Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2352 - Chương 2352. Thành Quả Mới Của Phòng Thí Nghiệm Inferior Horse (3)

Chương 2352. Thành quả mới của phòng thí nghiệm Inferior Horse (3)
Chương 2352. Thành quả mới của phòng thí nghiệm Inferior Horse (3)

Bên chung cư Sloth nuôi rất nhiều kiến trúc sư và nhà thiết kế, chuyên nghiên cứu làm sao để thay đổi kiểu nhà, chỉ cần cử người lên mạng tìm và gom dữ liệu của các kiểu nhà, sau đó lại phân chia ưu khuyết điểm của mấy căn phòng này, có thể gửi cho phòng làm việc Trì Hành, trực tiếp làm game.

Đương nhiên mấy chuyện này không cần Lâm Vãn lo lắng, là Thái Gia Đống làm nhà thiết kế chính.

Đích thân tiễn Thái Gia Đống đi, Lâm Vãn dựa vào ghế, thờ phào một hơi.

“Hmm… vẫn may Lương Khinh Phàm chưa bị tóm đi.”

“Nếu hắn bị bắt đi, tuy nói có thể đến chung cư Sloth đi tìm kiến trúc sư khác, nhưng chắc chắn không đáng tin lắm.”

“Nói tới nói lui… tổng giám đốc Bùi đột nhiên tóm hết mấy người phụ trách làm đặc huấn, đây là tình huống gì…”

Hôm qua, Lâm Vãn cảm thấy hơi không đúng lắm.

Tuy nàng đã đến phòng làm việc Trì Hành, nhưng vẫn trong nhóm chat của mấy người phụ trách Đằng Đạt.

Bình thường mọi người không có chuyện gì cũng thường tám chuyện hiện trạng của các bộ phận, trong lòng rất náo nhiệt.

Kết quả hôm qua, đột nhiên cả đám im re, mấy người bình thường ba la bô lô, chẳng nói câu nào.

Lâm Vãn cảm thấy hơi sai sai, hôm nay hỏi thăm Vương Hiểu Tân chút mới biết thì ra cả Diệp Chi Chu cũng là một trong mười người phụ trách bộ phận cốt lõi bị bắt…

Lâm Vãn hú hồn chim én, còn nghĩ không biết có phải đám người này làm chuyện xấu bị tổng giám đốc Bùi bắt không, kết quả hỏi kỹ hơn, dù sao cũng bị bắt đi căn cứ đặc huấn…

Bao gồm phòng thí nghiệm trí tuệ nhân tạo Inferior Horse cách đây không lâu mới giúp được việc lớn, người phụ trách Thẩm Nhân Kiệt cũng giống mấy người phụ trách khác, bị dẫn đi.

Vẫn may Lương Khinh Phàm bên chung cư Sloth vẫn ổn, nếu không quá trình nghiên cứu phát triển bên phòng làm việc Trì Hành sẽ bị ảnh hưởng.

Cảm giác của Lâm Vãn cực kỳ nhạy bén, cảm thấy chuyện này không phải chuyện vừa.

Sau khi hỏi trong nhóm một chút, thuận lợi có được danh sách tốp đầu của căn cứ đặc huấn, tổng cộng có mười người, là Hoàng Tư Bác, Hồ Hiển Bân, Tiêu Bằng, Nhuế Vũ Thần, Diệp Chi Chu, Thẩm Nhân Kiệt, Quả Lập Thành, Hạ Đắc Thắng, Trần Vũ Phong, Mã Nhất Quần.

“Căn cứ đặc huấn vừa mở ra, thực hiện từng bước, không thể huấn luyện nhiều người, nên danh sách tốp đầu chỉ có mười người cũng hợp lý.”

“Nhưng… Vì sao là mười người này mà không phải ai khác?”

“Người phụ trách trong các bộ phận Đằng Đạt nhiều như vậy, chắc có tiêu chuẩn phán đoán tương ứng nhỉ?”

“Tổng giám đốc Bùi cực kỳ xem trọng chuyện này, với lại tạm thời không lo ảnh hưởng đến cũng việc sắp xếp tất cả người phụ trách của bộ phận cốt lõi, rõ ràng có mục đích đặc biệt gì đó. Mà thậm chí mục đích này không có lợi ích gì quan trọng trong thời gian ngắn.”

“Đơn thuần là để ủng hộ việc của Bao Húc? Chắc chắn không thể, tổng giám đốc Bùi là người công tư phân minh, chuyện đã làm chắc chắn có lợi cho Đằng Đạt.”

“Xem ra trong đoạn thời gian ngắn không tốt lắm, thế thì chứng tỏ thời gian dài có lợi nhất định.”

“Rốt cuộc ý đồ thật sự của tổng giám đốc Bùi là gì đây…”

“Ừm, cũng có thể nên bắt đầu từ danh sách này. Chỉ cần làm rõ tiêu chuẩn chọn ra danh sách này của tổng giám đốc Bùi, chắc có thể suy ra ý đồ thật sự của tổng giám đốc Bùi…”

Lâm Vãn lại nhìn màn hình máy tính, sa vào trầm tư.

Tuy nàng không phải người phụ trách của Đằng Đạt nữa, nhưng vẫn quan tâm đến hoạt động nội bộ Đằng Đạt. Dù sao thì nội bộ Đằng Đạt có gió thổi cỏ lay gì thì cũng thể hiện ý chí của tổng giám đốc Bùi, mà hành động của tổng giám đốc Bùi vẫn luôn ẩn chứa hàm ý sâu xa, học nhiều ắt có lợi.

Xung quanh tạm định là thảm nhỏ của tổng giám đốc Bùi, sổ tay tinh thần Đằng Đạt, chiếc mũ dấu chấm hỏi, sổ tay tranh gốc nhân vật, bát canh của Lý Thạch, chủ yếu là suy xét đến mấy thứ này làm khá ổn mà dễ có hiệu quả, mấy cái không cần thiết lắm như balo thì tạm thời bỏ qua, khoảng thời gian này có thể làm thiết kế và nói chuyện, ví dụ như xem lại một lượt các nội dung trong sổ tay tinh thần Đằng Đạt, với lại hai ngày nữa phải đi Thượng Hải có việc rồi, nên cập nhật đoạn thời gian này có thể không ổn định lắm.

Rõ không phải chỉ mình Lâm Vãn đang thử điều tương tự.

Trong câu lạc bộ DGE, Trương Nguyên cũng cầm danh sách này, trên trán rịn mồ hôi.

Mấy người phụ trách này đều bị “bắt về quy án” từng người một, Trương Nguyên cũng sợ đại nạn ập đến, sau đó lại biến thành may mắn khi còn sống sau tai kiếp.

Nhất là khi thấy tên Tiêu Bằng trên danh sách, cảm giác của Trương Nguyên càng dữ dội hơn.

“Hiu… đáng sợ quá!”

“Nếu không phải mình không còn ngồi vị trí người phụ trách quán cà phê Internet Netfish nữa, trên danh sách lần này là tên của Tiêu Bằng, nếu không sẽ đổi thành tên mình rồi.”

Tuy Trương Nguyên không rõ cụ thể căn cứ đặc huấn Chịu Khổ Travel này của Bao Húc là nơi thế nào, có mục huấn luyện ra sao, nhưng dùng chân đặt lên đầu nghĩ cũng biết, chắc chắn không phải nơi hưởng phúc gì.

Sau khi Bao Húc hắc hóa, trong thoáng chốc đã biến người bị cử đi du lịch chỉ biết bất lực nổi điên thành một chủ mưu sau màn khống chế quyền sống chết của những người phụ trách.

Cảm giác thế này xưởng công Đông Xưởng.

Trên danh sách này có người phụ trách quán cà phê Internet Netfish là Tiêu Bằng, với lại còn đứng đầu danh sách.

Trương Nguyên rất may mắn, nếu hắn cú làm người phụ trách của quán cà phê Internet Netfish, thế chắc hắn cũng sẽ có tên trong danh sách này rồi.

Vẫn may, sau khi rời khỏi quán cà phê Internet Netfish làm người phụ trách của câu lạc bộ DGE và bộ phận Esports, Trương Nguyên cũng xem như thoát được một kiếp, nhường Tiêu Bằng trúng chiêu.

Nhưng điều này không khiến Trương Nguyên cảm thấy an tâm, ngược lại còn không kiên định.

Đã có tốp người phụ trách này được sắp xếp thì những người phụ trách khác còn xa không?

Trương Nguyên cân nhắc, theo hiểu biết của mình về tính cách của tổng giám đốc Bùi, e rằng chuyện này sẽ không để yên đơn giản vậy được.

Hết chương 2352.
Bình Luận (0)
Comment