Ngoài ra, hắn còn nhấn mạnh vụ Tinh Điểu Fitness. Trước mắt, Tinh Điểu Fitness đang mở rộng nhanh chóng ở Kinh Châu và thậm chí cả khu vực xung quanh, giá trị của nó đang tăng trưởng vượt bậc.
Đương nhiên, cũng có một ít dự án xuất hiện thua lỗ khá nghiêm trọng, nhưng số tiền mà Đầu tư Viên Mộng kiếm được từ các dự án khác đủ để lấp đầy khoản lỗ này và vẫn đang tiếp tục đầu tư.
Trừ vấn đề này, hành vi đầu tư khi nguy nan và rút lui khi chuyển nguy thành an của Đầu tư Viên Mộng cũng tạo được thiện cảm của rất nhiều công ty và mang lại danh tiếng tốt đẹp cho tập đoàn Đằng Đạt. Rất nhiều công ty đều tự hào vì có thể hợp tác với Đằng Đạt.
Bùi Khiêm nghe và im lặng thở dài.
Hầy, khi nào Đầu tư Viên Mộng có thể lỗ nhiều hơn lãi thì tốt rồi!
“Được rồi, ta đã hiểu rồi.”
Bùi Khiêm vừa nghe tin Đầu tư Viên Mộng còn đang kiếm lời thì hoàn toàn mất hứng thú với nội dung và không muốn nghe nữa.
Hạ Đắc Thắng gật đầu. Hắn cũng vốn không định nói quá nhiều.
Dù sao tất cả những việc này đều nằm trong kế hoạch của tổng giám đốc Bùi, hắn nhắc qua một câu là được, nói quá chi tiết là đang lãng phí thời gian quý giá của tổng giám đốc Bùi.
“Mặt khác, tổng giám đốc Bùi, ta muốn xin thêm một dự án đầu tư.”
Bùi Khiêm không hứng thú lắm, thuận miệng hỏi lấy lệ: “Ồ, dự án nào?”
Tuy hiện tại Hạ Đắc Thắng là người phụ trách của Đầu tư Viên Mộng, nhưng vì quy định đặc thù của công ty này, hắn chỉ có thể sàng lọc, không thể chủ động đầu tư.
Nói cách khác, các công ty khác cần phải nộp kế hoạch đầu tư và xếp hàng đến lượt trước, Hạ Đắc Thắng mới có thể quyết định rốt cuộc có đầu tư hay không.
Điều này dẫn đến một vấn đề, như Tinh Điểu Fitness đã nộp kế hoạch đầu tư từ rất lâu nhưng chưa đến lượt, hoặc công ty nào đó căn bản không nộp kế hoạch đầu tư, nên Hạ Đắc Thắng không thể đầu tư.
Nếu muốn đầu tư thì hắn phải được tổng giám đốc Bùi đồng ý.
Nếu dự án đã đầu tư muốn có thêm khoản đầu tư ngoài quy định thì hắn chắc chắn cũng phải được tổng giám đốc Bùi đồng ý.
Lần này hắn chắc hẳn nhìn trúng một dự án nên đến trưng cầu ý kiến của tổng giám đốc Bùi.
Cũng chính vì nguyên nhân này, Bùi Khiêm không có hứng thú.
Dự án mà Hạ Đắc Thắng nhìn trúng chắc chắn sẽ lãi! Quá nửa là không thể xin thêm vốn đầu tư.
Nhưng chưa hỏi mà đã từ chối rõ ràng không đúng lắm.
Vì thế, hắn vẫn nghe qua một chút cho có rồi tùy tiện tìm lý do để từ chối hắn là được.
Hạ Đắc Thắng nói: “Tổng giám đốc Bùi, ta muốn xin thêm vốn đầu tư nền tảng game Triều Lộ!”
“Nhìn từ tình huống hiện tại, bố cục mà ngươi bố trí cho nền tảng game Triều Lộ đã thành công lớn, việc thăm dò hình thức nền tảng cũng được nghiệm chứng!”
“Hiện tại, việc tra hỏi linh hồn người chơi đã có tác dụng. Rất nhiều người chơi và nhà sản xuất game đồng loạt gia nhập, điều này cũng chứng minh hình thức của nền tảng rất phù hợp với hình thức của Đằng Đạt!”
“Tiếp theo chúng ta hẳn đầu tư nhiều hơn nữa để nó phát triển lớn mạnh nhanh chóng!”
Bùi Khiêm ngây người, trên đầu chậm rãi bay ra một cái dấu chấm hỏi.
?
Rất ít người trong Đằng Đạt biết mối quan hệ giữa nền tảng game Triều Lộ và tập đoàn Đằng Đạt, Hạ Đắc Thắng là một trong số đó.
Bởi vì nền tảng game Triều Lộ được trao vốn thông qua Đầu tư Viên Mộng, Đằng Đạt chiếm 70% cổ phần, giấu ai chứ không giấu được Hạ Đắc Thắng.
Rõ ràng, Hạ Đắc Thắng vẫn luôn chú ý đến tình hình của nền tảng game Triều Lộ và phát hiện nền tảng này sắp nổi lên. Hắn sợ tổng giám đốc Bùi quá bận công tác, không chú ý đến tin tức này nên hắn đã chạy đến xin chỉ thị trước xem có thêm đầu tư ngay không để nền tảng game Triều Lộ bay cao hơn nữa.
Bùi Khiêm im lặng.
Hắn ngửi được mùi vô cùng nguy hiểm từ lời nói của Hạ Đắc Thắng và cảm thấy sai vô cùng!
Tra hỏi linh hồn người chơi?
Rất nhiều người chơi và nhà sản xuất game đồng loạt gia nhập?
Cái gì và cái gì cơ?
Bùi Khiêm nhớ rõ ràng khi mới phát hoa hồng cho Mạnh Sướng vào thứ sáu tuần trước, tình hình của nền tảng game Triều Lộ thật sự không thể lạc quan hơn.
Sao mới chỉ có hai ngày cuối tuần ngắn ngủi mà mọi chuyện đã thay đổi?
Nhưng nhìn vẻ mặt kích động của Hạ Đắc Thắng, khỏi cần phải nói, hắn chắc chắn cho rằng tổng giám đốc Bùi đã sắp xếp xong mọi việc.
Bùi Khiêm buộc mình phải bình tĩnh lại, lời nói hàm hồ: “Việc này không vội, ta sẽ suy xét sau. Ngươi trở về chờ tin tức.”
Hạ Đắc Thắng gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”
Suy nghĩ ban đầu của hắn chỉ là sợ tổng giám đốc Bùi không chú ý tin tức của bên này, nên đến nhắc nhở một câu. Nếu tổng giám đốc Bùi đã biết và cho rằng chưa đến thời cơ, vậy thì hắn nghe theo sắp xếp của tổng giám đốc Bùi.
Sau khi Hạ Đắc Thắng rời khỏi văn phòng, Bùi Khiêm không thể bình tĩnh được nữa.
Suýt nữa hắn nổi điên ngay trong văn phòng.
Chuyện gì đã xảy ra?
Rốt cuộc cuối tuần vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Bùi Khiêm đi lại hai vòng quanh văn phòng, rồi đặt mông ngồi xuống và bắt đầu tìm kiếm tài liệu liên quan trên mạng để xem cuối tuần vừa rồi nền tảng game Triều Lộ đã xảy ra chuyện gì.
Nửa giờ sau.
“Điền Công Tử...”
“Rốt cuộc là ai!!!”
Bùi Khiêm quả thực hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Lần này rốt cuộc nền tảng game không bị Kiều Lão Thấp theo dõi, sao kết quả lại xuất hiện một kẻ gọi Điền Công Tử? Hơn nữa, lực sát thương của Điền Công Tử giống như còn lớn hơn Kiều Lão Thấp!
Chẳng hạn như nội dung video này, nếu Kiều Lão Thấp đăng lên thì có thể thật sự không đạt được được hiệu quả như này.
Bởi vì Kiều Lương là người khá hiền lành, biết kiềm chế, trong lòng có chút ý định lấy lòng người xem. Nếu không, hắn cũng không lăn lộn đến mức thành “Cha gọi khu game”, bị người chơi bắt được là liên tục lễ phép gọi papa.