Dù sao thì tình huống hiện tại của nền tảng cũng chỉ may mắn thoát hiểm cảnh, tuy chưa chết bất đắc kỳ tử, nhưng còn lâu mới hot ‘chân chính’.
Vẫn còn cứu được.
Chẳng mấy chốc, một ly cà phê mới được đem sang, lần này không có trick gì nữa. Bùi Khiêm cầm cà phê uống một ngụm, hỏi: “Bây giờ đề cử của nền tảng game Triều Lộ… sắp xếp thế nào?”
Sau khi Lý Nhã Đạt sững sờ một lúc, thầm vui mừng.
Quả nhiên, tổng giám đốc Bùi thấy giai đoạn đầu của nền tảng game Triều Lộ có được thành công, nên muốn bắt đầu sắp xếp công việc của giai đoạn thứ hai!
Nàng lập tức đáp thành thật: “Cũng tương tự nền tảng game khác, tra xét thủ công và sàng lọc dữ liệu.”
“Đối với những game đã qua thử nghiệm bug, đầu tiên chúng ta sẽ dựa vào chất lượng game để đánh giá chung. Game có cấp bậc càng cao, vị trí đề cử ban đầu càng tốt.”
“Sau khi lên vị trí đề cử ban đầu, có thể xem số liệu tương ứng, ví dụ như tỷ lệ click, tỷ lệ lưu, tỷ lệ trả phí,... Sau đó chúng ta sẽ dựa vào những số liệu này để tiến hành sắp kế, nếu dữ liệu tiếp tục ổn thì đề cử tiếp, số liệu kém thì qua một thời gian đề cử tiếp.”
“Đương nhiên, game cực kỳ xuất sắc, chúng ta cũng sẽ có ưu đãi nhất định. Ví dụ mấy game một người chơi, game độc lập xuất sắc trong kế hoạch đường cùng sẽ có lệch trên tài nguyên đề cử.”
Bùi Khiêm uống ngụm cà phê, chẳng tỏ rõ ý kiến.
Rõ ràng, đây là cơ chế đề cử hiện tại nhưng nền tảng game xu hướng dùng, trong đó bao gồm nền tảng game chính thức. Giống một trang web tiểu thuyết nho nhỏ, trang web video, trên cơ bản cũng có cơ chế đề cử tương tự.
Các số liệu có thể phản ánh toàn diện, khách quan mức độ được chào đón của game nào đó, không dễ bị ảnh hưởng quá nhiều bởi nguyên tố chủ quan.
Trên cơ bản số liệu khách quan, kết hợp với phán đoán, phân tích của những người chuyên nghiệp, đối với chỗ số liệu không chuẩn thì tiến hành can thiệp tương ứng, có thể tạo thành kết quả khá tốt.
Đương nhiên, nền tảng khác nhau, trong điểm của “số liệu” và “nhân tạo” cũng khác nhau.
Có vài nền tảng căn cứ vào dữ liệu nhiều hơn, hoàn toàn chỉ suy ra từ số liệu, game có dư luận tốt tới đâu chỉ cần số liệu lợi nhuận không tốt thì cũng không có tài nguyên đề cử. Chỗ tốt là có thể tăng thành tích kiếm được nhiều tiền, tránh phán đoán chủ quan sai sót của con người tạo thành sai lầm.
Mà có vài nền tảng sẽ cho nhân viên quyền rất lớn, lên vị trí đề cử nào toàn là sắp xếp nội bộ, Có lúc sau khi giao dịch PV với doanh nghiệp nghiên cứu phát triển game, một game không tốt chiếm vị trí đề cử tốt nhất trong thời gian dài, đây cũng là chuyện thường thấy.
Dù sao thì mục đích cuối cùng của nền tảng là kiếm tiền, đưa một cái giá kha khá cho một vị trí đề cử cũng không mất mặt, về việc có thể ảnh hưởng và tổn thất gì đến nền tảng không… nhưng cái khác cũng không to tát gì, chỉ cần cho doanh nghiên cứu phát triển nhiều tiền, thế thì tất cả đều dễ bàn.
Mà đối với Bùi Khiêm, hình như chuyện này hơi khó cả đôi đường.
Hoàn toàn dựa vào số liệu?
Nhưng nhiều khi số liệu thật sự rất chuẩn, tuy có một phần nhỏ game sẽ bị chôn vùi, nhưng tổng thể vẫn là chế độ công bằng.
Không nói đến cái khác, dựa vào số liệu đẩy game lên hàng đầu không quan tâm đến chất lượng ra sao, hơn phân nửa là game kiếm được nhiều tiền, tỷ lệ 50-50, chắc chắn nền tảng sẽ kiếm được không ít.
Nhưng hoàn toàn dựa vào người chơi, thế cũng không thích hợp.
Vì Lý Nhã Đạt hiểu game, không chỉ nàng hiểu, cả nền tảng có rất nhiều người đều hiểu.
Dù Bùi Khiêm sắp xếp mấy người không hiểu game quá đi quản chuyện này, bọn họ cũng sẽ bị hun đúc của tinh thần Đằng Đạt, được nhân viên khác chỉ điểm, cuối cùng vẫn sẽ chọn ra vài game khá ưu tú.
Kết hợp dữ liệu và nhân tạo?
Thế há chẳng phải lại đến điểm bắt đầu sao…
Bùi Khiêm suy nghĩ chút lá, nói: “Ta cảm thấy… sắp xếp đề cử, giao hết cho người chơi!”
Lý Nhã Đạt thoáng sững sờ: “Giao cho người chơi?”
Bùi Khiêm gật đầu: “Không sai.”
“Ta suy nghĩ, thông qua cơ chế nhất định, sàng lọc một phần nhỏ trong người chơi, là người dẫn dắt ý kiến. Mấy người này sẽ có nhãn đặc biệt trên nền tảng, cũng có thể gọi là ‘người giám định’.”
“Người giám định sở hữu quyền lợi quyết định vị trí đề cử game.”
“Game nào lên vị trí đề cử nào, hoàn toàn không dựa vào số liệu cụ thể của game, mà là quyết định dựa vào cách nghĩ của mấy người giám định này.”
“Đương nhiên, người giám định có sàng lọc và cơ chế hủy bỏ nhất định, các ngươi suy nghĩ tỉ mỉ một chút, sau khi nghĩ ra phương án thì cho ta xem.”
Suy nghĩ của Bùi Khiêm rất đơn giản, cố ý thông qua chế độ này, dẫn người chơi nội loạn!
Nếu tất cả người chơi bỏ phiếu công khai, thật ra chỉ là hệ thống chấm điểm có quyền lực tương đối lớn mà thôi.
Game được chọn lên vị trí đề cử, hơn phân nửa vẫn có nhiều người chơi, kiếm tiền cũng nhiều, vốn không đạt được hiệu quả.
Nên, phải nghĩ cách phân hóa người chơi, để nhóm nhỏ người chơi thành người giám định, nắm quyền lợi sắp xếp vị trí đề cử cho game, mà đa số người chơi chỉ có thể xem.
Trong người giám định, cũng có yêu thích khác nhau, chắc chắn sẽ quấn vào nhau đê tranh vị trí đề cử.
Mà các nhà phát hành game, cũng sẽ nghĩ cách nịnh bợ mấy người giám định, ảnh hưởng đến bọn họ; người chơi bình thường cũng sẽ nghĩ cách kéo mấy người giám định xuống, để mình lên.
Tóm lại, nền tảng khác, quyền lợi đề cử đều trong tay nền tảng, dù sắp xếp thế nào, kết quả cuối cùng đa số đều kiếm tiền, có điều khác biệt giữa kiếm tiền nhờ game này, kiếm tiền từ game khác.
Mà sau khi Bùi Khiêm làm vậy, trên thực tế vị trí đề cử của nền tảng game Triều Lộ rất không có trách nhiệm với số ít người chơi.
Bây giờ rất nhiều người có vẻ chính trực lẫm liệt, đánh giá mấy game này một cách công bằng.
Nhưng nếu số ít người thành người giám định, sau khi có được quyền lực thao túng vị trí đề cử, bọn họ sẽ kiên trì suy nghĩ trước đó của mình?