Chu Mộ Nham tính toán, nếu bố trí toàn bộ cho một nhóm dự án khoảng vài chục hay vài trăm người thì chi phí sẽ rất tốn kém, tất nhiên hắn sẽ cân nhắc đến việc từ bỏ hoặc chuyển sang một hạng mục thay thế khác.
Nếu là một hạng mục du lịch có lương khác, cho dù nội dung có là sinh tồn dã ngoại thì nó vẫn sẽ thoải mái hơn nhiều so với chuyến du lịch chịu khổ.
Đây chính là sự khác biệt giữa việc rơi vào mười tám tầng đia ngục và đi đi lại lại trên cầu Nại Hà.
Mẫn Tĩnh Siêu sáng rực hai mắt: “Nói có lý!”
Đây được gọi là cái khó ló cái khôn, nghe nói mình sắp bị sắp xếp vào chuyến du lịch chịu khổ thì lập tức nghĩ ra cách ngay.
Hơn nữa cách này thực sự rất khả thi.
Không giống với tổng giám đốc Bùi, mặc dù nhìn chung Chu Mộ Nham có vẻ cũng rất hào phóng với nhân viên sau khi kiếm được một khoản tiền từ dự án, thế nhưng tương đối mà nói thì hắn vẫn là một người thận trọng trong việc tính toán.
Ngay cả việc hào phóng phát tiền thưởng cũng được xây dựng dựa trên cơ sở tính toán kỹ lưỡng, số tiền thưởng cụ thể được phát đều rất cố định.
Nếu như chi phí cho chuyến du lịch chịu khổ vượt quá ngân sách, rất có thể hắn sẽ hủy bỏ lịch trình này hoặc đổi sang một công ty du lịch khác.
Mà giá cả của du lịch chịu khổ… khỏi phải nói, chắc chắn là rất đắt.
Dựa trên sự hiểu biết của Mẫn Tĩnh Siêu, du lịch chịu khổ không chỉ cần huấn luyện đặc biệt, lựa chọn địa điểm cẩn thận, thực hiện đầy đủ các phương án an toàn, mà trong tương lai còn phải xây dựng một cơ sở huấn luyện đặc biệt riêng.
Chi phí để sắp xếp tất cả những thứ này rất lớn, giá cả chắc chắn không hề rẻ.
Hơn nữa, Mẫn Tĩnh Siêu còn có thể nghĩ cách ra tay từ chỗ Bao Húc, bảo hắn tăng giá thêm.
Tất nhiên là không thể tăng giá một cách quá rõ ràng, thế nhưng hắn có thể đưa ra yêu cầu cải thiện chất lượng dịch vụ mà!
Khi chất lượng dịch vụ được cải thiện thì giá cả sẽ tăng lên một cách tự nhiên.
Sau khi nảy ra ý tưởng này, Mẫn Tĩnh Siêu cảm thấy mình như tìm được đường sống trong cõi chết.
“Biện pháp này ổn! Chúng ta vẫn còn cứu được!”
Mẫn Tĩnh Siêu cảm thấy thoải mái hơn, hắn vừa làm việc vừa nghĩa cách làm thế nào để lừa Bao Húc tăng giá, từ đó tránh được bi kịch toàn bộ nhóm dự án “Vết Đạn 2” phải đi chuyến du lịch chịu khổ có lương.
Thực ra chuyện này không cần phải vội, dù bọn họ có đi chịu khổ thì cũng phải mất đến vài tháng sau khi quá trình phát triển “Vết Đạn 2” hoàn thành.
Thời gian này hắn cứ quan sát trước, sau đó lựa chọn thời điểm thích hợp để ra tay, tránh để bản thân quá lộ liễu, khiến mình trở thành đối tượng bị Bao Húc nhắm đến.
…
…
Thứ hai, ngày 29 tháng 10.
Phòng làm việc Phi Hoàng.
Phòng làm việc Phi Hoàng từng rất sôi động giờ đây lại có vẻ khá vắng vẻ, rất nhiều chỗ làm việc trống không, thoạt nhìn như thể đang nghỉ phép.
Trên thực tế bởi vì Hoàng Tư Bác còn đang chịu khổ ở Thần Nông Giá, mà Chu Tiểu Sách lại dẫn một nhóm người sang Mỹ hợp tác sản xuất “Người Kế Nhiệm”, bởi vậy trong phòng làm việc Phi Hoàng không còn lại bao nhiêu người, trong số họ hầu hết đều đang phụ trách dự án về phim hoạt hình.
“Học Viện Người Đại Diện” cũng nằm trong danh sách tác phẩm chuyển thể của trang web văn học mạng Điểm Kết, hơn nữa yêu cầu ban đầu của Bùi Khiêm là thu mua lại một studio hoạt hình để sản xuất.
Lúc đó hắn không nghĩ gì nhiều, chỉ đơn giản cảm thấy là thu mua studio hoạt hình sẽ tốn kha khá tiền bạc.
Sau này bận rộn nhiều chuyện, cộng thêm cũng không quan tâm tới việc này nữa, bởi vậy Bùi Khiêm bèn giao lại cho Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách xúc tiến.
Hai người bọn họ cũng rất bận rộn, một người đang chịu khổ ở Thần Nông Giá, một người đang bận quay phim “Người Kế Nhiệm”, vì vậy công việc này lại được giao lại cho một nhân viên kỳ cựu tương đối am hiểu về hoạt hình của trong phòng làm việc - Ngô Xuyên.
Trong ngành có không ít studio hoạt hình, nhưng không phải cứ bỏ tiền là mua được, có một số studio hoạt hình đang sáng như mặt trời ban trưa, rất nổi tiếng, việc gì phải bán mình cho người khác?
Mà đối với những studio hoạt hình có thể thu mua được, trong nội bộ hoặc ít hoặc nhiều đều có vấn đề, phải sau khi kiểm tra cẩn thận thì mới có quyết định được.
Khối lượng công việc này cực kỳ lớn nên kể từ khi nhận nhiệm vụ này, Ngô Xuyên bắt đầu tìm hiểu tình hình từ những người trong ngành, bay khắp các nơi trong nước để tìm hiểu về tình hình cụ thể của những phòng làm việc này.
Sau đó hắn cũng lần lượt viết báo cáo rồi gửi lên trên, song lại không nhận được tin tức gì.
Bởi vì Chu Tiểu Sách không hiểu rõ nội dung, cho nên cũng không thể quyết định, chỉ có thể chuyển cho tổng giám đốc Bùi, mà tổng giám đốc Bùi chưa chắc đã xem được…
Thêm vào đó theo suy nghĩ của Bùi Khiêm, công việc bên phía studio hoạt hình được xếp sau các công việc ưu tiên khác, cho nên hắn cũng không quan tâm lắm là để nó hơi trì hoãn một chút.
Tuy nhiên điều này cũng không sao cả, thời gian vẫn còn đủ, hơn nữa có khảo sát thêm cũng không có hại gì.
Bây giờ cuối cùng Bùi Khiêm cũng dành ra chút thời gian đến phòng làm việc Phi Hoàng một chuyến để giải quyết chuyện này.
Trong phòng họp, Ngô Xuyên đưa cho Bùi Khiêm bản báo cáo nghiên cứu mà hắn đã chuẩn bị sẵn.
“Tổng giám đốc Bùi, đây là tình hình của một số công ty hoạt hình mà ta đã khảo sát.”
“Những công ty hoạt hình này đều có hoạt động kinh doanh ở mức trung bình, có thể xem xét đến lựa chọn thu mua.”
“Ngoài những công ty này ra còn có những công ty hoạt hình xuất sắc khác trong ngành cũng có thể đưa vào để xem xét. Tuy rằng không thể trực tiếp thu mua lại, thế nhưng chúng ta có thể đóng vai trò là một bên đưa ra yêu cầu với bọn họ, để bọn họ sản xuất ‘Học Viện Người Đại Diện’.”
“Tổng giám đốc Bùi, nếu ngươi muốn biết thêm tình hình của phòng làm việc nào, ta có thể trả lời chi tiết.”