"Quỷ Tướng", game có tâm vạn năm không cập nhập đột nhiên lại cập nhật khiến người chơi ai nấy đều mong mỏi trông ngóng.
"Người Chế Tác Game" không nhận được sự hưởng ứng nhiệt tình lắm nhưng với tư cách là một tác phẩm hiện thực châm biếm, rất nhiều game thủ hardcore đều mua nó để sưu tầm. Nếu nó ra phiên bản mới với đồ họa và bản lồng tiếng mới, chắc chắn họ cũng sẽ thi nhau mua về sưu tầm.
Game được thảo luận nhiều nhất là "Pháo Đài Trên Biển".
Trước mắt trên mạng vẫn chưa có bằng chứng xác thực rốt cuộc vũ khí sử thi mới là gì nhưng chuyện giới hạn 500 cái đã bị lan truyền khắp nơi.
Nhiều người không tin, hơn nữa mỗi người lại có một lý do khác nhau.
Có người nói với giá 888 đồng thì dù giới hạn số lượng hay không, doanh số mỗi tháng có thể vượt quá 500 không? Tưởng ai cũng ngốc nghếch nhiều tiền vậy à? Chỉ toàn vẽ chuyện.
Đây là kiểu người chơi chắc chắn sẽ không giữ lời.
Cũng có người bảo chỉ có 500 thôi á? Công ty game này có tiền mà không kiếm à, chắc 500 cái sẽ hết sạch chỉ trong mấy phút thôi!
Nhưng tin này được lan truyền như thật nên vẫn có một số người chơi tin. Họ chẳng quan tâm bản cập nhật có gì mới nhưng họ có tầm nhìn nên chỉ đợi ngày cập nhật để mua vũ khí sử thi mới thôi.
Thấy người chơi thảo luận sôi nổi, Mã Nhất Quần không khỏi nở nụ cười.
Đây chính là cảm giác thành tựu!
Nhớ lại lúc làm việc ở Game Thương Dương, game phát hành bản cập nhật người chơi chẳng có phản ứng gì cả, nếu có phản ứng thì đều là mắng chửi.
Nhìn lại Game Đằng Đạt.
Hết người chơi này đến người chơi khác dụ dỗ cầu xin game ra phiên bản mới, nội dung bản cập nhật còn chưa công bố người chơi đã chuẩn bị sẵn sàng, mở to hai mắt mong chờ.
Đây chính là chênh lệch!
Mã Nhất Quần không chờ nổi nữa, hắn đăng nhập vào game xem thử bản cập nhật rốt cuộc ra sao.
"Bzzz….bzzz…"
Điện thoại di động trên bàn rung lên, màn hình không hiện tên chỉ có một dãy số dài.
Mã Nhất Quần vừa nhìn đã thấy dãy số này quen quen, hắn do dự một lúc cuối cùng quyết định tắt máy.
……
Nháy mắt đã 12 giờ trưa.
Ba chàng shipper mặc đồng phục sạch sẽ, mỗi người đeo một túi giữ nhiệt rất to đi vào cửa công ty.
"Ơ? Mấy anh shipper nay đổi đồng phục à?" Mã Nhất Quần hơi sửng sốt.
Hôm qua mấy shipper này tới đưa cơm đều mặc quần áo bình thường, túi giữ nhiệt cũng không giống nhau.
Nhưng hôm nay trông họ rất khác.
Ba anh shipper đều mặc đồng phục vàng xanh đan xen. Đồng phục của họ chất liệu cầu kỳ, đường may tinh tế lại được thiết kế chỉn chu chứ không giống ba loại đồng phục giá rẻ, kém chất lượng thông thường.
Ba anh shipper này cũng rất có tinh thần, đeo túi giữ nhiệt mới, mặc đồng phục đặt may trông họ có vẻ rất chuyên nghiệp.
Mà quan trọng nhất là trên đó có bốn chữ to tướng: "Takeaway Netfish!"
Những người khác đứng dậy chuẩn bị ăn cơm thì thấy sự thay đổi của mấy anh shipper, họ đều hơi kinh ngạc.
Nhưng chưa hết.
Mọi người tới căng tin chuẩn bị ăn cơm thì thấy ba anh shipper mở túi giữ nhiệt mới tinh, lấy ra một chồng bát sứ trắng được đậy kín nắp.
Hễ ai đặt món đều đựng trong bát sứ trắng, vài người đặt cơm thì được đựng trong hộp cơm thủy tinh hai tầng, mỗi ô vuông nhỏ đựng cơm hoặc một món khác nhau. Thủy tinh trong suốt dưới ánh đèn lấp la lấp lánh khiến người ta thèm ăn hơn.
Mấy anh shipper lấy ra thìa đũa bằng kim loại được đựng trong những chiếc túi nhỏ có thể dùng ngay.
Mọi người xếp hàng nhận cơm của mình, có mấy người cùng nhau tới nhận đồ ăn xong mở ra xem luôn.
"Tiêu chuẩn ăn uống của chúng ta được nâng cấp toàn diện rồi à?"
"Không đâu, hình như vẫn là những món đó nhưng đổi bộ đồ ăn thôi."
"Vậy sao? Không đổi đầu bếp thật à? Sao ta lại thấy đồ ăn được trang trí bắt mắt hơn nhiều nhỉ?"
Mã Nhất Quần cũng lấy được suất của mình. Hộp cơm hai tầng chay mặn kết hợp, thoạt nhìn không nhiều dầu mỡ như những quán cơm bình thường khác. Chúng chỉ là các món thông thường như ở nhà nhưng được đựng trong hộp cơm thủy tinh, dưới ánh đèn trông khá ngon mắt.
Ba anh shipper nhanh chóng lấy hết đồ ăn ra rồi dọn dẹp đồ đạc: "Mọi người cứ chậm rãi thưởng thức, sau khi ăn xong thì để lại hộp cơm vào trong túi là được, chiều sẽ có người tới lấy."
"Còn lấy về?"
"Đương nhiên phải lấy về rồi, những dụng cụ ăn uống này đắt lắm đấy."
"Cũng đúng, ba người vất vả rồi."
"Phúc lợi đãi ngộ của công ty chúng ta đúng là tốt ghê…"
Trong căng tin nhanh chóng tràn ngập mùi cơm chín và mùi đồ ăn.
Mã Nhất Quần ăn suất của mình, hắn cảm thấy đây là những món ngon nhất hắn từng ăn.
So với những nhà hàng bên ngoài, đồ ăn của quán cà phê internet Netfish đúng là ít dầu ít muối, hơn nữa nguyên liệu nấu ăn đều vô cùng tươi mới, đây là điều không thể nghi ngờ.
Tuy rằng ít gia vị thì hương vị món ăn cũng giảm đi đôi chút nhưng lại đảm bảo sức khỏe.
Vốn dĩ đồ ăn đều được đựng trong hộp cơm, tuy không sai nhưng lại có cảm giác rẻ tiền, khiến người ta cảm thấy như kiểu đồ ăn này dùng mười đồng mua từ quán ăn ngoài lề đường về vậy. Hơn nữa chỉ dùng đũa gỗ với hộp nhựa thì cũng chẳng có cảm giác ăn cơm.
"Ta đang còn định nấu cơm mang đi cơ, đúng là phiền phức mà chắc chắn không thể ngon như này được."
"Dinh dưỡng khỏe mạnh, ăn cũng yên tâm lại còn toàn là những món thường ngày, ăn hoài cũng không chán. Làm nhân viên của tổng giám đốc Bùi hạnh phúc thật! Người khác chắc chắn không được hưởng đãi ngộ thế này đâu!"
"Ngươi nói xem một suất thế này có giá bao nhiêu?"
"Ta nghĩ kiểu gì cũng phải hai mươi đồng."
"Hai mươi đồng? Ngươi quên là đồ ăn này còn phải lấy bộ đồ ăn về à. So với những quán ăn khác là phải gấp đôi tiền công đấy, ta thấy ít nhất cũng phải ba mươi đồng."
"Ba mươi đồng thì hơi đắt, chắc về lâu về dài không ai chi nổi đâu."
"Các ngươi đang nói cái quái gì thế? Hiện tại đây là phúc lợi nội bộ thôi! Ngươi tưởng tổng giám đốc Bùi làm từ thiện à, đồ ăn tốt thế này lại lấy ra bán cho người thường?"
"Không phải quán có tên là Takeaway Netfish sao? Tất nhiên là tổng giám đốc Bùi định mở một thương hiệu giao đồ ăn mới rồi!"