Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2452 - Chương 2452. Quan Sát Và Học Hỏi  (2)

Chương 2452. Quan sát và học hỏi  (2)
Chương 2452. Quan sát và học hỏi  (2)

Vì vậy, những nhà thiết kế này đều đang chuẩn bị sẵn sàng, hy vọng có thể lắng nghe cẩn thận, suy nghĩ kỹ lưỡng, sau đó đưa ra một số ý kiến, ý tưởng ​​độc đáo để tăng khả năng được lựa chọn. 

Chu Mộ Nham nhìn Bùi Khiêm: “Vậy, Tổng giám đốc Bùi, chúng ta bắt đầu nhé?”

“Từ giờ trở đi, mọi quá trình sẽ tuân theo quy trình phát triển của Đằng Đạt, chúng ta sẽ hợp tác toàn diện.”

Đương nhiên, phòng làm việc Thiên Hỏa có quy trình phát triển riêng, nhưng bây giờ Tổng giám đốc Bùi đã ở đây và có quy trình tốt hơn, tại sao lại không sử dụng?

Phòng làm việc Thiên Địa quyết tâm trở thành người học việc và thợ công cụ, đồng thời cố gắng không để thói quen của họ cản trở Tổng giám đốc Bùi và Mẫn Tĩnh Siêu. 

Nếu không… sẽ xấu hổ biết bao nếu huyền thoại bất bại của Game Đằng Đạt thất bại ở đây!

Tổng giám đốc Bùi đang ở Đằng Đạt, làm một cái hot một cái.

Kết quả là khi đến với phòng làm việc Thiên Hỏa, vừa làm đã thành công rồi.

Điều này có hợp lý không? 

Nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, cũng không có ai sẽ cho rằng Tổng giám đốc Bùi không đúng, họ sẽ chỉ nghĩ rằng phòng làm việc Thiên Hỏa quá vô dụng, quá nhiều trở ngại. 

Đây hẳn là một đội có nhiều nhân tài, ngay cả Tổng giám đốc Bùi cũng không thể hành động được?

Chu Mộ Nham chịu không nổi loại đòn này. 

Bùi Khiêm gật đầu: “Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu thôi.”

“Các ngươi đã bao giờ suy nghĩ xem mình muốn làm loại game nào chưa?”

Phương pháp thiết kế ngẫu nhiên là như vậy, bắt đầu từ loại game. 

Câu này nghe có vẻ rất bình thường, rất thông thường đối với Mẫn Tĩnh Siêu nhưng lại nghe hoàn toàn khác với những nhà thiết kế khác. 

Trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ kinh ngạc. 

Xem ý của Tổng giám đốc Bùi, hắn còn chưa nghĩ đến thể loại game nào sao? 

Còn tưởng rằng Tổng giám đốc Bùi đã nghĩ ta nội dung thiết kế game trước khi đến đây rồi!

Vậy há chẳng phải nói là Tổng giám đốc Bùi có thể thiết kế bất kỳ loại nào sao? Hơn nữa còn tự tin mình có thể thiết kế tốt nó?

Lúc này cảm giác mà tổng giám đốc Bùi cho mọi người, giống như là một cao thủ tuyệt thế vậy.

Các đệ tử hỏi, sư phụ, hôm nay ngươi sẽ dạy ta võ công gì?

Tổng giám đốc Bùi trả lời: Các ngươi muốn học gì?

Ý đó rõ ràng là các ngươi muốn học gì thì ta dạy cái đó!

Nếu không, đệ tử nói là ta muốn học kiếm pháp, sư phụ nói, ta không biết, đổi cái khác.

Thế chẳng buồn cười lắm sao!

Chắc chắn là các ngươi muốn học gì thì ta có cái đó, mới có thể hỏi thẳng thắn như vậy.

Cho nên câu hỏi này cỉa tổng giám đốc Bùi, là đang hỏi tất cả mọi người.

Các nhà thiết kế xắn tay áo lên muốn biểu hiện thật tốt trước đó, tạm thời mất dũng khí bước ra, rơi vào trầm tư.

Bởi vì bọn họ căn bản chưa từng nghĩ tới việc này cũng có thể tham gia thảo luận.

Theo quá trình bình thường, thì có lẽ người sản xuất lẽ là người chọn loại game đầu tiên, thậm chí là loại hình game chung, sau đó mọi người lại triển khai thảo luận, phát biểu ý kiến của mình dựa trên cơ sở này.

Bây giờ đến cả loại hình game cũng phải trực tiếp thảo luận sao?

Với chủ đề lớn mà trống rỗng này, mọi người đều có chút không biết mở lời như thế nào.

Cộng thêm áp lực vô hình này của tổng giám đốc Bùi, khiến mọi người đều sợ nói sai, nên càng khó mở lời.

Bùi Khiêm hơi khó hiểu, sao vậy, chẳng lẽ vấn đề này rất quá đáng sao?

Ta chỉ hỏi xem các ngươi định làm loại game gì thôi mà, các ngươi cứ tùy ý nói đi!

Sao chẳng ai cũng im như thóc thế, còn có người xấu hổ cúi đầu làm gì?

Hắn không khỏi nhìn về phía Chu Mộ Nham, thầm nghĩ, ngươi chắc đây đều là những nhà thiết kế giỏi nhất do phòng làm việc Thiên Hỏa chọn ra chứ?

Chu Mộ Nham khẽ ho hai tiếng: “Tổng giám đốc Bùi, chúng ta cứ làm theo quy trình của Đằng Đạt là được, đừng quá quan tâm tới ý kiến của bọn ta.”

Hiển nhiên, Chu Mộ Nham cũng có một số hiểu lầm về kiểu làm việc của Đằng Đạt.

Có nói thế nào đi nữa, loại game hẳn là được định xong từ lúc mới bắt đầu rồi chứ? Đến hội nghị rồi mới thảo luận, thì cũng quá kỳ lạ rồi.

Bùi Khiêm nói: “Đây chính là quy trình của Đằng Đạt. Loại game, mọi người tự đưa ra ý kiến của mình, muốn làm gì cũng có thể nói, nói sai cũng không sao.”

Nghe tổng giám đốc Bùi nói vậy, mọi người càng chắc chắn suy đoán trước đó hơn.

Tổng giám đốc Bùi đúng là cái gì cũng có thể thiết kế được!

Kiểu toàn năng này, chỉ có thể dùng hai chữ trâu bò để hình dung...

Hiển nhiên, Đằng Đạt làm game không đặt nặng loại hình, đây không phải là ngẫu nhiên.

Chu Mộ Nham trầm mặc một lát, mới tỉnh lại từ trong kinh ngạc. Xem ra người khác đều không dám nói, hắn chỉ đành nói thôi.

“Trước mắt game phòng làm việc bọn ta phát triển chủ yếu có ba loại: “Hai loại đầu khá truyền thống, chia thành MMORPG và game xạ kích, đều từng có hạng mục thành công, loại còn lại là game mobile.”

“Nếu chia nhỏ game mobile thì có rất nhiều loại hình, trước đó có hạng mục sửa đổi game PC, cũng có game mobile loại thẻ bài và quốc chiến tự phát triển.”

“Nếu tổng giám đốc muốn chọn loại game, thì hãy chọn từ trong những loại hình này, bọn ta cũng khá có kinh nghiệm về phương diện này, không đến mức quá lúng túng.”

Chu Mộ Nham cũng sợ, lỡ như tổng giám đốc Bùi cho bọn họ làm phương án thiết kế về game loại động tác như ‘Quay Đầu Là Bờ’, thì e rằng làm sẽ hơi vất vả.

Cũng không thể nói là không làm được, quan trọng là lo nó không dễ ăn như vậy.

Bùi Khiêm gật đầu: “Được, nếu đã như vậy, thì làm game loại xạ kích đi.”

Hắn cũng cảm thấy tốt nhất là không làm game loại một người chơi, nhưng lý do lại khác hoàn toàn.

Chủ yếu là cảm thấy game một người chơi thực sự không có độ khó lớn, loại game càng tầm thường, ít thì ngược lại rất có thể sẽ cho người khác cảm giác bừng sáng, thành công thoát vòng.

Hết chương 2452.
Bình Luận (0)
Comment