Bùi Khiêm không ngừng nói quả là người trong ngành.
Thằng nhóc con, ai bảo để Bao Húc du lịch là vô dụng chứ?
Đây chẳng phải sắp xếp được mối quan hệ rồi sao?
Nghe giọng điệu này của Bao Húc sao giống như loại bỏ bản thân hắn ra khỏi chỗ vui chơi thế nhỉ?
Có điều đánh giá Bao Húc cẩn thận thì trông thân thể cường tráng này của hắn, da hơi đen…Bây giờ nói hắn là chỗ vui chơi hình như đúng là có hơi không thích hợp lắm.
“Tổng giám đốc Bùi anh có muốn gặp hắn không? Thứ sau ta đã liên lạc với hắn rồi, hôm qua hắn đã đến Kinh Châu.”
Bùi Khiêm im lặng cảm khái, sau khi được chọn thành nhân viên điều kiện tốt nhất thì việc đầu tiên là gọi cho bậc thầy sinh tồn hoang dã này vào thứ sáu ư?
Xem ra là có chuẩn bị mới đến mà.
“Được thôi, nếu đã vậy thì gặp mặt thử xem.”
“Nói chuyện với hắn cũng có thể xóa bỏ được những nghi ngờ của hắn.”
Bùi Khiêm thì không lo lắng chuyện khác, người mà nhà lữ hành Bao Húc công nhận chắc chắn là vô cùng đáng tin.”
Chủ yếu là lo lắng giai đoạn đầu của Chịu Khổ Travel sắp xếp đều là nhân viên nội bộ Đằng Đạt, nói không chừng đều là người phụ trách giống như Hồ Hiểu Bân, mặc dù nội bộ mọi người đều biết giới hạn giữa nhân viên bình thường và người phụ trách rất mơ hồ, nhưng đối với bên ngoài thì người phụ trách bộ phận Đằng Đạt đã là một thân phận có máu mặt.
Lỡ như Tát Tử Nhiên có chút kiêng nể không dám ra tay tàn độc thì làm sao?
Cho nên phải gặp mặt thử, nói với hắn có tổng giám đốc Bùi chống lưng cho ngươi, tuyệt đối đừng nương tay!
…
Bao Húc gọi điện thoại, khoảng một tiếng trôi qua thì Tát Tử Nhiên đến.
Dáng người cao ngấy, góc cạnh rõ ràng, trạng thái tinh thần tràn đầy, vừa nhìn chính là người từng luyện tập, dường như trong lúc giơ tay nhấc chân đều mang theo chút phong cách mạnh mẽ vang dội của bộ đội.
Bùi Khiêm vô cùng hài lòng.
Tục ngữ có câu, danh sư mới có cao đồ.
Để người chuyên nghiệp như vậy sắp xếp rồi lại để Bao Húc kiểm định, nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa!
“Xin chào, tổng giám đốc Bùi!”
Đây cũng là lần đầu tiên Tát Tử Nhiên nhìn thấy tổng giám đốc Bùi trong truyền thuyết, vô cùng vinh hạnh.
Sau khi đứng dậy bắt tay, Bùi Khiêm tỏ ý bảo Tát Tử Nhiên ngồi xuống sô pha.
“Sau này chuyện liên quan đến Chịu Khổ Travel người cứ nghe theo Bao Húc là được. Lần này ta gặp người chủ yếu là muốn dặn dò thêm mấy câu.”
Tất Tử Nhiên lập tức hiểu ý, gật đầu: “Tổng giám đốc Bùi ngươi yên tâm, ta đã nghe Bao Húc nói rồi, phần lớn người của nội bộ Đằng Đạt tham gia Chịu Khổ Travel đều là những người phụ trách đã tạo ra rất nhiều thành tích, đều là nhân viên cốt cán tầng trung của Đằng Đạt, thậm chí là tầng lớp lãnh đạo cao hơn.”
“Ta biết nhân viên tầng lớp này chắc chắn là tài nguyên vô cùng quý giá đối với công ty, lỡ như xảy ra nguy hiểm chắc chắn ngươi sẽ vô cùng đau lòng.”
“Cho nên không cần ngươi nói, ta nhất định sẽ giữ đúng chừng mực, lúc cần thiết sẽ thủ hạ lưu tình.”
“Dẫu sao thì kiểu hoạt động này cũng mang tính chất trải nghiệm, nhẹ nhàng một chút vấn đề cũng không lớn.
Bùi Khiêm im lặng một lúc.
Nói thế nào nhỉ, vừa nhìn là biết Tát Tử Nhiên không hề hiểu gì về Đằng Đạt, cho nên mới nói ra những lời ngoài ngành như thế.
Cái gì gọi là ‘tầng lãnh đạo của Đằng Đạt’?
Tầng lãnh đạo của Đằng Đạt trước nay đều chỉ có một mình tổng giám đốc Bùi…
Người khác? Đó đều là một đám phản tặc!
Cái gì gọi là ‘lỡ như xảy ra nguy hiểm chắc chắn ngươi sẽ vô cùng đau lòng?’
Mẹ nó bắn pháo hoa chúc mừng tại chỗ ấy chứ! Bắn năm nghìn phát trước!
Đương nhiên an toàn và sức khỏe chắc chắn là phải đảm bảo, ngoài chuyện này ra thì chịu khổ chút có tính là gì?
Chịu được gian lao vất vả mới gặt hái được thành công!
Bùi Khiêm họ nhẹ mấy tiếng: “Không, ngươi hiểu lầm rồi.”
“Ý của ta là, tuyệt đối đừng vì họ là nhân viên của Đằng Đạt mà chưa đường lui, thương hại bọn họ, nhất định phải tăng thêm cường độ!”
Tát Tử Nhiên có chút mông lung: “Hả?”
Bùi Khiêm nói một cách nghiêm túc: “Trong tương lai Chịu Khổ Travel sẽ mở với bên ngoài đón tiếp khách du lịch.”
“Nếu thoải mái với nhân viên nội bộ Đằng Đạt nhưng lại nghiêm khắc với khách thông thường, há chẳng phải tạo ra sự đối xử khác biệt sao?”
“Nếu thoải mái với cả nhân viên Đằng Đạt và khách du lịch, vậy chẳng phải hoàn toàn đi ngược lại với tinh thần của Chịu Khổ Travel ư?”
“Vì vậy buộc phải đổi xử bình đẳng với nhân viên Đằng Đạt và khách du lịch, thậm chí phải yêu cầu nghiêm túc hơn với nhân viên Đằng Đạt!”
“Lần này gặp người chính là bảo ngươi yên tâm, nếu gặp người không phối hợp thì cứ đến tìm ta, ta giải quyết giúp ngươi!”
Mặt Tát Tử Nhiên đầy kinh ngạc, trong đầu không khỏi nghĩ ra một hình tượng người cha nghiêm khắc cho tổng giám đốc Bùi.
Ai nói Đằng Đạt quản lý thoải mái?
Hoàn toàn là một đám nói bừa!
Công ty quản lý thoải mái có thể phát triển lớn mạnh nhanh chóng, có được thành công to lớn như vậy sao?
Từ chuyện du lịch đã có thể nhìn ra được rõ ràng yêu cầu của tổng giám đốc Bùi đối với nhân viên của mình là nghiêm khắc nhất!
Tát Tử Nhiên gật đầu: “Không thành vấn đề thưa tổng giám đốc Bùi, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Bùi Khiêm rất hài lòng, nhìn sang Bao Húc rồi tiếp tục nói: “Vẫn còn một chuyện nữa.”
“Trong phương án của ngươi cũng có viết, để đảm bảo an toàn thì trước khi xuất phát phải tiến hành huấn luyện đặc biệt cho tất cả mọi người, bao gồm huấn luyện thể năng và học tập kiến thức cơ bản.”
“Chuyện huấn luyện đặc biệt này sẽ tập ở đâu?”
Bao Húc nói: “Hmmm…Cái này vẫn chưa nghĩ kỹ. Có điều nếu chủ yếu dã lấy việc huấn luyện thể năng là chính, hay là huấn luyện ở phòng Thác Quản Fitness đi.”
Bùi Khiêm lập tức lắc đầu: “Vậy sao được!”
“Huấn luyện thể năng chỉ là một phần nội dung của huấn luyện mà thôi, quan trọng hơn là phải thích ứng được các yêu cầu nơi hoang dã.