Đây cũng được xem là là giải pháp hoàn hảo?
Bùi Khiêm có hơi choáng váng, đây không phải là một ý tưởng hết sức tự nhiên sao.
Nhưng mà nghĩ lại, có lẽ bây giờ hầu hết quan niệm của mọi người vẫn chưa đạt đến tầm này, Bùi Khiêm có thêm một vài năm ký ức, có lợi thế về mặt này.
Tất nhiên, trong hầu hết các trường hợp loại lợi thế này chỉ có thể phát huy tác dụng ở những vấn đề nhỏ nhặt như vậy mà thôi, nếu nói bây giờ dựa vào những kinh nghiệm này có thể trực tiếp tạo ra một đế chế kinh doanh khổng lồ như tập đoàn Thần Hoa?
Bùi Khiêm cảm thấy có hơi xa vời, không được thực tế cho lắm.
Vẫn là nên chăm sóc tốt những gì trước mắt rồi nói sau.
Huống hồ, thông qua hạn chế thu nhập của trò chơi để tạo ra tổn thất, từ đó tiêu sạch quỹ hệ thống, chuyển đổi nhiều tài sản cá nhân hơn, điều này không mâu thuẫn với mục tiêu dài lâu.
Đang miên man suy nghĩ thì bỗng từ xa truyền đến một trận ồn ào.
“Anh Hoàng trở lại rồi!”
“Anh Hoàng đến muộn nha, mau tự phạt ba chén nào!”
Trong lòng Bùi Khiêm chấn động.
Về rồi, Hoàng Tư Bác trở về rồi!
Theo yêu cầu của Bùi Khiêm, trước ngày 18/6, bên phía Hoàng Tư Bác hẳn là phải hoàn thành công việc quay phim.
Nếu video được phát hành muộn hơn ngày 24, việc hệ thống kết toán sẽ bị kéo dài thời hạn, đối với Bùi Khiêm đây là việc tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Bùi Khiêm phỏng chừng Hoàng Tư Bác cũng đã hoàn thành việc chỉnh sửa video, hẳn là sẽ được phát hành trong hai ngày tới.
Việc Hoàng Tư Bác kiếm được bao nhiêu tiền từ video này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến kế hoạch tiếp theo của Bùi Khiêm.
Nhìn từ xa, mặc dù Hoàng Tư Bác tươi cười chào hỏi mọi người, nhưng Bùi Khiêm giống như nhìn thấy vẻ cô đơn trong mắt hắn.
Hả?
Trong lòng Bùi Khiêm vui mừng khôn xiết, lẽ nào, lần này Hoàng Tư Bác có thể mang đến cho mình niềm vui bất ngờ?
Hắn lại nhìn về phía sau của Hoàng Tư Bác, không nhìn thấy bóng dáng Trần Lũy đâu hết.
Sau khi Trần Lũy đến Ma Đô, hắn đã trở thành nhân viên của phòng làm việc Phi Hoàng, nhưng hắn không có công việc cụ thể, chỉ là trên danh nghĩa mà thôi.
Lần này các nhân viên của phòng làm việc Phi Hoàng quay lại Kinh Châu để biên tập lại phim rồi liên hoan, nhưng rõ ràng Trần Lũy vẫn muốn ở lại Ma Đô, không đi theo tới.
Hai người Hoàng Tư Bác, Chu Tiểu Sách lần lượt chào hỏi mọi người, đến bàn của Bùi Khiêm.
“Nào, ngồi xuống đi.”
Bùi Khiêm vô cùng nhiệt tình chào hỏi hai người, bảo hai người ngồi xuống đối diện với hắn.
Nhận được đặc quyền ăn cùng bàn với tổng giám đốc Bùi, hai người vừa bất ngờ vừa vui mừng, dù sao đây cũng là một đãi ngộ hiếm có.
Nhưng trong lòng Hoàng Tư Bác lại có chút buồn phiền.
Cứ nhất quyết vào thời điểm này!
Tại sao lúc trước khi phòng làm việc Phi Hoàng ký hợp đồng với Ailidao kiếm được một khoản lớn, tổng giám đốc Bùi đều lạnh lùng như vậy, nhưng lần này lại nhiệt tình đến thế?
Chẳng lẽ tổng giám đốc Bùi đã đoán trước được công việc của bọn họ lần này không suôn sẻ, nên mới đặc biệt dẫn dắt động viên bọn họ?
Hai người Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách liếc mắt nhìn nhau, rõ ràng là cả hai đều có suy đoán như vậy.
Tổng giám đốc Bùi thực sự là một ông chủ tốt, biết quan tâm đến cấp dưới của mình!
Bùi Khiêm không biết rằng nội tâm hai người này phong phú như vậy, chỉ là suy đoán thông qua biểu cảm của họ, e rằng lần này phòng làm việc Phi Hoàng quay phim tài liệu không được suôn sẻ lắm.
Đúng là quá tốt mà!
Có thể nói là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!
Về phía Bùi Khiêm, áp lực tạo ra thua lỗ vốn đã rất lớn, Lâm Vãn bất ngờ miễn cho hắn phần lớn tiền thuê nhà, đúng thật là đã giá vì tuyết lại thêm giá vì sương.
Nhưng bây giờ, nếu phòng làm việc Phi Hoàng mất hết vốn liếng, trái tim đang kéo căng của Bùi Khiêm có thể thư giãn một chút!
Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách cũng tùy tiện đáp lại đôi ba câu, hai bên nhìn nhau, đều không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
“Sao vậy, bộ phim tài liệu kia quay không thuận lợi?” Bùi Khiêm quan tâm hỏi.
Hoàng Tư Bác lấy điện thoại di động ra: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi xem đoạn phim hoàn chỉnh bọn ta đã biên tập xong trước đã.”
“Được thôi.”
Bùi Khiêm không hỏi thêm, chỉ nhận lấy điện thoại, mở video.
Lúc trước Hoàng Tư Bác từng nói qua với Bùi Khiêm rằng đây là một bộ phim tài liệu liên quan đến tuyển thủ Esports, Lý Chính Vĩ - tuyển thủ ngôi sao của “Kế Hoạch Chống Khủng Bố” trong nước.
Ấn mở video, đầu tiên là đoạn độc thoại trên phông đen.
“Bây giờ, ta tập luyện ít nhất mười bốn tiếng mỗi ngày.”
“Ta hiếm khi gặp gia đình, bạn bè, hầu như là không có ngày nghỉ lễ”.
“Đối với rất nhiều người, đây là điều khó mà chịu được.”
“Nhưng nếu ngươi muốn trở thành một tuyển thủ mạnh mẽ thì không thể không hy sinh những điều này.”
“Ta vẫn còn nhớ, ngày ta quyết định đi chơi chuyên nghiệp, cha ta vừa đúng lúc phải ra ngoài đi làm. Hắn khóa cửa và nói, nếu ta đi chơi chuyên nghiệp vậy thì đừng bao giờ bước vào ngôi nhà này nữa.”
“Đợi hắn rời đi, ta đá văng cánh cửa, một mình chạy đến Ma Đô, bắt đầu sự nghiệp của mình.”
Ngay sau đó, một cảnh quay trên không xuất hiện.
Đầu tiên là một thị trấn trông rất rách nát.
Sau đó ống kính chuyển cảnh, biến thành Ma Đô phồn hoa.
Trên màn hình xuất hiện tiêu đề của bộ phim tài liệu: “Phá Kén Thành Bướm”.
Toàn bộ phim tài liệu cũng không dài, chỉ khoảng mười phút, nhưng bọn người Hoàng Tư Bác lại quay hơn một tháng trời.
Bùi Khiêm nghiêm túc xem kỹ một lần, phát hiện bộ phim tài liệu này còn quay tốt hơn so với tưởng tượng của hắn.
Kết cấu của câu chuyện rất hoàn chỉnh, từ việc Lý Chính Vĩ trốn học lên mạng, đến việc bỏ nhà đi chơi chuyên nghiệp, đến lúc đạt được thành quả, được gọi là người đứng đầu của “Kế Hoạch Chống Khủng Bố” trong nước, rồi đến bây giờ khi thành tích rớt xuống đáy cốc, ở giữa xen kẽ phỏng vấn cha mẹ, những người xung quanh, huấn luyện viên và fans hâm mộ của hắn, phối hợp với nhạc nền phù hợp và chuyển đổi ống kính, có thể mang lại cho mọi người sự đồng cảm.
Ngay cả Bùi Khiêm cũng bị câu chuyện này làm cho rung động.