Tuy là người quản lý của phòng làm việc, thế nhưng hắn không thể nào quen biết tất cả mọi người được, cho nên trong danh sách này ngoài tên ra còn có chú thích ghi rõ người đó hiện tại đang đảm nhận nhóm dự án nào và giữ chức vụ gì.
Trên cơ bản, khi hai thông tin là nhóm dự án và chức vụ được đưa ra, Chu Mộ Nham gần như đã hình dung được năng lực của người đó.
Hắn nhìn từ sau ra trước, bởi vì danh sách phía sau gần như đã được hoàn tất, không còn bao nhiêu vị trí trống.
Những người có thể được lựa chọn vào danh sách này đều là những người trẻ tuổi có tiềm năng tương đối lớn trong các nhóm dự án khác nhau, mà những cái tên có thể được Chu Mộ Nham nhớ đến trong số rất nhiều người ở đây chắc chắc không phải là người bình thường.
Bởi vậy, lần này Chu Mộ Nham tập trung vào những vị trí trước đó vẫn chưa được xác định.
“Lưu Hà… Ta nhớ biểu hiện của hắn khi làm level trong khoảng thời gian trước tương đối tốt, là một thanh niên giàu ý tưởng. Ừm, để hắn tới rèn luyện trong ‘Vết Đạn 2’ cũng là một ý kiến hay.”
“Chu Yến đã làm rất tốt phần tài nguyên mỹ thuật khi phát triển ‘Vết Đạn’, ‘Vết Đạn 2’ có lẽ cũng không có vấn đề gì.”
“Hả? Không phải Dương Ngọc Hoa đang làm chức năng bên dự án ‘Dark Fantasy’ sao? Dự án này sắp hoàn thành, chuẩn bị triển khai rồi, hắn không muốn lấy tiền thưởng nữa à?”
“… Sao mà có cả lão Hàn thế này? Đây chẳng phải là làm chuyện vớ vẩn à!”
Lúc đầu Chu Mộ Nham cảm thấy không có vấn đề gì, hắn thấy hầu hết những cái tên mới đều rất ấn tượng, bọn họ đều là những người trẻ tuổi tương đối có tiềm năng của phòng làm việc, chủ động nộp đơn xin tham gia vào nhóm dự án “Vết Đạn 2” cũng là điều hợp lý.
Thế nhưng sau khi nhìn thấy những ứng cử viên cho vị trí chủ chốt, Chu Mộ Nham lại hốt hoảng.
Bởi vì trong đó xuất hiện một số cái tên mà hắn không ngờ tới!
Lấy dự án “Dark Fantasy” làm ví dụ, đây là một tựa game mobile đã được phát triển cách đây nửa năm, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ được chính thức ra mắt trong vòng hai tháng tới.
Đối với các nhà sản xuất game mà nói, việc ra mắt chính thức một tựa game cũng là một sự kiện lớn tương đương với đón Tết, bởi vì nó có nghĩa là đánh dấu mốc kết thúc những ngày tháng làm thêm, mở đầu khoảng thời gian làm việc thư giãn cũng như nhận được tiền thưởng dự án hậu hĩnh.
Tuy rằng chất lượng của tựa game mobile này không phải là tốt nhất, thế nhưng Chu Mộ Nham cho rằng việc có doanh thu hàng tháng hơn mười triệu sau khi ra mắt sẽ không phải là vấn đề gì quá lớn.
Thế nhưng kết quả là mấy người trong nhóm dự án “Dark Fantasy” lại tự nguyện tham gia “Vết Đạn 2”?
Mặc dù theo quy định của phòng làm việc Thiên Hỏa, nếu rời đi giữa chừng, người rời đi vẫn có thể nhận được tiền thưởng ba tháng của nhóm dự án cũ, thế nhưng tựa game này không hề ra mắt trong vòng hai tháng tới.
Tức là ngoại trừ tiền thưởng ra mắt trong tháng đầu tiên ra, bọn họ sẽ từ bỏ toàn bộ số tiền thưởng còn lại?
“Dark Fantasy” gần như đã phát triển hoàn thiện, hai ba người rời đi cũng không sao, thế nhưng sự lựa chọn của những người này lại khiến Chu Mộ Nham hoàn toàn không thể hiểu nổi.
Mà lão Hàn thì lại càng kỳ quặc hơn, hắn là nhà thiết kế chính, hàng tháng có thể nhận được một số tiền thưởng lớn, thế nhưng lại sẵn sàng từ bỏ chức vụ và số tiền thưởng của nhà thiết kế chính để chạy qua làm số liệu cho “Vết Đạn 2”?
Quá vô lý!
Chu Mộ Nham chợt nhận ra rằng dường như mình đã đánh giá thấp sức hấp dẫn của “Vết Đạn 2”, nếu không thì tại sao số tên trong danh sách lại nhiều hơn gấp ba lần so với chỉ tiêu?
“Mọi người tin tưởng vào tựa game này đến vậy sao?”
“Đặc biệt là lão Hàn, chẳng lẽ hắn cho rằng tiền thưởng khi làm nhân viên số liệu ở bên này còn nhiều hơn cả khi làm trưởng phòng kế hoạch?”
“Cũng không đúng lắm…”
Chu Mộ Nham nhìn danh sách, sau đó lại nhìn Tôn Hi, cuối cùng hỏi với vẻ không chắc chắn lắm: “Chẳng lẽ… mấy người này làm như vậy là đều vì để không phải tăng ca?”
Tôn Hi ho hai tiếng, không nói gì.
Rõ ràng là đang ngầm thừa nhận.
Hắn muốn phủ nhận cũng không được, bởi vì chuyện này quá rõ ràng, Chu Mộ Nham cũng không bị thiểu năng, làm sao có thể lừa gạt hắn cho qua chuyện được.
Tôn Hi cũng không thể nói là những người này chỉ đơn thuần là đang theo đuổi ước mơ thôi, đúng không?
Chu Mộ Nham tức giận.
“Sao có thể như vậy được?”
“Ta nhấn mạnh lại lần nữa, ‘Vết Đạn 2’ là dự án trọng điểm của phòng làm việc, là tựa game được đầu tư rất nhiều tiền và sử dụng ý tưởng của tổng giám đốc Bùi, không thể thất bại!”
“Kết quả là đám người này thì hay rồi, ai nấy đều định chạy qua đây để dưỡng lão!”
“Không có chút tinh thần chiến đấu nào thì làm sao dự án này có thể thành công được?”
“Đánh trượt hết! Không nhận bất cứ ai tới đây chỉ vì để tránh phải tăng ca!”
Chu Mộ Nham tức giận cũng có lý do, hắn đồng ý cho nhóm dự án “Vết Đạn 2” không tăng ca chủ yếu chỉ là vì nể mặt Mẫn Tĩnh Siêu chứ không thực sự đồng tình với phương pháp làm việc mà không làm thêm giờ.
Như người ta có câu: Có tiền hay không không quan trọng, có tăng ca hay không cũng không quan trọng, quan trọng là xem thái độ.
Tuy rằng câu nói này không có căn cứ xác thực gì, thế nhưng không thể không nói, rất nhiều người vẫn tin vào nó.
Hiện tại, những người trong danh sách này đều đăng ký vì không phải làm thêm giờ, trong mắt của Chu Mộ Nham, thái độ làm việc của bọn họ rõ ràng rất đáng nghi ngờ!
Tôn Hi vội vàng nói: “Tổng giám đốc Chu, ngươi đừng vội tức giận, ta cảm thấy chúng ta vẫn nên hỏi ý kiến của Tĩnh Siêu về vấn đề này.”
“Nói thật thì không muốn tăng ca cũng là chuyện bình thường, khi Tĩnh Siêu đưa ra yêu cầu này, lẽ ra hắn cũng nên cân nhắc tới những vấn đề mà nó gây ra.”
“Nếu như Tĩnh Siêu không để ý thì việc cho những người này tham gia nhóm dự án cũng không phải là vấn đề gì lớn, còn nếu như thái độ làm việc của bọn họ thật sự có vấn đề thì đến lúc đó thay đổi cũng chưa muộn.”