Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2349 - Chương 2349. Thêm Một Tháng Nữa! (2)

Chương 2349. Thêm một tháng nữa! (2)
Chương 2349. Thêm một tháng nữa! (2)

Tổng giám đốc Bùi ra tay rồi, vậy chuyện này không còn đường lui nữa rồi.

Hồ Hiển Bân thở dài, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Vu Phi.

Sau khi gửi xong, Bao Húc vui vẻ thu điện thoại của hai người họ lại: “Thời gian đặc huấn sẽ thống nhất giữ điện thoại ở chỗ ta. Yên tâm, công việc có vấn đề gì có thể tìm đến ta, ta sẽ truyền đạt lại.”

Trong mắt của hai người Hồ Hiển Bân và Hoàng Tư Bác đầy sự tuyệt vọng.

Trong lòng Bao Húc hả hê, demo thôi, hai ngươi cũng trải nghiệm thử tâm trạng tuyệt vọng của ta lúc đầu đi!

Lúc này Vu Phi đã dọn xong đồ của mình và có thể chuẩn bị rời khỏi bất cứ lúc nào.

Hắn đến bộ phận game Đằng đạt vừa làm thay một thay tháng, hơn nữa điều kiện làm việc bên này rất tốt, bàn phím, chuột đều rất dễ dùng cho nên đồ dùng cá nhân của hắn chỉ có mấy món như ly nước, một cái túi nhỏ là có thể mang đi.

Chút ít tài liệu giấy dùng đến trong công việc đều sắp xếp ngay ngắn để trên bàn làm việc.

Các file dùng trên máy tính đều sửa đổi thích hợp, ghi chép cần gửi cũng đã phân loại sắp xếp thỏa đáng trong các tệp tài liệu. 

Chỉ cần đợi Hồ Hiển Bân đến, giới thiệu sơ lược công việc trong một tháng này với hắn là coi như bàn giao hoàn thành.

Với hiểu biết của Hồ Hiển Bân với game ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’, chắc hẳn việc bàn giao lần này vô cùng thuận lợi, nhiều nhất nửa tiếng là đủ.

Sau khi bàn giao xong, mọi người của bộ phận game còn định đến quán ăn gia đình Minh Phủ mở tiệc cho Vu Phi coi như tiệc chia tay, tiện thể để Hồ Hiển Bân mời lừa hắn một mớ.

Vu Phi lướt web một lúc sau đó liếc nhìn thời gian trên điện thoại có chút nghi ngờ.

“Đã sắp bốn giờ rồi, người đâu?”

“Máy bay kéo dài thời gian? Hay trên đường kẹt xe?”

Vu Phu cũng không để ý mấy, suy cho cùng giao thông ở Kinh Châu cũng không đáng tin, trên đường từ sân bay đến công ty rất dễ kẹt, muộn 20 phút cũng rất bình thường.

Vu Phi cũng không vội, hắn lại đeo tai nghe lên chuẩn bị lướt mấy video trên web Ailidao.

Chính vào lúc này điện thoại hắn reo lên.

Là tin nhắn Hồ Hiển Bân gửi đến.

“Người anh em, ta sợ là không về được rồi, chỉ đành phiền ngươi làm thay ta thêm một tháng nữa.”

Vu Phi sững sờ.

Cái gì mà ‘không về được nữa’?

Nói câu này ra sao nghe giống như di ngôn lúc lâm chung vậy?

Hắn vội trả lời lại: “Xảy ra chuyện gì, chuyến bay xảy ra vấn đề hả?”

Hồ Hiển Bân: “Ta vừa đến Kinh Châu thì bị Chịu Khổ travel bắt đi, một tháng tiếp theo ta đều phải đặc huấn ở đây không thể ra ngoài. Người anh em ngươi chịu mệt giúp ta thêm một tháng nữa đi, có chuyện gì thì gọi cho Bao Húc bảo hắn chuyển lời.”

“Đừng trả lời nữa, điện thoại của ta sắp phải nộp lên rồi.”

Vu Phi: “??”

Hắn còn muốn hỏi thêm nhưng gửi mấy tin bên kia cũng bật vô âm tín.

“Cái này…”

Vu Phi nhìn tin nhắn trên điện thoại rồi lại nhìn đồ dùng cá nhân mình đã dọn xong mà rơi vào yên lặng.

Một bên khác, Mẫn Tĩnh Siêu cũng liên tục nhìn đồng hồ: “Ơ, lạ thật, theo lý mà nói thì cũng nên đến rồi chứ, lão Hồ đâu?”

Vu Phi im lặng dựa vào ghế: “E là bữa cơm này không ăn được rồi…”

Sau khi biết được ngọn nguồn, hai người im lặng không nói gì.

Vu Phi không nói là vì hắn biết mình phải làm thêm một tháng ở Đằng Đạt.

Tuy một tháng đã trôi qua, thêm một tháng nữa cũng không có gì ghê gớm, nhưng mấu chốt là…Mệt mỏi!

Vốn dĩ đã dự định sắp đi rồi, đột nhiên phải ở lại.

Giống như lúc đi học, buổi tối đột nhiên cúp điện chủ nhiệm vừa nói hôm nay không học lớp tự học buổi tối, tan học sớm, kết quả còn chưa soạn balo xong thì có điện!

Bây giờ Vu Phi gần như là có cảm giác như vậy.

Còn về Mẫn Tĩnh Siêu, sỡ dĩ hắn im lặng chủ yếu là ngửi được mùi vô cùng nguy hiểm trong đó.

Không đúng nha!

Vừa đáp đất đã được đón đi, hai lần du lịch nối tiếp nhau.

Nhìn sao cũng có chút quen mắt, giống như là trả đũa vậy!

Tất cả những người phụ trách đều biết chuyện Bao Húc tạo Chịu Khổ travel, nhưng Chịu Khổ travel này cụ thể đến bước nào, sắp xếp ra sao thì họ không rõ.

Bởi vì Bao Húc từ chối tiết lộ bất kỳ tin tức nào trong group chat của những người phụ trách khiến lòng người ngứa ngáy.

Ban đầu cũng không ít lần Mẫn Tĩnh Siêu cùng những người này đùa giỡn, đưa anh Bao đi du lịch.

Bây giờ Hồ Hiển Bân đã bị sắp xếp rồi, vậy người khác còn xa không?

Đột nhiên Mẫn Tính Siêu có chút cảm giác không rét mà run…

Thứ năm, ngày 6 tháng 9.

Trong phòng làm việc Trì Hành, các nhân viên đang bận rộn, tiến hành việc nghiên cứu game VR mới “Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản”.

Trải qua tôi luyện và mài dũa của “Hải Đảo Động Vật”, đội nghiên cứu phát triển có tiến bộ rõ rệt, phối hợp hiểu ngầm hơn, quá trình nghiên cứu phát triển càng thuận lợi hơn.

Đến cả thiết kế chính như Thái Gia Đống cũng thuận buồm xuôi gió.

Hình như hắn dần dần get được cách và mạch thiết kế của Đằng Đạt, mạch suy nghĩ ngày càng hợp với Lâm Vãn, dần thành nhà thiết kế chính hợp quy cách.

Sau khi bận rộn trên máy tính một lúc, hắn cầm tài liệu đã in ra đi tìm Lâm Vãn báo cáo công việc.

Lúc này Lâm Vãn đang tập trung tinh thần xem màn hình máy tính, hơi cau mày, hình như đang suy nghĩ chuyện gì đó rất quan trọng.

Thấy Thái Gia Đống đến, Lâm Vãn tạm thời dời tầm mắt ra khỏi màn hình.

“Giám đốc Lâm, trước đó phòng thí nghiệm trí tuệ nhân tạo Inferior Horse gửi chương trình nhỏ giai đoạn thử nghiệm đến, ngươi đã xem chưa? Cảm thấy thế nào?”

“Nếu có thể sử dụng, không những có thể rút ngắn thời gian nghiên cứu phát triển của cả dự án này, với lại còn có thể ảnh hưởng nhất định đến phương án cụ thể game.”

Lâm Vãn thoáng sững sờ: “Ồ, gần đây vẫn luôn nghĩ đến chuyện khác, vẫn chưa kịp xem. Ngươi cảm thấy hiệu quả thế nào?”

Thái Gia Đống đáp thật: “Ta cảm thấy… hiệu quả tốt đến mức ngạc nhiên.”

Lâm Vãn không ngờ Thái Gia Đống đưa ra đánh giá cao như vậy.

Hết chương 2349.
Bình Luận (0)
Comment