Mặc dù mọi người đều là nhân viên của Đằng Đạt, nhưng dù sao cũng được điều tới từ các bộ phận khác nhau, rất nhiều người không quen biết nhau, nên vẫn cần phải tăng cường về mặt giao tiếp.
Sau khi Đường Diệc Xu giới thiệu các công việc xong, thì Lý Nhã Đạt tiếp lời.
“Trước mắt đã đàm phán với hai công ty game ở Kinh Châu, chiều nay sẽ mang game tới nói chuyện trực tiếp.”
“Về sau, có lẽ cũng sẽ thường xuyên có công ty tới bàn chuyện hợp tác.”
“Mọi người cũng đừng kinh ngạc hay cảm thấy không thoải mái, nên làm gì thì làm cái đó là được.”
“Ngoài ra giới thiệu với mọi người một chút, vị này là Mạnh Sướng, sau này sẽ phụ trách chính về công việc tuyên truyền của nền tảng chúng ta, trong hai tháng sẽ ở đây làm việc với chúng ta, nếu mọi người gặp vấn đề gì về mặt tuyên truyền, thì có thể hỏi hắn.”
Mạnh Sướng ngồi bên tay phải Đường Diệc Xu gật đầu chào hỏi mọi người.
Lần này Mạnh Sướng có thể tham gia vào một số công việc cụ thể của nền tảng game Triều Lộ, đều là do tổng giám đốc Bùi gật đầu, nếu Mạnh Sướng đã muốn thực hiện “cách tuyên truyền Bùi thị”, thì đương nhiên phải đi sâu vào dự án, nếu không thì tỷ lệ thành công của phương pháp tuyên truyền này sẽ giảm mạnh.
Những người khác quả nhiên không nhiệt tình với Mạnh Sướng lắm.
Tuy nói trước đó có vẻ Mạnh Sướng đã trợ giúp phòng làm việc Trì Hành hoàn thành tuyên truyền kính Doubt VR, nhưng dù sao ấn tượng về hắn ở trong lòng của đa số người cũng vẫn khá tiêu cực, ấn tượng này rất khó xoay chuyển trong thời gian ngắn.
Phòng làm việc Trì Hành là người đích thân trải nghiệm, đã đón nhận Mạnh Sướng, nhưng những nhân viên này không biết rõ về nội tình liên quan, nên không có những thành kiến đó.
Mạnh Sướng nhạy bén cảm nhận được điều này trong bầu không khí của phòng họp.
Hắn cảm thấy, nên nói chút gì đó, thay đổi ấn tượng xấu của mọi người về mình.
Nếu không, mọi người đều sẽ đề phòng hắn, không làm được yêu cầu “hiểu rõ, khống chế toàn diện”, thì sao phát huy được hiệu quả của cách tuyên truyền Bùi thị?
cách tuyên truyền Bùi thị chú trọng tới sự chuyển hóa năng lượng, chú trọng quá trình cao – thấp – cao.
Nếu nền tảng game không tin tưởng hắn, vậy thì quá trình này rất có thể gặp phải cản trở cực lớn tới từ nội bộ, tỷ lệ thành công rất thấp.
Nhất định phải thông nhất tư tưởng, tỷ lệ thành công của cách tuyên truyền Bùi thị mới cao lên.
Huống chi, mục tiêu bây giờ của Mạnh Sướng, cũng giống với mục tiêu của tổng giám đốc Bùi, với tập đoàn Đằng Đạt.
Những người khác không biết, trong lòng Mạnh Sướng biết rõ, cho nên không thẹn với lòng.
“Có thể mọi người đang có một số hiểu lầm về ta, nên ta muốn nói rõ một chút.”
“Trước đây quả thực ta đã làm một vài chuyện sai lầm, nhưng ta đã nhận ra lỗi lầm của mình, bây giờ phụ trách công việc tuyên truyền ở Đằng Đạt, là để vừa trả nợ, cũng để vừa học tập.”
“Sau này trong quá trình tuyên truyền, có thể sẽ xuất hiện những chuyện mọi người khó mà hiểu được trong thời gian ngắn.”
“Ta có thể đảm bảo với mọi người, đây đều là một phần trong phương án tuyên truyền của tổng giám đốc Bùi, về lâu dài, nhất định sẽ có lợi cho nền tảng, cho công ty.”
“Cho nên, hy vọng mọi người có thể phối hợp với ta, cùng hoàn thành công việc tuyên truyền.”
Mạnh Sướng nói rất chân thành, rất nhiều người rõ ràng đã dấy lên hứng thú.
Có người hỏi: “Chuyện khó hiểu? Cụ thể là chỉ?”
Mạnh Sướng giải thích: “Lúc mới tuyên truyền, có thể sẽ có một số tình huống không như ý nguyện. Ví dụ, đầu tư một lượng lớn tài nguyên tuyên truyền, nhưng lại không đưa tới hiệu quả tương ứng.”
Người đặt câu hỏi trầm mặc một lát, sau đó nói: “Vậy nên đánh giá thế nào, là ngươi cố ý làm vậy, hay thật sự là do sai sót trong tuyên truyền?”
Mạnh Sướng khẽ ho hai tiếng, người anh em này nói chuyện đúng là thẳng thắn.
Nhưng không sao, Mạnh Sướng cảm thấy mình đứng thẳng không sợ bóng nghiêng.
“Nếu đã như vậy, ta sẽ giải thích ngắn gọn những câu hỏi nghi hoặc của mọi người, để mọi người có hiểu biết nhất định về ‘cách tuyên truyền Bùi thị’ mà ta muốn sử dụng, sau đó đương nhiên sẽ không thấy kỳ lạ nữa.”
“Đầu tiên xin hỏi mọi người một câu hỏi cơ bản nhất, mọi người có biết tại sao tổng giám đốc Bùi liên tục nhấn mạnh rằng, nền tảng game Triều Lộ nhất định phải phủi sạch quan hệ với Đằng Đạt không?”
Vẻ mặt của mọi người trở nên nghiêm túc hơn, vểnh tai lên nghe.
Bởi vì bọn họ thực sự không biết!
Đến cả Lý Nhã Đạt, lúc vừa nghe thấy chuyện này cũng cảm thấy rát hoang mang, không rõ nguyên do.
Mạnh Sướng mỉm cười: “Tuy các vị ngồi đây đều là nhân viên nòng cốt của Đằng Đạt, có thể hiểu rõ ý đồ của tổng giám đốc Bùi ở phương diện game, nhưng ở phương diện tuyên truyền ấy mà, thì không bằng ta.”
“Đây chính là một nguyên tắc quan trọng liên quan tới cách tuyên truyền Bùi thị: ‘Cắt đứt bia miệng, phủi sạch quan hệ’!”
“Một dự án, nếu mới đầu đã công khai mối quan hệ với Đằng Đạt, tuy có thể nhận được độ chú ý cực cao, giúp bước khởi đầu thuận lợi hơn, nhưng cũng khiến mọi người ôm mong đợi cực lớn vào dự án này.”
“Nhưng bước vào một ngành công nghiệp mới, sao có thể vừa bắt đầu đã làm hoàn mỹ được chứ?”
“Một khi xuất hiện khuyết điểm, thì rất dễ khiến mọi người cảm thấy thất vọng, nhiệt độ và độ chú ý ngược lại sẽ trở thành một gánh nặng.”
“Đồng thời, khởi đầu quá thuận lợi, cũng rất khó nghiệm chứng rốt cuộc mô hình thường nghiệp mới này thật sự thành công, hay chỉ là mượn lực của Đằng Đạt.”
“Còn nếu cắt đứt quan hệ với Đằng Đạt, tuy bên ngoài đã tăng thêm độ khó, nhưng cũng có thể buông lỏng thử mắc lỗi, nghiệm chứng xem rốt cuộc mô hình thương nghiệp này có thực sự hoạt động được hay không.”
“Lúc này thất bại cũng không sao, sẽ không có ảnh hưởng gì quá lớn, bỏ khuyết điểm bắt đầu lại lần nữa là được; Còn nếu thành công, vậy thì bia miệng và tài nguyên của Đằng Đạt, có thể lập tức tăng cao!”
“Thậm chí những nhân tố tiêu cực trước đó cũng có thể chuyển hóa toàn bộ thành nhân tố tích cực, thông qua đảo ngược, đạt được hiệu quả cao nhất vượt xa phương thức tuyên truyền bình thường!”