Bùi Khiêm đích thân chịu trách nhiệm việc tuyên truyền kính VR lần trước, còn Mạnh Sướng chỉ chịu trách nhiệm quay một đoạn video tuyên truyền theo concept mà thôi.
Bởi vì Mạnh Sướng thất bại nhiều lần, quyết tâm muốn rời đi, cho nên Bùi Khiêm chỉ đành tự mình ra tay, cho hắn thấy được cách làm chính xác để nhận được tiền hoa hồng.
Thế nhưng việc lấy được tiền hoa hồng thực sự rất khó khăn, Bùi Khiêm liều mạng lăn lộn chật vật mãi mới chỉ giúp Mạnh Sướng nhận thêm 2000 đồng tiền hoa hồng đảm bảo, thêm lương cơ bản tổng cộng là 6000 đồng.
Bùi Khiêm đã nỗ lực rất nhiều, song cuối cùng kính Doubt VR kèm theo “Hải Đảo Động Vật VR” cũng cùng hot nhờ vào một video của Kiều Lão Thấp.
Bởi vậy, Bùi Khiêm mới nói, phương án lần trước không hoàn hảo lắm.
Thế nhưng hắn chắc chắn không thể nói mình đã cố hết sức, bởi vì làm như vậy sẽ đả kích nghiêm trọng đến sự tự tin của Mạnh Sướng.
Mạnh Sướng sẽ cảm thấy rằng, tổng giám đốc Bùi bỏ ra nhiều công sức như vậy mà không nhận được hết tiền hoa hồng, thế mà lại bắt ta tìm cách để nhận, đó không phải là ép người làm việc khó hay sao?
Do đó, Bùi Khiêm mới bình tĩnh nói rằng phương án tuyên truyền lần trước của hắn vẫn còn khá dè dặt, cho nên không được tính là cực kỳ thành công.
Hắn muốn để Mạnh Sướng tự tổng kết bài học kinh nghiệm của mình, sau đó cố gắng làm tốt hơn.
Mạnh Sướng lập tức gật đầu: “Ta hiểu rồi, tổng giám đốc Bùi.”
Theo quan điểm của hắn, phương án tuyên truyền của kính Doubt VR lần trước thực sự không thể thành công hơn được nữa.
Phương án tuyên truyền theo phong cách nghệ thuật trình diễn của tổng giám đốc Bùi lần trước đã thổi hồn vào chiếc kính VR, toàn bộ quá trình cho Mạnh Sướng thấy được cách thực hiện tiêu chuẩn theo sách giáo khoa về phương pháp tuyên truyền của tổng giám đốc Bùi.
Thế nhưng không ngờ rằng tổng giám đốc Bùi lại nói là nó không quá thành công, còn hơi dè dặt?
Có vẻ như tiêu chuẩn “thành công” của tổng giám đốc Bùi thực sự rất cao.
Trình độ thực sự của tổng giám đốc Bùi cũng sâu không lường được.
Phương án hoàn hảo như vậy, trong mắt tổng giám đốc Bùi lại vẫn chưa hoàn hảo mà vẫn còn chỗ để cải thiện.
Đúng là lúc đó tổng giám đốc Bùi không nhận được toàn bộ tiền hoa hồng, thế nhưng rõ ràng là hắn không muốn Mạnh Sướng không làm mà hưởng, bởi vậy chỉ giúp hắn ta nhận được tiền hoa hồng đảm bảo mà thôi.
Bùi Khiêm đã phô bày ra toàn bộ cách làm, đối với Mạnh Sướng mà nói, chỉ cần hắn nắm giữ thời cơ, biến hai nghìn thành hai trăm nghìn chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Tổng giám đốc Bùi yêu cầu hắn tổng kết lại bài học kinh nghiệm từ lần trước, rõ ràng là hy vọng hắn sẽ xem lại và ngẫm nghĩ bài học lúc đó, không nên tự mãn và ngủ quên trên chiến thắng chỉ vì lần này hắn nhận được tiền hoa hồng, mà phải tiếp tục học hỏi và không ngừng tiến bộ.
Mạnh Sướng đã cảm thụ được hết sự bác đại tinh thâm trong phương pháp tuyên truyền của Bùi thị rồi.
Trước đó hắn cho rằng mình đã lĩnh hội được hết tinh túy, kết quả là “Vĩnh Đọa Luân Hồi” giáng cho hắn một đòn, suýt chút nữa làm hỏng chuyện, may mà có tổng giám đốc Bùi đứng ra xử lý.
Hiện tại hắn đã biết mình mới chỉ nắm được một chút ít, không dám kiêu căng ngạo mạn nữa.
Phương án tuyên truyền lần tới là “Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản”, đây là một tựa game VR được phát triển từ sáng kiến của tổng giám đốc Bùi, do phòng làm việc Trì Hành chịu trách nhiệm nghiên cứu.
Điều khiến Mạnh Thường đau đầu nhất trước đây chính là việc lập phương án tuyên truyền cho game, bởi vì nó quá khó.
Tuy rằng các sản nghiệp khác của Đằng Đạt tạm thời không sinh lãi, thế nhưng có thể nói rằng rất hiếm khi một tựa game không hot lên sau khi ra mắt.
Bởi vậy trước đó khi gặp phải một dự án, Mạnh Sướng rất muốn chết.
Tuy nhiên tình thế bây giờ đã khác, sau khi nắm vững phương pháp tuyên truyền Bùi thị, Mạnh Sướng không còn ngại thử thách nữa.
Hệt như việc giải đề, khi không biết cách giải, ngươi chỉ muốn xé toạc tờ giấy thi khi gặp phải câu hỏi khó; thế nhưng sau khi biết cách giải, những câu hỏi đơn giản lại trở nên không còn thú vị nữa. Nếu thực sự bắt tay đi sâu vào giải quyết vấn đề, ngươi sẽ đắm chìm vào trong đó.
Lúc này, Mạnh Sướng đang ở trong trạng thái như vậy. Hắn đã lấy lại được vẻ tích cực và tinh thần phấn chấn, dường như đã quay trở về với con người hăng hái trước đây.
Tuy nhiên sự hăng hái trước đó của hắn là vì còn trẻ người non dạ, cậy tài khinh người, không biết núi cao còn có núi cao hơn;
Mà hắn của trạng thái hiện tại đã nhìn thấy ngọn núi cao nhất, tìm được con đường leo lên, bởi vậy đã lấy lại được tinh thần chiến đấu.
Trạng thái trông có vẻ tương tự, nhưng trên thực tế lại có sự khác biệt về bản chất.
Nhìn thấy Mạnh Sướng tự tin như vậy, Bùi Khiêm cũng cảm thấy rất vui mừng.
“Được, thế thì ngươi quay về chuẩn bị đầy đủ cho tốt đi, nếu có vấn đề gì thì cứ tới hỏi ta bất cứ lúc nào.”
Mạnh Sướng thành công nhận được tiền hoa hồng, điều này cũng khiến tâm trạng của Bùi Khiêm trở nên tốt hơn.
Trạng thái trước mắt của Chịu Khổ Travel đúng là một tín hiệu đáng mừng!
Hiện tại có lẽ sự đau khổ của những người phụ trách đã tạm thời kết thúc, tiếp theo sẽ là giai đoạn thư giãn kéo dài hai tuần, sau đó sẽ lại là một tuần chịu khổ.
Nếu như sự đau khổ của nhóm người này đã sắp kết thúc, thế thì sự đau khổ của nhóm người tiếp theo có lẽ nên được lên kế hoạch rồi.
Lần này Bùi Khiêm không chỉ muốn lôi theo vài người phụ trách bộ phận lọt lưới, mà còn muốn sắp xếp cho vài kẻ thù được ghi lại trong cuốn sổ nhỏ của hắn.
Tiêu biểu như Nguyễn Quang Kiến và Kiều Lương.
Kiều Lương thì khỏi phải nói, thấy hắn phải chịu khổ nhất định là rất thú vị.
Nguyễn Quang Kiến là một người khá lợi hại, nhà ma hay tàu lượn siêu tốc cũng hoàn toàn không đả động được hắn, không biết là chuyến du lịch chịu khổ có thể khiến hắn cảm nhận được đau khổ không nữa.