Rõ ràng, Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách rất rõ bọn họ muốn quay những gì, điểm mấu chốt của phim tài liệu không phải là muốn khoe khoang mặt tươi sáng chói lọi của những tuyển thủ này, mà thiên về cuộc sống thường ngày của họ, để cho tất cả mọi người được nhìn thấy những khó khăn mà bọn họ gặp phải.
“Quay vô cùng tốt.”
Lời này của Bùi Khiêm là phát ra từ tận đáy lòng.
Hắn đã từng xem rất nhiều phim tài liệu khá hay về tuyển thủ Esports, thế nhưng đoạn phim Chu Tiểu Sách quay này, cho dù là nội dung hay kỹ xảo thì đều thuộc hàng tương đối xuất sắc.
Hoàng Tư Bác hơi bất đắc dĩ mỉm cười: “Chính ta cũng khá hài lòng về nó.”
“Chỉ có điều... sợ rằng không thu hồi vốn được.”
“Bọn ta đã tìm mấy trang web video rồi nhưng đều không thể cung cấp đầy đủ lợi ích cho chúng ta. Nếu như chỉ tham gia vào kế hoạch khích lệ bình thường, cho dù phim này có ba triệu lượt xem thì cũng chỉ có thể kiếm về mấy nghìn, chẳng khác gì như muối bỏ biển.”
Bùi Khiêm gật đầu.
Quả nhiên, đây chính là chỗ khó của phim tài liệu, không cùng cấp bậc với những loại video ngắn.
Phạm vi đề tài của video ngắn tương đối rộng, có thể nhận quảng cáo, cũng có thể tiếp tục sản xuất. Đối với trang web video thì ký hợp đồng với loại chuyên mục như vậy có thể đem lại cho họ lượng người xem thật sự.
Nhưng phim tài liệu thì hoàn toàn khác.
Mấy người Hoàng Tư Bác dùng thiết bị quay chụp rất cao cấp, còn chạy tới chạy lui giữa ba nơi là Kinh Châu, Ma Đô và quê hương của Lý Chính Vĩ, Bùi Khiêm còn muốn bọn họ thực hiện tiêu chuẩn ăn ngủ theo quy định đi công tác của Đằng Đạt, vì thế mà là tiền xài như nước.
Những phim tài liệu tương tự, bình thường đều là bên chính thức làm, dùng cho game hay là tuyên truyền và quảng bá cho cuộc thi, bởi vậy dù đốt bao nhiêu tiền cũng có thể kiếm trở lại được.
Nhưng mấy người Hoàng Tư Bác làm cái này có một nửa là mục đích công ích rồi, không thu hồi vốn được cũng là chuyện đương nhiên.
Hoàng Tư Bác biết, lần này Lữ Minh Lượng dẫn dắt mở rộng phiên bản mới, toàn bộ bản mở rộng của mấy game đều đạt thành công lớn, nếu như xét trên cương vị giám đốc kế hoạch thì có thể nói là thành tựu đã vượt qua mình.
Lần này phòng làm việc Phi Hoàng lại chẳng có được thành công gì, tham gia liên hoan kiểu này, ít nhiều cũng có phần xấu hổ.
Bùi Khiêm cười.
“Mấy người khó chịu chỉ vì chút chuyện này hả?”
Hoàng Tư Bác sửng sốt: “Tổng giám đốc Bùi...”
Bùi Khiêm giơ ly rượu lên, tùy ý lắc lắc, giọng điệu trở nên lạnh nhạt: “Không phải ta đã nói với mọi người rồi sao?”
“Không cần so đo được mất trước mắt, cũng không cần quá để tâm đến tiền bạc.”
“Không phải lúc vừa quay video ngắn cũng là làm việc bằng tình yêu sao? Từ chối chèn quảng cáo kém chất lượng cũng không có chết đói, không phải cuối cùng vẫn tìm được cách làm vẹn cả đôi đường đó sao.”
“Trong mắt ta, trọng điểm không ở chỗ có thể kiếm ra tiền hay không, mà là có làm được việc có ý nghĩa hay không.”
“Ngay từ đầu khi mấy người có ý định quay phim tài liệu, không phải đã chuẩn bị tốt tâm lý chịu lỗ rồi sao?”
“Cầu nhân đức được nhân đức, việc gì mà phải khổ?”
Hoàng Tư Bác thấy ấm áp trong lòng: “Tổng giám đốc Bùi, cám ơn...”
Hai người không khỏi cảm khái, nếu như lời nói này là từ miệng người khác thốt ra, có lẽ sẽ lộ vẻ rất giả dối.
Thế nhưng tổng giám đốc Bùi nói ra lại chân thành đến lạ!
Có lẽ đây chính là điểm khác biệt giữa tổng giám đốc Bùi và những ông chủ khác, hắn thật sự có tấm lòng rộng mở và mắt nhìn xa trông rộng vượt qua người thường!
Bùi Khiêm mỉm cười nói: “Đừng bao giờ nghi ngờ bản thân.”
“Làm việc bằng tình yêu thì có làm sao? Chỉ cần phim tài liệu này có thể thu hút đủ sự chú ý, có được sự đồng tình của những người chơi, như vậy đã đủ nói lên phòng làm việc Phi Hoàng đang đi đúng hướng rồi!”
“Có phải chưa có tiền quay bộ phim tiếp theo không? Không sao, thiếu bao nhiêu cứ nói!”
Bùi Khiêm quả thật mừng rỡ phấn khởi.
Lần quay phim tài liệu này, Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách gần như tiêu bảy bám phần mà lúc trước phòng làm việc Phi Hoàng kiếm được, còn dư cũng không được bao nhiêu.
Bùi Khiêm vừa hay có thể mượn cớ cho bọn họ một khoản tiền để cho bọn họ tiếp tục tiêu!
Tất nhiên, đó là chuyện của chu kỳ tiếp theo.
“Tổng giám đốc Bùi, không chỉ là không có tiền quay thôi đâu.” Chu Tiểu Sách khe khẽ thở dài: “Thật ra thì, bọn ta đem tiền tiết kiệm của mình bù vào nhưng phát hiện vẫn chưa đủ, bây giờ còn nợ một tháng tiền lương của nhân viên...”
“Tốt!” Bùi Khiêm bật thốt lên.
Chu Tiểu Sách sửng sốt: “?”
Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng: “Mấy người làm rất tốt.”
“Điều này cho thấy nhân viên mấy người là cùng chung một lòng!”
“Dưới loại tình huống khó khăn như vậy cũng không có bất kỳ nhân viên nào rời đi, điều này nói rõ phòng làm việc Phi Hoàng đã là một đoàn đội trưởng thành sẵn sàng chống lại thử thách rồi!”
“Mấy người không cần tự mình ứng tiền, cứ trực tiếp đi tìm trợ lý Tân, tiền thiếu bao nhiêu đều sẽ bù vào không thiếu một đồng.”
“Không, bù vào không thiếu một đồng vẫn chưa đủ. Cái chuyện nợ lương này không phải đơn giản, còn phải bổ sung tiền lãi, tuyệt đối không thể để cho anh em thật lòng ủng hộ chúng ta thất vọng!”
Hoàng Tư Bác sửng sốt: “Tổng giám đốc Bùi, như vậy không ổn đâu? Chưa từng nghe nói còn bù thêm cả lãi...”
Bùi Khiêm khoát tay áo, ý bảo hắn không cần nói nữa.
“Hoàng Tư Bác.”
“Các ngươi quay phim gì, cố gắng như thế nào, ta đây không xen vào.”
“Nhưng ta quyết không cho phép xảy ra bất kỳ chuyện gì ảnh hưởng tới hình tượng của công ty!”
“Đối với nhân viên đã cùng Đằng Đạt chung hoạn nạn thì tuyệt đối không thể để cho bọn họ thất vọng, hiểu chưa?”
Tổng giám đốc Bùi nói thật là hợp tình hợp lý.
Hoàng Tư Bác cảm động đến rơi nước mắt.
Đây chính là, cảm giác ấm áp của gia đình!
Cho dù ở bên ngoài chịu áp lực gặp khó khăn tới đâu, quay về Đằng Đạt là như về đến nhà, vĩnh viễn không phải lo lắng, bởi đã có Đằng Đạt và tổng giám đốc Bùi làm chỗ dựa!