0
Bản thân Chu Mộ Nham cũng xuất thân từ nhà thiết kế, khá coi trọng nhân tài, chia phần trăm đến 15%, trong ngành được vậy đã rất có sức cạnh tranh rồi, cũng khó trách dư luận trong ngành không tồi.
0
Người chơi đánh giá một công ty, chủ yếu là xem game của nó có hố không, nhưng người trong giới game đánh một công ty chủ yếu là xem đãi ngộ phúc lợi của nó.
0
Chỉ cần đủ lương thì đối với nhân viên đó là một công ty tốt rồi.
0
Chu Mộ Nham nói tiếp: “Nên nói, người anh em Mẫn là nhà thiết kế chính, đến lúc đó chắc chắn thưởng sẽ theo quy tắc, không thiếu một xu.”
“Tổng giám đốc Bùi là nguồn linh cảm của dự án này, cũng là người chế tác, cũng sẽ có một phần thưởng mới đúng.”
“Nên dựa vào tỷ lệ bên chúng ta, anh Mẫn sẽ được 2%, tổng giám đốc Bùi ngươi được 4%.”
Tỷ lệ đại khác, tổng thưởng dự án là 15%, người chế tác được 4%, nhà thiết kế chính, mỹ thuật chính được tầm 2%, phần còn lại tầm 4% đến 5% thì chia đều cho tổ dự án.
0
Đừng nghĩ 2% ít, nếu một game mỗi tháng lãi được mười triệu thì 2% là hơn hai trăm nghìn rồi.
0
Đối với người làm công ăn lương mà nói, mỗi tháng có thể lấy được hai trăm nghìn tiền thưởng đã là con số đáng mơ ước rồi.
0
Với lại, nhiều tiền cũng sẽ phát theo kiểu thưởng cuối năm hoặc hình thức khác, chỉ cần có thể làm game thành công, mà công ty không keo lắm thì tiền thưởng này vẫn rất dày.
Đương nhiên, đây là xây dựng trên nền tảng tỷ lệ thành công của game cực kỳ thấp.
0
Về phần Chu Mộ Nham và cấp lãnh đạo công ty… đương nhiên thưởng của bọn họ sẽ chia từ trong lợi nhuận tổng thể của công ty.
0
Lợi nhuận một game chỉ có 15% được lấy ra phát thưởng, rõ ràng 85% còn lại dùng vào các phần tiêu phí, vận hành hằng ngày của công ty và thưởng tổng hợp khác.
0
Biểu cảm của Bùi Khiêm chợt trở nên nghiêm túc.
0
4%?
Vãi chưởng, thế thì nhiều lắm luôn!
Nếu game này một tháng lãi được mười triệu, thế thì chẳng phải một tháng ta sẽ có được bốn trăm nghìn sao?
Tính tầm sáu tháng, là chẳng phải được hai triệu tư rồi sao?
Đương nhiên, vẫn phải suy xét đến các kiểu tình huống, nhưng dù nói thế nào thì tương đương với việc kết toán lỗ hai mươi bốn triệu hoặc lời hai tỷ tư?
A…
Bùi Khiêm chợt thấy hơi hoang mang.
Chu Mộ Nham vội nói: “Đương nhiên, số tiền này chắc chắn không quan trọng đối với tổng giám đốc Bùi, chỉ là tấm lòng, nhưng quá trình cần đi thì vẫn phải đi.”
Với lại game bên Đằng Đạt kiếm được nhiều tiền như thế, nói đến game “Vết Đạn 2” này, Đằng Đạt cũng được chia đến 30%, thật ra cũng xêm xêm phòng làm việc Thiên Hỏa.
Doanh thu bên Đằng Đạt chia thế nào, thế chẳng phải tổng giám đốc Bùi nói một câu là được sao?
Nên, chuyện này không cần thiết lắm, nếu đổi lại người khác, ví dụ như Lâm Thường thì sẽ không như vậy.
Nhưng bản thân Chu Mộ Nham cũng là nhà thiết kế, nên góc độ vấn đề không giống lắm.
Hắn cảm thấy mình thật sự có hai thân phận, một là quản lý cấp cao, một là người chế tác.
0
Là một người làm game, có được thưởng dự án, đây là chuyện khẳng định công sức và thiết kế của bản thân, tiền không nhiều nhưng không thể giản lược mắc xích này.
0
Lãi hai phần tiền nhưng tính chất không giống nhau.
0
Tổng giám đốc Bùi cũng là nhà thiết kế, số tiền này đối với hắn là một kiểu khẳng định trong công việc, nên xem như là việc dệt hoa trên gấm.
0
Đương nhiên Chu Mộ Nham cũng không cảm thấy chuyện này rất quan trọng, hôm qua họp là họp chung, có rất nhiều người xem, công khai thảo luận chuyện này không hợp lắm nên hôm nay tiễn tổng giám đốc Bùi đến sân bay mới lựa dịp nói một tiếng.
Bùi Khiêm sững sờ tại chỗ.
Vì hắn phát hiện hệ thống không cảnh cáo, nói cách khác, đối với việc rốt cuộc Bùi Khiêm có đủ tư cách làm nhà thiết kế game để nhận hoa hồng không thì thái độ của hệ thống cũng khá mơ hồ, chí ít không cầm cũng không phản đối.
0
Niềm vui đến bất ngờ khiến Bùi Khiêm hơi choáng.
0
Nhưng lúc này trong đầu của hắn chỉ có một suy nghĩ!
0
Con mẹ nó sao người không nói sớm!
0
Trước khi họp ta cũng cố gắng dành nhiều công sức hơn, nghiêm túc thiết kế giúp ngươi, nghĩ ra mấy ý tưởng hay!
0
Chuyện đến nước này ta muốn quay đầu cũng chẳng được nữa rồi!
Dựa vào góc nhìn của Chu Mộ Nham, tổng giám đốc Bùi đều quyết định đến sân bay, kết quả vừa nghe thưởng dự án 4%, quay lại mở họp thiết kế game lại một lần nữa?
Nực cười thật chứ!
Làm màu cũng làm màu rồi, chuẩn bị đến sân bay rồi, bây giờ cũng chỉ có thể nuốt nước mắt tiếp tục làm màu thôi…
0
Bùi Khiêm sầu não hết sức, tâm trạng đột nhiên thay đổi 180 độ.
Vốn dĩ không hy vọng game này lãi tiền lắm, dù sao thì có 30%, với lại đây là một lần thưởng thức lỗ tiền, sau khi thành công có thể có được kinh nghiệm, sau này tiếp tục lỗ tiền không ngừng.
Nhưng bây giờ vừa nghe có chia thưởng từ phòng làm việc Thiên Hỏa Bùi Khiêm không nói chắc.
0
Nếu game này lỗ thì không có phần trăm thưởng, tuy nói nhận được kinh nghiệm thất bại nhưng kinh nghiệm thất bại có thể biến thành tiền không thì không chắc được!
0
Bùi Khiêm tựa vào ghế trên xe thương vụ, nhìn cảnh lướt qua ngoài cửa sổ, đột nhiên nghẹn họng.
0
Ảo thật đấy… nhân sinh vô thường mà…
Buổi chiều, trong phòng họp của phòng làm việc Thiên Hỏa
Sau nhiều lần do dự, Chu Mộ Nham vẫn quyết định tuyển Tôn Hi làm trợ lý cho Mẫn Tĩnh Siêu.
Vốn dĩ muốn sàng lọc thông qua khả năng nắm bắt ý đồ kế hoạch của tổng giám đốc Bùi, kết quả phát hiện tất cả mọi người đều đồng loạt nộp giấy trắng.
Đã như vậy thì chỉ có thể chọn một người mà mình tin tưởng nhất, nhà thiết kế chính có kinh nghiệm tương đối phong phú trong game FPS.
Chọn đi chọn lại vẫn hài lòng Tôn Hi nhất.
Lúc này, hai người đang mỏi mắt chờ đợi Mẫn Tĩnh Siêu, bộ dạng muốn nói lại thôi, dừng rồi lại muốn nói.
Tổng giám đốc Bùi đã rời đi rồi, hi vọng duy nhất đều kí thác toàn bộ vào Mẫn Tĩnh Siêu.
Chu Mộ Nham và Tôn Hi đều biết rõ Mẫn Tĩnh Siêu là nhà thiết kế chính của GOG, về mặt năng lực nghiệp vụ có thể nói là vững chắc.