Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2287 - Chương 2287. Kẻ Hèn Này Tuy Bất Tài, Cũng Đã Từng Đảm Nhiệm Chức Vụ Giám Đốc Kế Hoạch Cho Game Thương Dương (2)

Chương 2287. Kẻ hèn này tuy bất tài, cũng đã từng đảm nhiệm chức vụ giám đốc kế hoạch cho Game Thương Dương (2)
Chương 2287. Kẻ hèn này tuy bất tài, cũng đã từng đảm nhiệm chức vụ giám đốc kế hoạch cho Game Thương Dương (2)

Nói từng làm giám đốc kế hoạch ở Game Thương Dương, ai mà không có thêm vài phần kính trọng hắn chứ?

Hơn nữa nghiêm khắc mà nói thì lão Lưu thực sự không hề nói dối, đúng là hắn từng làm giám đốc kế hoạch ở Game Thương Dương, chẳng qua là trước khi Đằng Đạt thu mua Game Thương Dương mà thôi.

Khi hắn nói như thế, bên kia chắc chắn không biết tình hình, sẽ nghĩ rằng hắn và dự án game mà hắn phát triển cực kỳ tuyệt vời, điều này vô hình trung đã làm tăng lợi thế thương lượng trong cuộc đàm phán.

Tuy nhiên, Đường Diệc Xu lại không có phản ứng gì.

Trên thực tế, nàng cảm thấy vô cùng nghi ngờ, chỉ là không biểu hiện ra ngoài.

Game Thương Dương... có người họ Lưu sao? Mà tuổi lại còn lớn như vậy nữa?

Không có ấn tượng gì cả.

Đường Diệc Xu mặc dù không hay đến Game Thương Dương, nhưng nàng thường xuyên nghe báo cáo từ nhân viên quản lý bồi dưỡng, nên cũng hiểu rõ tình hình cơ bản của Game Thương Dương bên kia. Không phải bên đó vẫn luôn do ba người Lâm Vãn, Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân chịu trách nhiệm sao, ở đây đâu có ai họ Lưu đâu?

Nhìn thấy vẻ mặt của Đường Diệc Xu, lão Lưu cảm thấy có gì đó không ổn.

Theo lý mà nói, nếu lúc này đối phương thực sự không nhận thức được mức độ nghiêm trọng, thì ít nhất cũng nên nói mấy câu khách sáo chứ?

Tuy nhiên, cô nhóc này không hề có ý khách sáo chút nào, cũng không biết là đang nghĩ cái gì.

Chẳng lẽ cô nhóc này tình cờ biết được một số thông tin nội bộ của Game Thương Dương?

Không thể nào, nghĩ như vậy cũng không đúng.

Có khi nào... nàng chưa bao giờ nghe nói đến Game Thương Dương? Không biết công ty này trâu bò đến mức nào?

Nói thế cũng hơi bị vô lý! Dầu gì cũng làm về kênh game, mà đến cả cái tên Game Thương Dương cũng chưa từng nghe đến, có phải rất tức cười không?

Quá nghiệp dư!

Điều này càng làm trầm trọng thêm thành kiến ​​của hắn đối với nền tảng game này, cảm thấy cực kỳ không đáng tin.

Trong nháy mắt, lão Lưu mất hứng thú, đổi chủ đề: “Không có gì đâu... Giám đốc Đường, hay là chúng ta tranh thủ thời gian xem qua game một chút nhỉ?”

Đường Diệc Xu tiếp tục hỏi sâu hơn, gật đầu: “Được thôi.” 

Lão Lưu lấy điện thoại di động của mình ra: “Đây là game của bọn ta, nếu ngươi cảm thấy có hứng thú thì có thể chơi thử một chút.”

Hắn rời khỏi Game Thương Dương đã là chuyện của hơn hai năm trước rồi.

Lúc đó, Game Thương Dương đang rối loạn, lão Lưu thấy tình hình không ổn liền chuồn đi với tốc độ ánh sáng.

Mặc dù ở Kinh Châu có khá ít công ty game như vậy, nhưng cũng có rất ít chuyên gia trong ngành game.

Lão Lưu là giám đốc kế hoạch, lý lịch cũng khá tốt nên nhanh chóng tìm được công việc tiếp theo.

Sau này, khi nghe tin Game Thương Dương bị Đằng Đạt thu mua, lão Lưu có hơi hối hận, nhưng rất nhanh sau đó lại thở phào nhẹ nhõm.

Suy cho cùng, hắn vẫn nhớ như in rằng vị sếp trẻ tuổi của Đằng Đạt có thành kiến ​​với mình và cũng không thích mình.

Cho nên, dù có ở lại Game Thương Dương thì rất có thể vẫn sẽ bị vị sếp đó sa thải, kết quả cũng như nhau thôi.

Lão Lưu không bận tâm đến vấn đề này nữa, mà tiếp tục nghiêm túc thành thật thực hiện các dự án mới ở công ty mới.

Trong hai năm qua, tập đoàn Đằng Đạt đã trải qua những thay đổi to lớn, nó đã trở thành gã khổng lồ trong ngành game ở Kinh Châu và thậm chí cả nước từ xuất phát điểm là một công ty ít được biết đến lúc ban đầu, ra mắt game nào là hot game đó.

Thậm chí ngay cả Hoàng Tư Bác - đàn em cũ của lão Lưu, cũng hòa mình vào đấy mà lên như diều gặp gió.

Lão Lưu không cố tình chú ý đến những tin tức này, nhưng mà nền tảng chính thức cùng với một số truyền thông game đã đến phỏng vấn Hoàng Tư Bác, cho nên lão Lưu cũng khó tránh khỏi mà nghe được một ít.

Điều này khiến hắn cực kỳ chua chát, thậm chí còn có ý định tham gia kỳ thi tuyển dụng của Đằng Đạt nhiều lần.

Nhưng độ khó của kỳ thi tuyển dụng Đằng Đạt quá cao, kiến ​​thức chuyên môn của hắn chắc chắn không phải là vấn đề lớn, nhưng lại không thể vượt qua kỳ thi viết.

Lại nghĩ đến việc sếp của Đằng Đạt thật ra cũng chả thích mình, nói không chừng sẽ bị đuổi việc ngay khi bước vào cuộc phỏng vấn, hoặc là bị làm khó làm dễ, thậm chí là bị đứa đàn em mình từng bắt nạt quay qua giẫm ngược lên đầu lên cổ...

Lão Lưu liền từ bỏ ý định này, chuyển qua các công ty game khác ở Kinh Châu.

May mắn thay, môi trường game ở Kinh Châu những năm gần đây ngày càng tốt hơn, ngày càng có nhiều công ty game đáng tin cậy nên lý lịch và lương bổng của lão Lưu cũng vững bước mà tăng lên.

Hắn tương đối hài lòng với hiện tại, nên cũng không còn nghĩ đến chuyện của Đằng Đạt nữa.

Suy cho cùng thì có duyên không phận thôi!

Ước chừng khoảng tám tháng trước, lão Lưu chuyển công việc sang công ty hiện tại và tạo ra một game mới, đạt được kết quả cũng không tệ lắm.

Lúc trước lão Lưu từng làm webgame, nhưng ranh giới giữa webgame và game mobile thực ra khá là mờ nhạt, thế nên sau khi chuyển sang làm game mobile cũng thích nghi rất nhanh.

Game hiện tại là một game mobile thiên về hình thức game nạp tiền, “Chiến Ca Anh Kiệt”.

Đúng vậy, thoạt nhìn nó chính là phiên bản sao chép của “Chiến Ca Nhiệt Huyết”.

Rất nhiều người đã cảm thấy như vậy khi lần đầu tiên nhìn thấy game này.

Nhưng lão Lưu lại cảm thấy rất oan uổng.

Bởi vì phiên bản gốc của “Chiến Ca Nhiệt Huyết” thực sự là do hắn thiết kế mà!

Tự mình đạo nhái chính mình, đây sao có thể gọi là đạo nhái được chứ?

Tất nhiên, ban đầu thì “Chiến Ca Nhiệt Huyết” là một game rất rác rưởi, sau này, Game Thương Dương đã tiến hành những thay đổi lớn, thiết lập lại, đổi lại toàn bộ đồ họa, thậm chí cả cơ chế game cũng chỉnh sửa lại cực kỳ nhiều, mới có thể khiến nó sống lại huy hoàng một lần nữa.

Nhưng đối với Lão Lưu mà nói, sau khi chỉnh sửa lại, vẫn còn nhiều nội dung trong “Chiến Ca Nhiệt Huyết” khiến hắn cảm thấy rất quen thuộc.

Hết chương 2287.
Bình Luận (0)
Comment