Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2415 - Chương 2415. Nhận Thức Nguy Cơ Của Vu Phi

Chương 2415. Nhận thức nguy cơ của Vu Phi
Chương 2415. Nhận thức nguy cơ của Vu Phi

Ánh mắt của Vu Phi đột nhiên tràn ngập cảnh giác. Hắn nhận ra tình huống có vẻ không đúng lắm.

“Tổng giám đốc Bùi, phía Hồ Hiển Bân lại xảy ra chuyện gì à? Không phải chủ trương đặc huấn một tháng sao? Lần này ta lại thậm chí không thể thấy mặt hắn nữa phải không?”

Bùi Khiêm ngẫm nghĩ: “A, không phải thế.”

Hàm ý là bọn họ vẫn có thể gặp mặt một lần.

Nghe nói Bao Húc sắp xếp cho nhóm người phụ trách kỳ nghỉ ba ngày để bọn họ lo hậu sự, à không, trước khi bước lên hành trình đến Thần Nông Giá, bọn họ có thể trở về bộ phận của mình để xử lý nhanh công việc liên quan.

Dù sao bọn họ phải rời khỏi bộ phận một thời gian nên trở về xem là chuyện thường tình.

Vì thế, Vu Phi chắc chắn có thể nhìn thấy Hồ Hiển Bân, không đến mức không gặp mặt được.

Nhưng sau khi gặp xong... thì khó nói.

Nghe thấy tổng giám đốc Bùi nói thế, Vu Phi thở phào nhẹ nhõm.

May quá là may, suýt nữa hắn tưởng tượng ra viễn cảnh đáng sợ bản thân phải làm thay ba tháng liên tục.

Bùi Khiêm tiếp tục nói: “Nguyên nhân chính là lịch trình của lớp đặc huấn thường xuyên xảy ra thay đổi, sớm hoặc chậm hai ngày là chuyện bình thường. Nhưng công việc của bộ phận game không thể trì hoãn, đặc biệt là sáng tạo game mới, cần phải gặp mặt sớm để xác định kế hoạch sớm, nếu không rất dễ ảnh hưởng đến toàn bộ chu trình khai phá.”

Vu Phi gật đầu vì cảm thấy tổng giám đốc Bùi nói rất có lý.

Bộ phận game Đằng Đạt luôn nổi tiếng vì tư duy khác biệt, trí tưởng tượng rộng lớn và khống chế nghiêm khắc chu trình khai phá. Đây là truyền thống lưu lại từ thời Hoàng Tư Bác làm người phụ trách lúc ban đầu, cũng là mục tiêu của toàn bộ tập đoàn Đằng Đạt.

Tiền đề của tư duy khác biệt là mở họp trước để thống nhất định hướng chung của game mới, như thế mọi người mới có thể động não và thiết kế nguyên mẫu game theo cùng phương hướng và trong khuôn khổ rộng nhất định.

Để khống chế nghiêm khắc chu trình khai phá cũng cần quý trọng từng ngày làm việc, dù sao dưới tiền đề không thể tăng ca, mỗi ngày làm việc đều quý giá.

Vậy thì để tiết kiệm thời gian bàn giao công việc mà cố chờ Hồ Hiển Bân trở về rồi mới mở họp bàn bạc về game mới rõ ràng là vô cùng vô trách nhiệm và không đúng với tinh thần của Đằng Đạt.

Vu Phi lại thấy xấu hổ vì sự không chuyên nghiệp của mình.

Ai, thái độ làm việc như vậy là sai rồi!

Tổng giám đốc Bùi rất tín nhiệm ta nên đã để ta làm thay.

Lúc đầu ta cũng nghĩ rất rõ ràng rằng mình phải làm việc đến phút cuối cùng.

Nhưng đến cuối cùng, hắn vẫn tự nhiên nảy sinh cảm xúc kiểu “Nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện”. Điều này vô cùng không xứng với kỳ vọng của tổng giám đốc Bùi dành cho ta!

Nghĩ đến đây, Vu Phi đứng dậy: “Vâng, tổng giám đốc Bùi. Ta lập tức gọi bọn họ tới.”

...

Chẳng mấy chốc, tất cả thành viên của nhóm chủ chốt bộ phận game đều đã tới phòng họp và sôi nổi ngồi xuống.

Mình lại phải làm game mới, vui quá!

Trước đây, khi khai phá “Vĩnh Đọa Luân Hồi”, tuy mọi người cũng rất kích động, nhưng trong lòng đều hiểu rất rõ rằng đây chỉ là một DLC mà thôi, suy cho cùng thì nó hơi nhàm chán.

Hiện tại cuối cùng đã đến lúc khai phá game lớn tiếp theo!

Không biết lần này tổng giám đốc Bùi lại đưa ra ý tưởng kỳ diệu nào đây?

Nhìn vẻ mặt gào khóc đòi ăn của đám người bộ phận game, Bùi Khiêm vô cùng buồn phiền.

Lần nào hắn cũng vắt hết cả óc để lừa gạt đám người này, nhưng quá mệt!

Hơn nữa, tuy hắn lừa gạt thành công, nhưng cũng chính vì bị lừa gạt, nên bọn họ thường cũng sẽ hoàn thành game với niềm tin tràn đầy.

Dần dần, nó liền rơi vào vòng luẩn quẩn.

Vậy thì lần này hắn cần xếp cho bộ phận game làm loại game gì đây?

Trước kia, Bùi Khiêm đã nếm thử quá nhiều phương hướng, có được ưa chuộng và cả không được ưa chuộng.

Nhưng bất kể phương hướng đó có được ưa chuộng hay không, cuối cùng đều thành công!

Điều này quá đáng quá thể.

Vì vậy, bây giờ Bùi Khiêm cũng đã nghĩ kỹ, game có thành công hay không có thể không liên quan quá nhiều đến sự lựa chọn của hắn, còn không bằng coi nó như vấn đề may mắn, muốn làm gì thì làm.

Lúc trước, khi mở họp với Game Thương Dương, thật ra Bùi Khiêm đã để lại một dự án.

Lúc ấy mọi người cùng nhau tìm ra những loại game mà hiện tại Đằng Đạt còn chưa làm và tổng hợp ra một số loại game như game đối kháng, game âm nhạc, game sandbox, vân vân.

Cuối cùng hắn chọn game đua xe “Lái Xe Văn Minh An Toàn” cho Game Thương Dương. Nguyên nhân chính là vì “Con Đường Sa Mạc Cô Độc” mà Đằng Đạt làm trước đây thật ra không được tính là game đua xe, nên phương hướng này còn có một cơ hội thất bại.

Game âm nhạc khó thua lỗ, mà một khi game sandbox hot thì nguy hiểm quá lớn, nên Bùi Khiêm tạm thời không muốn làm chúng.

Cuối cùng, lựa chọn game đối kháng được lưu lại.

Vừa lúc lúc trước bộ phận game Đằng Đạt mới tốn chút thời gian khai phá “Vĩnh Đọa Luân Hồi”, mà thời gian của chu kỳ này không còn nhiều lắm.

Nó không phải khá ổn nếu hắn bố trí một game không được ưa chuộng nhiều để làm tùy tiện trong thời gian ngắn sao?

Đương nhiên, Bùi Khiêm vẫn chưa biết làm gì cụ thể với game đối kháng, vì hắn căn bản không phải người chơi game đối kháng, thậm chí còn không nhớ tên chiêu thức.

Nhưng thế đã sao? Dù sao những game mà Bùi Khiêm chơi khá ổn cũng chỉ có thế...

Hắn cứ để mọi người đến đủ và suy nghĩ kỹ lưỡng, rồi hắn lại quấy rồi, thế là một game vô cùng kỳ quái sẽ được sinh ra đúng không?

Thấy mọi người đã đến đủ, Bùi Khiêm hắng giọng, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề: “Chu kỳ khai phá lần này là năm tháng. Bởi vì thời gian không quá nhiều, nên chúng ta không làm mấy loại game đặc biệt lớn.”

“Ta đã xem qua, trước mắt Đằng Đạt có vẻ còn chưa làm game đối kháng. Vậy thì hạng mục này hẳn là game đối kháng.”

“Vu Phi, ngươi là nhà thiết kế chính. Hãy nêu ý kiến của mình trước.”

Bầu không khí tại hiện trường lập tức ngưng đọng.

Hết chương 2415.
Bình Luận (0)
Comment