Hai người ở đây, một người chơi thử game, người còn lại đọc các điều khoản trong thỏa thuận, phòng tiếp tân tạm thời im lặng một lúc, chỉ còn lại hiệu ứng âm thanh chiến đấu trong game.
Nghiêm Kỳ vừa mới đọc đoạn đầu, thấy khoản hai bên phân chia 5:5 thì Đường Diệc Xu đã gặp phải bug đầu tiên.
Bị lag ngay phần hướng dẫn tân thủ luôn rồi, vốn là trong quá trình hướng dẫn sẽ có một bảng mờ màu xám chặn trên màn hình, làm nổi bật nơi người chơi cần nhấp vào đồng thời dùng một mũi tên để chỉ thị, tuy nhiên, sau khi nhấp vào chỗ đó thì bảng mờ lại không biến mất như bình thường, còn màn hình thì vẫn giữ nguyên trạng thái mờ màu xám.
À cái này...”
Nghiêm Kỳ có chút xấu hổ.
Gặp bug cũng không có gì là lạ, nhưng mấu chốt là mọe nó sao nhanh vậy!
Hơn nữa, tình huống hướng dẫn tân thủ xảy ra bug như thế này, đừng nói hắn chưa từng gặp phải, ngay cả đội kiểm tra của công ty bọn ta cũng chưa từng gặp phải.
Nghiêm Kỳ còn chưa kịp giải thích, Đường Diệc Xu đã rất thuần thục tắt quá trình game đi, vào một lần nữa.
“Không sao đâu, ngươi cứ đọc thỏa thuận đi.”
Nghiêm Kỳ mơ hồ có một loại dự cảm không lành, nhưng hắn cũng không thể nói được gì, chỉ có thể tiếp tục cẩn thận đọc thỏa thuận.
…
Nửa giờ sau, Nghiêm Kỳ đã cẩn thận đọc thỏa thuận hai lần, số lượng bug mà Đường Diệc Xu tìm được cuối cùng cũng kết thúc hết thảy.
Trong vòng nửa tiếng, Đường Diệc Xu đã tìm được mười hai bug lớn nhỏ!
Trong đó, có bốn bug rất nghiêm trọng, một khi chúng xuất hiện thì quá trình game không thể tiếp tục tiến triển, những bug còn lại tuy không quá nghiêm trọng nhưng lại ảnh hưởng cực kỳ xấu đến trải nghiệm game.
Sắc mặt Nghiêm Kỳ có chút bối rối.
Lượng bug như này là hơi bị nhiều rồi đó, chuyện gì đang xảy ra vậy!
Thậm chí, hắn còn nghi ngờ rằng có phải chương trình trên điện thoại của mình đã bị cài đặt sai rồi hay không, không cài đặt phiên bản ổn định mà đem theo phiên bản đang phát triển.
Nếu không thì tại sao giai đoạn đầu của phiên bản ổn định lại có nhiều bug như vậy chứ?
Điều này không hợp lý chút nào!
Đường Diệc Xu tựa như đã sớm dự đoán được kết quả như vậy, liền đưa trả lại điện thoại: “Không sao đâu, giám đốc Nghiêm, game có bug là chuyện bình thường thôi mà. Ngươi quay về sửa lại một chút, chỉ cần có thể kiểm soát được lượng bug trong nửa tiếng đồng hồ không quá ba cái, chúng ta sẽ ký thỏa thuận”.
“Nhân tiện, ngươi đã đọc xong nội dung của thỏa thuận hết chưa? Có hài lòng không?”
Nghiêm Kỳ gật đầu: “Hài lòng, bọn ta còn có cái gì mà không hài lòng nữa chứ? Điều kiện này đối với bọn ta đã là quá tốt rồi.”
“Ngươi yên tâm, một số bug mà ngươi gặp phải ta đều đã nhớ hết rồi, khi trở về sẽ lập tức sửa bọn chúng càng sớm càng tốt.”
“Công việc của bọn ta là sửa bug và bọn ta thậm chí còn phải cảm ơn ngươi. Nếu không tình cờ gặp phải những bug này, có khi bọn ta còn không biết rằng mấy chỗ này có tồn tại bug luôn đó.”
“Nếu những bug này xuất hiện sau khi đã ra mắt chính thức thì thiệt hại sẽ rất lớn.”
Nghiêm Kỳ cảm ơn Đường Diệc Xu rối rít, cầm lấy điện thoại rời đi.
Đường Diệc Xu về đến vị trí của mình, khẽ thở dài.
Trong lòng Lý Nhã Đạt nặng nề, thầm nghĩ, chẳng lẽ suy đoán tệ nhất của mình thành sự thật?
“Sao, bug của công ty này cũng rất nhiều?”
Đường Diệc Xu gật đầu: “Ừm, nửa tiếng tìm được 12 bug.”
Lý Nhã Đạt: “…”
Con bé này, hôm nay hẹn hai công ty, kết quả hai công ty đề bị dọa chạy vì bug.
Hơi lạ.
Theo lẽ thường, mấy công ty này mang đến phiên bản ổn định nhất của game, một số tính năng mới khá nhiều bug không thể đưa lên được.
Trong tình huống này, vẫn còn một đống bug? Thật sự khó hiểu quá. Nhưng chuyện đã vậy, nói sao cũng vô dụng.
Lý Nhã Đạt an ủi: “Không sao, đồng nghiệp bên thương vụ chúng ta vẫn đang liên hệ với công ty game khác, với lại Mạnh Sướng bên kia sẽ triển khai hoạt động tuyên truyền nhanh thôi, sẽ có nhiều công ty đến bàn chuyện hợp tác với chúng ta.”
“Dù sao thì hai công ty này đều là công ty nhỏ, có thể làm việc không nghiêm túc như thế, bug nhiều hơn chút cũng không bất ngờ, chắc chắn sau này sẽ ổn hơn.”
Đường Diệc Xu trầm mặc gật đầu.
...
Buổi chiều, Lý Nhã Đạt ngồi lên chỗ làm việc của mình, cảm thấy hơi nhàm chán.
Công việc thời kỳ đầu của công ty không làm theo thứ tự của nền tảng game, và liên lạc với các công ty game, có người khác đang phụ trách, Lý Nhã Đạt hơi rảnh.
Vốn dĩ hôm nay, nếu hai công ty này tán thành, nói không chừng còn có thể bàn chuyện hợp tác nhiều hơn, kết quả không ngờ bước đầu tiên bị bug dọa lui…
Thật sự khiến người ta không kịp đề phòng.
Đợi sau khi Mạnh Sướng bắt đầu tuyên truyền, chắc nhiều công ty đến bàn chuyện hợp tác hơn chút, nhưng chí ít cũng phải đợi hai ba ngày sau.
Nàng đang mơ màng làm cá mặn trên vị trí của mình, đột nhiên thấy một bóng dáng quen thuộc bước từ ngoài vào.
“Ể? Sao người này trông hơi quen nhỉ.”
Lý Nhã Đạt chọc chọc Đường Diệc Xu một chút: “Ngươi xem, có phải người kia là Nghiêm Kỳ hồi chiều không?”
Đường Diệc Xu quay đầu nhìn: “Ài, đúng rồi, sao hắn lại về?”
“Không phải đã chỉnh sửa bug xong rồi nhỉ?”
Lý Nhã Đạt lắc đầu ngay: “Sao có thể, nào nhanh như thể! Có thể là có chuyện gì đặc biệt, ngươi đi xem thử xem.”
Đường Diệc Xu gật đầu, đứng dậy từ chỗ ngồi, chào hỏi hắn.
“Giám đốc Nghiêm, có chuyện gì sao?”
Nghiêm Kỳ hơi lúng túng, nói: “Giám đốc Đường, cái này…”
“Ài, nói thế nào đây, hơi lúng túng.”
“Sau khi về đến công ty, lập tức giao mấy bug này cho nhân viên nghiên cứu phát triển của chúng ta, để bọn họ chỉnh lại ngay.”
“Kết quả…”
“Bọn họ kiểm cả buổi trưa, chỉ phát hiện hai bug trong đó, cũng nhanh chóng sửa rồi. Nhưng, mười bug còn lại vốn không hiện ra nữa, đừng nói chi là chỉnh sửa.”
“Nên ta nghi có phải trước đó ngươi thử nhầm phiên bản rồi không, lại gỡ rồi cài lại phiên bản ổn định.”
“Ta chạy mấy lần, không có bug ác tính gì, nếu không… ngươi dành ra vài phút xem thử xem?”
Nghiêm Kỳ hơi xấu hổ.