tiểu Đường.