Chu Mộ Nham nhìn Tôn Hi: “Thế thì buổi họp hôm nay sẽ kết thúc tại đây, đợi lát nữa ngươi có thể sàng lọc lại và lựa chọn ra những nhà thiết kế phù hợp nhất cho nhóm dự án ‘Vết Đạn 2’, chọn xong thì mang phương án đến phòng làm việc của ta.”
Tôn Hi gật đầu: “Không thành vấn đề, tổng giám đốc Chu.”
Buổi họp coi như đã kết thúc, mọi người lần lượt rời khỏi phòng họp.
Trước mắt, tất cả vị trí của nhóm dự án “Vết Đạn 2” đều được để trống, Mẫn Tĩnh Siêu cũng đã có chỗ làm việc riêng, công việc mỗi ngày của hắn chính là sửa bản thảo thiết kế và tiến hành công tác chuẩn bị sơ bộ.
Công tác tuyển chọn nhân sự cấp dưới cho nhóm dự án gần như đã hoàn thành, tuy nhiên một vài vị trí ở cấp trung vẫn còn trống.
Nguyên nhân chủ yếu là do trước đó lối chơi vẫn chưa được hoàn thiện 100%, không thể quyết định được nhà thiết kế nào thích hợp hơn nên mới tạm thời hoãn lại hai ngày.
Bởi vì rất coi trọng dự án này, cho nên Chu Mộ Nham cực kỳ cẩn thận trong khâu lựa chọn người.
Tôn Hi vừa ngồi xuống bàn làm việc đã nghe thấy bên cạnh có người nói: “Tôn Hi, ta muốn chủ động xin làm số liệu cho dự án ‘Vết Đạn 2’, ngươi thấy có được không?”
Tôn Hi ngẩng đầu lên nhìn, sau đó vội vàng đứng dậy: “Hàn Ca, như vậy không thích hợp lắm nhỉ? Hiện tại chức vụ của ngươi là trưởng phòng kế hoạch đó.”
Người được gọi là Hàn Ca này còn gia nhập vào phòng làm việc Thiên Hỏa sớm hơn cả Tôn Hi, bây giờ đang độc lập lãnh đạo một nhóm dự án, khoảng thời gian trước đã cho ra mắt sản phẩm, thành tích cũng khá tốt.
Hắn cũng tham dự vào hai cuộc họp lần này, thế nhưng Chu Mộ Nham xét thấy rằng dự án của bản thân hắn đang tiến triển rất tốt, hơn nữa hắn cũng không có ưu thế gì đặc biệt nào trên khía cạnh game FPS, cho nên mới lựa chọn Tôn Hi mà không lựa chọn hắn.
Theo lý mà nói, danh sách nhân sự mà Tôn Hi chốt lần này là danh sách nhân viên cấp trung, tức là lựa chọn cấp dưới cho mình.
Bất kể là trình độ hay chức vụ thì Hàn Ca đều cao hơn Tôn Hi, cho nên việc làm cấp dưới của hắn trong dự án “Vết Đạn 2” không hề hợp lý chút nào.
Hàn Ca lắc đầu: “Có gì không thích hợp chứ? Dự án bên phía ta đã đi đúng hướng, ta cũng vừa khéo có thể nhường vị trí của mình lại cho những người trẻ tuổi, để bọn họ có nhiều cơ hội để phát triển hơn mà.”
“Hơn nữa, đợt này con trai ta cũng mới sinh, thời gian của ta khi làm người phụ trách phía bên đó cũng khá eo hẹp, cho nên muốn đổi sang bên này…”
“Khụ khụ, tất nhiên là ta tuyệt đối không có ý muốn lợi dụng những ngày nghỉ ở bên này! Ta chỉ cảm thấy phương án của cậu Mẫn rất hay, dự án cũng rất đặc biệt, có lẽ có thể khơi dậy trong ta một chút cảm hứng.”
Hắn đã nói đến mức này, tất nhiên Tôn Hi cũng hiểu được.
“Được rồi Hàn Ca, ta sẽ thêm ngươi vào danh sách trước, thế nhưng danh sách cụ thể có được thông qua hay không… còn phải xem phía tổng giám đốc Chu có đồng ý hay không.”
Hàn Ca gật đầu: “Cảm ơn cậu Tôn rất nhiều! Khi ngươi gửi danh sách lên, nếu như tổng giám đốc Chu có hỏi, hy vọng ngươi có thể giúp ta nói vài lời tốt đẹp. Ta thật sự rất coi trọng cơ hội này!”
Tôn Hi: “Được rồi Hàn Ca, ta hiểu rồi.”
Dựa theo quy định của phòng làm việc Thiên Hỏa, một khi rời khỏi nhóm dự án ban đầu, nhân viên chỉ có thể nhận được tiền thưởng nhiều nhất là ba tháng, sau này sẽ không được nhận nữa.
Dù sao thì cũng không còn ở trong dự án này nữa, cho nên cũng chẳng còn lý do gì để tiếp tục chia tiền thưởng cho người đó đúng không?
Tuổi thọ ngắn nhất của một tựa game ít thì cũng phải nửa năm đến một năm, là nhà thiết kế chính, số tiền thưởng mà Hàn Ca từ bỏ không hề nhỏ chút nào.
Thế nhưng rõ ràng là hắn quan tâm nhiều hơn đến ba yếu tố bên phía dựa án “Vết Đạn 2”: Thứ nhất, không cần phải tăng ca; thứ hai, có được cảm hứng mới và phát triển khi làm việc trong dự án mới với Mẫn Tĩnh Siêu; thứ ba, một khi “Vết Đạn 2” thành công, chẳng phải hắn cũng sẽ có tiền thưởng hay sao?
Mà nếu như ở lại dự án ban đầu, cho dù “Vết Đạn 2” có thành công thì cũng không liên quan gì đến bản thân hắn.
Do đó, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, hắn quyết định chủ động đăng ký gia nhập vào nhóm dự án của “Vết Đạn 2”.
Sau khi Hàn Ca rời đi, Tôn Hi viết tên hắn vào cột nhà thiết kế số liệu, để hắn làm người dự bị.
Kết quả sau khi viết xong, Tôn Hi lại nhìn thấy mấy tin nhắn hiện lên trên phần mềm trò chuyện nội bộ của công ty.
“Anh Hi! Ta nghe nói nhóm dự án ‘Vết Đạn 2’ không phải tăng ca đúng không? Thật hay giả vậy?”
“Này người anh em, khi nào công bố danh sách vậy?”
“Ngươi nhất định phải dẫn ta theo cùng, ta là cũng được xếp vào hàng những nhà thiết kế level xuất sắc nhất của công ty, không có lý nào lại không lựa chọn ta!”
“Anh Tôn, ta có thể vào nhóm dự án của ‘Vết Đạn 2’ được không?”
Nhìn thấy một loạt tin nhắn của những người này, Tôn Hi cảm thấy dở khóc dở cười.
Hay lắm, nghe tin không phải tăng ca là mọi người lập tức đổ xô nhau đến!
Nửa tiếng sau, Tôn Hi gõ cửa phòng làm việc của Chu Mộ Nham.
“Tổng giám đốc Chu, đây là danh sách toàn bộ thành viên trong nhóm dự án ‘Vết Đạn 2’.”
Tôn Hi do dự một lát rồi nói: “Trong danh sách có vài vị trí có khả năng có đến mấy ứng cử viên, chủ yếu là do mọi người đều đăng ký rất nhiệt tình, ta cũng không biết nên chọn ai nên cứ ghi vào hết, ngươi đưa ra quyết định đi.”
Chu Mộ Nham đưa tay tiếp nhận phương án, hắn không cảm thấy quá kinh ngạc.
Dù sao thì tất cả mọi người đều biết “Vết Đạn 2” là dự án trọng điểm mà phòng làm việc hợp tác với tập đoàn Đằng Đạt và Long Vũ, tỷ lệ thành công rất cao, cho nên việc nộp đơn đăng ký sang bên này cũng là điều hợp tình hợp lý.
Chu Mộ Nham nhanh chóng xem qua danh sách.