Bùi Khiêm khẽ gật đầu: “Ừm, không tồi, leo núi thuộc kỹ năng sinh tồn thiết yếu ngoài nơi hoang dã, đương nhiên phải huấn luyện thật tốt.”
“Khu vực khác thì sao?”
Bao Húc giới thiệu: “Ban đầu chỗ leo núi này cũng làm những khu khác thành vách núi nhân tạo để nhiều du khách trải nghiệm. Nhưng chúng ta không dùng vách tường nhân tạo nhiều như thế, nên chỉ cần giữ lại khu leo núi này, khu vực khác thì dùng để huấn luyện kỹ năng khác.”
Bao Húc vừa nói vừa dẫn Bùi Khiêm vào trong.
“Căn cứ đặc huấn trước mắt có thể chia thành mấy khu vực khác nhau.”
“Khu leo núi chính là khu chúng ta vừa mới xem.”
“Khu thể năng chủ yếu là huấn luyện thể năng cơ bản, bao gồm huấn luyện sức kiên nhẫn, huấn luyện sức lực, huấn luyện cân bằng, huấn luyện độ dẻo dai.”
“Khu học tập, chủ yếu học tập vài kiến thức chuyên nghiệp để sinh tồn nơi hoang dã, lúc luyện tập mệt rồi thì đến học những kiến thức lý thuyết này.”
“Khu sinh hoạt, chủ yếu là huấn luyện ngoài hoang dã thế nào xây dựng cắm trại thế nào, xây dựng nơi ở, chặt củi, đánh lửa, lột da động vật, tìm thức ăn,...”
Bùi Khiêm xem thử, khu leo núi trong đây chiếm diện tích lớn nhất từ lúc mới vào xem xét, còn lại là khu thể năng và khu sinh hoạt.
Diện tích khu học tập nhỏ nhất, càng giống phòng họp nhỏ hơn, chỉ có tầm hai mươi cái ghế, một bục giảng và một máy chiếu.
Nơi này cũng có một số món bảo vệ sức khỏe nơi hoang dã, ví dụ thuốc, băng gạc... rõ ràng là nội dung khía cạnh giảng dạy.
Khu thể năng có số ít dụng cụ rèn luyện cơ thể, nhưng dụng cụ trong phòng khác nhau rõ ràng, rõ ràng trọng tâm huấn luyện không giống nhau.
Lúc nhẫn nại huấn luyện, cần phải đeo balo nặng huấn luyện, ngoài ra cũng sẽ sắp xếp nhảy ếch, mang nặng ngồi xổm, một chân thăng bằng, hàng loạt huấn luyện đặc biệt, dùng để mô phỏng tình huống dã ngoại.
Khu thể năng chuyên dành ra một khu vực nhỏ, đặt cung, nỏ, chắc là nơi tiến hành huấn luyện bắn.
Bùi Khiêm cũng nhìn thấy khu đi đường mình đã nhấn mạnh, dùng để tăng cường lực chịu đựng lòng bàn chân, chuẩn bị để sau này leo núi và con đường nguy hiểm.
Mà nội dung trong khu sinh hoạt càng phong phú, có huấn luyện làm lều bạt, cũng có huấn luyện chặt cây nhóm lửa hoặc xây dựng nơi ở; Có nội dung huấn luyện thức ăn nén, cũng có nội dung huấn luyện nấu thịt, săn thú.
Tóm lại, kỹ năng thực dụng để sinh tồn nơi hoang dã đều luyện ở trong.
Bùi Khiêm hơi thắc mắc: “Đã có bánh nén, vì sao vẫn có nội dung đích thân săn bắt?”
Tát Tử Nhiên giải thích: “Tổng giám đốc Bùi, đây là để thỏa mãn huấn luyện khác nhau.”
“Về vấn đề ăn ở, huấn luyện của bọn họ phải theo trình tự.”
“Vừa bắt đầu chúng ta sẽ sắp xếp người huấn luyện ăn vài thức ăn nén, thức ăn nóng nhanh; Sau này ăn bánh nén, bánh thịt khô; Cuối cùng phải tự thân vận động giết thịt nấu ăn.”
“Vấn đề cũng như vậy, bắt đầu ở lều bạt, sau đó không có lều bạt, phải tự làm chỗ ở để ngủ nghỉ, sau đó đến cả chỗ ngủ cũng không có.”
“Kiểu huấn luyện dần dần từng bước này có thể khiến mọi người thích ứng từng bước.”
Bùi Khiêm hơi tò mò nhìn đồ ăn đã được chuẩn bị ổn thỏa, bên trong có một màu xác trắng trông như gạch vỡ: “Đây là bánh thịt khô ngươi nói?”
Bao Húc vội nhắc nhở: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, nhưng không đề nghị thử, thứ này ăn thức ăn chó trộn với giấy cứng.”
Lòng tò mò của Bùi Khiêm bị dập tắt ngay, im lặng rụt tay về.
Thấy được rằng để sắp xếp ổn thỏa cho mấy kẻ thủ Hoàng Tư Bác, Bao Húc cũng nhọc lòng lắm.
“Không tồi, tổng thể vẫn khiến người ta hài lòng.”
“Nhưng… các ngươi cảm thấy sau này còn có không gian cải tiến lớn hơn không?”
Đối với căn cứ đặc huấn này Bùi Khiêm đã rất hài lòng rồi.
Nhưng không ảnh hưởng đến việc Bùi Khiêm tuy cầu phương án tiêu tiền tốt hơn.
Tát Tử Nhiên trầm mặc một lúc, nói: “Nếu cải tiến lại… thế thì chỉ có thể chuyển ra ngoài dã ngoại chuyên nghiệp để huấn luyện thôi.”
“Nhưng như thế thì phiền hơn, cần phải cải tạo toàn diện của căn cứ ngoài trời, gần giống như bắt đầu xây dựng một vườn sinh thái từ con số không.”
Mắt Bùi Khiêm sáng rỡ.
Cái này không tồi!
Nghe có vẻ rất tốn tiền!
Nhưng chuyện này cũng không cần vội, căn cứ đặc huấn bên trong cũng có thể dùng trước, quan một khoảng thời gian, tình hình Chịu Khổ Travel ổn định sẽ đầu tư xây dựng căn cứ đặc huấn dã ngoại quy mô lớn cũng không muộn.
Với lại như vậy cũng có chỗ tốt chính là đừng ai mong trốn học!
Bùi Khiêm có thể dự liệu, chắc chắn trong quá trình huấn luyện sẽ có một phần nhân viên nói sức khỏe mình không ổn, trốn huấn luyện.
Đối với kiểu nhân viên thế này, miễn cưỡng bảo bọn họ đi dã ngoài vẫn tồn tại tính nguy hiểm nhất định.
Nhưng nếu là căn cứ đặc huấn bên ngoài do mình làm thì không thành vấn đề, chắc chắn tính an toàn sẽ được đảm bảo!
Trước tiên là sàng lọc căn cứ huấn luyện bên trong, điều kiện cơ thể không thành vấn đề thì đưa đến các nơi trên thế giới du lịch, điều kiện cơ thể hơi kém thì cũng đừng mong chạy được, đưa đến căn cứ đặc huấn bên ngoài tiếp tục luyện tập.
Tóm lại không thể thiếu ai, tất cả đều phải sắp xếp rõ ràng!
Bùi Khiêm lại dạo quanh căn cứ đặc huấn một lượt, cảm giác tổng thể vẫn rất hài lòng.
“Tổng giám đốc Bùi, đại khái là vậy, ngươi thấy còn chỗ nào có thể thay đổi không?” Bao Húc hỏi.
Bùi Khiêm lắc đầu: “Có gì cần thay đổi, rất hoàn hảo.”
Bao Húc ngạc nhiên, cũng hơi vui vẻ.
Theo hắn biết, tổng giám đốc Bùi cực ít khi nói mấy câu “có gì cần thay đổi”!
Có thể khiến tổng giám đốc Bùi đều không tìm ra được khuyết điểm nào, xem ra lần này mình làm xuất sắc thật!
Rốt cuộc là vì mình ôm cảm xúc mãnh liệt làm phương á, làm phương án cực kỳ hoàn hảo, hay mình làm tốt theo khía cạnh nào đó một cách vô tình, hoàn hảo đạt thành yêu cầu của tổng giám đốc Bùi?
Dù nói thế nào, bình luận này cũng rất đáng giá!
Mà Bùi Khiêm cảm thấy không có gì cần thay đổi, quan trọng là vì mạch suy nghĩ của hắn và Bao Húc hoàn toàn trùng lặp!