Tiền hoa hồng của tháng này của hắn là khoảng 110 nghìn đồng, cao hơn một chút so với số tiền 98 nghìn đồng mà hắn nhận được từ nền tảng game Triêu Lộ trong lần trước.
Lý do lần trước hắn không nhận được toàn bộ tiền hoa hồng là bởi vì phương án tuyên truyền trên nền tảng game Triêu Lộ không đốt quá nhiều tiền, hơn nữa còn tạo ra khá nhiều tin tức tiêu cực, gây ra các cuộc thảo luận sôi nổi trên quy mô lớn, từ đó về mặt khách quan cũng tạo ra hiệu quả tuyên truyền nhất định.
Nổi từ tai tiếng cũng là nổi.
Phương án tuyên truyền của Chịu Khổ Travel đã mua một số lượng lớn quảng cáo trên màn hình của các tòa nhà văn phòng, trên xe buýt, tàu điện ngầm… tuy chi phí cao nhưng không đem lại độ hot gì.
Rất nhiều người xem qua và biết rằng có một thứ gọi là du lịch chịu khổ, sau đó chỉ cười trừ rồi thôi.
Bởi vì không tạo thành scandal, cư dân mạng cũng không combat miệng với nhau, mọi người đều cười nhạo nó như một trò đùa, cho nên thậm chí hiệu quả tuyên truyền còn kém hơn cả khi quảng bá cho nền tảng game.
Tất nhiên, việc không nhận được toàn bộ hoa hồng cho thấy kế hoạch này vẫn còn một số sai sót.
Mà vấn đề lớn nhất chính là thời gian.
Toàn bộ phương án tuyên truyền của Chịu Khổ Travel được đưa ra khá muộn, cho nên lượng fame vào cuối tháng vẫn chưa hoàn toàn qua đi, chút độ hot còn dư lại này có ảnh hưởng một chút đến tiền hoa hồng.
Nhưng đối với Mạnh Sướng mà nói, đây đã là một sự tiến bộ to lớn rồi.
Huống chi, Mạnh Sướng hiện tại rất xem nhẹ vấn đề tiền hoa hồng.
Sau khi trải qua biết bao thăng trầm và nhiều lần bỏ lỡ tiền hoa hồng, tâm lý của Mạnh Sướng đã trở nên vững vàng hơn rất nhiều.
Hắn đã dần hiểu được thâm ý của tổng giám đốc Bùi.
Tiền hoa hồng ư? Đó chẳng qua chỉ là một con số mà thôi.
Tổng giám đốc Bùi đang truyền thụ lại tất cả phương thức tuyên truyền mà hắn tích lũy được!
Hơn nữa, đây không chỉ là giảng dạy lý thuyết suông, rõ ràng là tổng giám đốc Bùi đã kết hợp giữa lý thuyết với thực hành, đồng thời còn rất chú trọng tới phương pháp giảng dạy.
Tổng giám đốc Bùi để Mạnh Sướng chịu trách nhiệm tuyên truyền cho các sản nghiệp của Đằng Đạt. Trong quá trình này, tổng giám đốc Bùi sẽ sửa chữa bất kỳ sai lầm nào, tức là khi mọi việc sắp xảy ra sai sót, tổng giám đốc Bùi sẽ lại hỗ trợ hắn.
Ngoài ra, tổng giám đốc Bùi không giảng dạy theo kiểu nhồi nhét mà dùng cách nói bóng nói gió để Mạnh Sướng hiểu từng chút một.
Phương pháp giảng dạy này nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, giúp Mạnh Sướng tiến bộ nhanh chóng!
Nhìn lại khoảng thời gian mới gia nhập Đằng Đạt, Mạnh Sướng cảm thấy cách suy nghĩ của mình đã thay đổi rất nhiều.
Trước đây hắn chỉ sống chết nhắm vào tiền hoa hồng, giống như khi lập phương án tuyên truyền, hắn chỉ để mắt tới độ hot.
Thế nhưng lại không biết mình chỉ nhìn thấy cây chứ không phải rừng, tham cái nhỏ mà mất cái lớn.
Tuy cách suy nghĩ ban đầu có thể mang lại cho hắn sự nổi tiếng, thế nhưng cũng gieo xuống mầm mống của sự thất bại.
Mà hiện tại Mạnh Sướng đã học được cách nhìn nhận vấn đề lâu dài hơn, tất nhiên hắn cũng không còn quan tâm đến tiền hoa hồng nữa.
Miễn là hiểu được phương pháp tuyên truyền của tổng giám đốc Bùi, muốn có bao nhiêu hoa hồng chẳng phải là chuyện trong tầm tay hay sao?
Hơn nữa, sự dạy dỗ của tổng giám đốc Bùi là vô giá, có biết bao nhiêu người muốn học, nhưng lại không cách nào học được!
Nhìn nhận từ góc độ này, tổng giám đốc Bùi chẳng những không thu học phí, mà còn cho hắn một khoản hoa hồng, đây quả là một ân huệ lớn.
Một khi đã hiểu ra vấn đề này, Mạnh Sướng lập tức hoàn toàn không thèm quan tâm tới tiền hoa hồng nữa.
Hắn chỉ muốn học hỏi tất cả mọi thứ từ tổng giám đốc Bùi càng nhanh càng tốt, tới lúc đó, dù ở Đằng Đạt hay là ở nơi khác, hắn cũng có thể thực sự thể hiện ra những gì mình đã học rồi khiến mọi người nhìn hắn với cặp mắt khác xưa!
Do đó, Mạnh Sướng chỉ nhìn lướt qua con số này, trong lòng tự biết rõ.
Hắn đưa lại máy tính xách tay: “Tổng giám đốc Bùi, kế hoạch cho tháng sau là gì?”
Bùi Khiêm nhận lại máy tính, nhìn Mạnh Sướng với cặp mắt khác xưa.
Chà, thanh niên này càng ngày càng đi đúng hướng rồi!
Nhìn lại Mạnh Sướng trước đây, mỗi lần tính tiền hoa hồng vào cuối tháng đều trưng ra dáng vẻ tuyệt vọng, tháng sau nhận nhiệm vụ mới cũng không lên nổi tinh thần, hệt như một tử tù đang lựa chọn cho mình cách chết khác nhau vậy.
Thế nhưng hiện tại thì sao?
Khi nhận tiền hoa hồng, hắn bình tĩnh thản nhiên, thậm chí còn chủ động hỏi về nội dung dự án trong tháng tới, bắt đầu lên kế hoạch trước cho phương án tuyên truyền.
Tuyệt cú mèo!
Mạnh Sướng ơi là Mạnh Sướng, ngươi cũng được tính là do một tay ta bồi dưỡng, thật sự không uổng công ta mà!
Bùi Khiêm vốn định nói chuyện về phương án của Chịu Khổ Travel với Mạnh Sướng nhiều hơn, đồng thời thảo luận về những ý định sâu xa đằng sau phương án này cũng như phân tích những ưu nhược điểm, thế nhưng sau khi nghĩ lại thì Bùi Khiêm lại cảm thấy điều đó không cần thiết.
Mạnh Sướng đã nhận được tiền hoa hồng, chẳng phải điều đó chứng tỏ sóng não của bọn họ đồng bộ hay sao?
Hiện tại Mạnh Sướng đang nhiệt tình tăng cao, không thể để hắn đắm chìm trong thành công đã qua, phải để hắn càng sớm càng tốt bước vào giai đoạn chuẩn bị cho dự án tiếp theo mới được.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm gật đầu: “Dự án của tháng sau là ‘Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản’.”
“Dựa theo tiến độ phát triển được đặt ra trước đó, tựa game này sẽ chính thức ra mắt vào cuối tháng sau.”
“Ngươi có thể tìm hiểu thêm về tựa game trước, sau đó nghĩ cách làm thế nào để tuyên truyền quảng bá nó.”
“Thứ hai, phương án tuyên truyền mà ta thực hiện cho kính VR lần trước cũng khá dè dặt, không tính là cực kỳ thành công. Lần này chúng ta sẽ lại hợp tác với phòng làm việc Trì Hành, ngươi hãy tổng kết những bài học kinh nghiệm rút ra từ lần trước rồi cố gắng làm tốt hơn.”