Mục đích của tổng giám đốc Bùi là khiến mọi người chịu khổ, mà mục đích của Bao Húc cũng khiến mọi người chịu khổ.
Với lại thậm chí cảm xúc của Bao Húc còn mãnh liệt hơn.
Nên Bùi Khiêm cảm thấy không có gì cần thay đổi, dù có, nó cũng là vấn đề suy nghĩ sau.
Giai đoạn đầu căn cứ đặc huấn của Chịu Khổ Travel, làm đến trình độ này đã khá hoàn hảo rồi.
Bùi Khiêm lại dạo dạo, cảm thán nói: “Tiếc nuối duy nhất chính là bây giờ căn cứ đặc huấn này vẫn hơi trống trải, hơi ít người.”
Bao Húc nhanh chóng giải thích: “Tổng giám đốc Bùi ngươi cứ an tâm, người liên quan căn cứ đặc huấn đã tuyển được kha khá rồi, bao gồm vệ sinh sân, bảo trì thiết bị, phụ trách huấn luyện thể năng, chuyên gia dinh dưỡng, chuyên gia sinh tồn ngoài hoang dã, đều đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, sắp tới có thể vào rồi.”
Bùi Khiêm lắc đầu: “Ta không phải có ý này. Ta nói, thiếu khách hàng!”
“Ta gọi điện hỏi thử, khi nào hai người Hoàng Tư Bác và Hồ Hiển Bân về.”
Bùi Khiêm lấy điện thoại ra mở loa ngoài, gọi cho Hoàng Tư Bác.
Sau khi reo vài tiếng, bên kia có người bắt máy.
“Alo? Tổng giám đốc Bùi! Có việc gì cần tìm ta sao?”
Bùi Khiêm cười ha ha: “Đương nhiên không. Nhớ ra các ngươi ra ngoài chơi sắp một tháng rồi, quan tâm các ngươi chút thôi. Sao vậy, chơi vui không? Thuận lợi không?”
Hoàng Tư Bác vội nói: “Tổng giám đốc Bùi ngươi yên tâm, tất cả đều rất tốt! Khách sạn rất thoải mái, ăn cũng ngon, sức khỏe cũng tốt.”
“Sau khi du lịch về, có thể lập tức vào công việc!”
Bùi Khiêm thầm cười nhạt.
Du lịch về lập tức tập trung vào công việc?
Nghĩ đẹp quá ha!
Trời đất nào có chuyện tốt như vậy?
Điện thoại mở loa ngoài, Bao Húc cũng nghe rất rõ.
Khóe môi hắn co rút, trong mắt lộ ra sát ý.
Hoàng Tư Bác ngươi hay lắm, ta đi du lịch là đi chịu khổ, đến phen ngươi đi lại thành du sơn ngoạn thủy, hưởng thụ!
Cái này có thể nhịn à?
Sắp xếp, phải sắp xếp!
Không để ngươi ăn ba cái bánh thịt khô sẽ không bỏ qua!
Bùi Khiêm khẽ ho vài tiếng: “Chuyện công việc thì không cần gấp.”
“Các ngươi đấy, đi ra ngoài chơi đừng mệt quá, quan trọng là bảo vệ sức khỏe. Mấy ngày cuối cùng cũng không cần liều quá, thật sự không được thì nghỉ ngơi trong khách sạn. Du lịch mà, cơ hội sau này vẫn còn nhiều.”
Hoàng Tư Bác vội nói: “Được rồi, cảm ơn tổng giám đốc Bùi quan tâm, chúng ta sẽ chú ý sức khỏe, sẽ không chơi mệt quá, về cũng không ảnh hưởng đến công việc.”
Bùi Khiêm cười ha ha lần nữa.
Ai nói các người giữ gìn sức khỏe vì sợ ảnh hưởng công việc?
Chẳng phải ta sợ các ngươi chơi mệt quá về không huấn luyện được?
Nếu mấy ngày cuối cùng Hoàng Tư Bác ở ngoài chơi dữ quá sau khi về không đủ sức khỏe, thậm chí gặp rắc rối, thế chẳng phải những gì Bao Húc chuẩn bị hao tâm tổn sức đã lãng phí rồi sao?
Hiểu sai thì sai vậy, chỉ cần hai người Hoàng Tư Bác và Hồ Hiển Bân đảm bảo thể lực, đừng mệt mỏi quá là được.
“Được rồi, thế các ngươi cứ chơi đi, cũng ta gặp lại ở Kinh Châu.”
Bùi Khiêm ngắt máy.
Sống rồi!
Việc chuẩn bị tất cả của Chịu Khổ Travel đều đã hoàn toàn sẵn sàng rồi, đợi cá cắn câu thôi.
Bùi Khiêm nhìn về phía Bao Húc: “Trại đặc huấn của Chịu Khổ Travel này, đợt đầu chuẩn bị nhận bao nhiêu người?”
Bao Húc đáp thật: “Nói về dung lượng của cả căn cứ đặc huấn, giới hạn trên có thể chứa tầm hai mươi người. Kéo dài một tháng, trong lúc này sẽ không cất điện thoại, huấn luyện bình thường, ăn ở,... tất cả đều sắp xếp thống nhất.”
“Nhưng hai mươi người này hơi đông, sắp xếp xong có thể tự do thuận lợi như thế. Nên thời kỳ đầu chỉ có mười người đến, như vậy tương đối dễ chăm. Đợi sau này quá trình thành thạo rồi, từ từ tăng số người lên.”
Bùi Khiêm gật đầu, nghe nói phải huấn luyện một tháng, với lại vẫn chưa cất điện thoại, hắn rất hài lòng.
Chắc chắn cái này có thể làm lỡ công việc nhỉ?
“Thế thì cho mười người đến trước. Hoàng Tư Bác và Hồ Hiển Bân đã nắm chắc hai vị trí này, tám người khác thì…”
Bùi Khiêm trầm mặc cẩn thận nhẩm đếm người phụ trách trên danh sách.
“Tiêu Bằng quán cà phê Internet Netfish, Nhuế Vũ Thần của Takeaway Netfish, Diệp Chi Chu của Game Thương Dương. Thẩm Nhân Kiệt của phòng trí nghiệm trí tuệ nhân tạo Inferior Horse, Quả Lập Thành của Thác Quản Fitness, Hạ Đắc Thắng của đầu tư Viên Mộng, Mã Nhất Quần trong trang web văn học mạng Điểm Kết…”
“Được, cứ vậy trước đi.”
Đáng tiếc hạn ngạch hơi ít, nhưng mười người này vốn đã gom sản nghiệp chủ yếu kiếm tiền cho Đằng Đạt được kha khá rồi.
Còn có vài sản nghiệp khác, ví dụ như APP Hữu Dụng, Palpitation Hotel, Logistics Nghịch Phong... Nhưng trên cơ bản những sản nghiệp kiếm tiền không nhiều, thậm chí ở trạng thái lỗ tiền, nên không cần phải ưu tiên sắp xếp, đợi tốp thứ hai là được.
Ví dụ như Lữ Minh Lượng của Logistics Nghịch Phong, thế cánh tay đắc lực của tổng giám đốc Bùi, tuyệt đối phải đưa đến trại huấn luyện.
Lỡ đâu sau khi Lữ Minh Lượng đến, giao việc cho người cấp dưới, làm Logistics Nghịch Phong kiếm được tiền thế nào? Thế chẳng phải lỗ sặc máu sao?
Vẫn ưu tiên sắp xếp những sản nghiệp kiếm được nhiều tiền này.
Giống như mấy bộ phận trọng điểm như Game Đằng Đạt, Game Thương Dương và phòng làm việc Phi Hoàng, thậm chí có thể sắp xếp hai lần, hai người phụ trách chủ yếu này du lịch hai lần một năm, một lần du lịch nửa năm, liền mạch chân chính.
Nói đến phòng làm việc Phi Hoàng, trước kia Bùi Khiêm đều sắp xếp Hoàng Tư Bác, nhưng Chu Tiểu Sách có thể lấy Hoàng Tư Bác làm lá chắn, bình chân như vại.
Lần này nhất định phải sắp xếp Chu Tiểu Sách luôn, không thể để hắn chạy!
Bao Húc im lặng viết danh sách, không khỏi ngạc nhiên trong lòng.
Hay thật, tổng giám đốc Bùi muốn thả lưới bắt hết người phụ trách các bộ phận của Đằng Đạt à!
Chọn một trong các bộ phận hot, có thể nói là không thiên vị, tất cả phải chịu khổ chứ không phân biệt.
Rất ủng hộ công việc của ta!
Ở Đằng Đạt, Bao Húc đi du lịch, không nhân viên nào vô tội cả. Mà mấy người phụ trách các bộ phận là không vô tội nhất.