Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2504 - Chương 2504. Khẩu Quyết Sai Đến Bất Thường

Chương 2504. Khẩu quyết sai đến bất thường
Chương 2504. Khẩu quyết sai đến bất thường

“Lãnh đạo mà yêu cầu, cưỡng ép bắt tăng ca, phản ánh thẳng lên trên làm đến khi ra lẽ.”

“Tình huống nào khẩn cấp, nhất định phải tăng ca, mở miệng đòi cho được tiền lương tăng ca.”

“Nhiệm vụ trong công việc, có hơi hơi khẩn cấp, cần kịp thời kiếm người có khổ cùng chia.”

“Phúc lợi và đãi ngộ, cần hưởng thụ nghiêm túc, ăn vặt và cà phê không cần phải tiết kiệm;”

“Vấn đề về đãi ngộ, mời báo với tổng giám đốc Bùi, có người đợi sẵn chờ nằm thắng.”

“Chỉ cần mọi người nhớ kỹ khẩu quyết này, rất có hi vọng lấy được điểm cao trong đợt thi lần này.”

Ngô Tân nhìn thấy mà trợn mắt há miệng, miệng chữ A mồm chữ O.

Lời xuất khẩu thành thơ này không tệ, mua năm đồng cũng không quá đắt.

Nhưng mà nội dung này là thế nào đây?

Hiểu nhầm, chắc chắn là hiểu nhầm!

Sao có thể lý giải như vậy chứ?

Sao có thể lý giải tinh thần Đằng Đạt thần thánh thành lười biếng, nhác việc chứ?

Quá đáng thiệt mà!

Cách lý giải của Ngô Tân về tinh thần Đằng Đạt luôn giữ thái độ khá cởi mở, mỗi người đều có thể có cách thức giải thích của riêng mình, cũng không hề nói cách hiểu của bản thân hắn chính là đáp án tiêu chuẩn duy nhất.

Có thể vấn đề nằm ở cách phân tích trên cuốn sổ này, không chỉ sai đến mức lạ lùng, tạo thành sự tối nghĩa hủy hoại toàn diện tinh thần Đằng Đạt, quan trọng là dùng nó để đi chọn đáp án, lại chọn đúng toàn bộ!

Nếu dựa theo những lời trên cuốn sổ, biến bản thân hóa thành một con cá muối không muốn làm gì cả, sau đó đi trả lời, chọn ra lại là đáp án chính xác!

Cứ như vậy nguy cơ sẽ rất lớn!

Nếu như giải thích là sai, sau đó chọn ra đáp án sai, các thí sinh đương nhiên nhận ra bản thân mắc câu sẽ không tin nữa.

Nhưng giải thích là sai, lại chọn ra được đáp án đúng, vậy không phải khiến người ta hiểu lầm càng lợi hại sao?

Ngô Tân đứng ngồi không yên, đây là sao chứ!

Cuốn sổ này nếu thật sự truyền bá ra ngoài, tất cả nhân viên mới vào Đằng Đạt đều cho là thật, thế mà được sao?

Tinh thần Đằng Đạt này sai từ trong gốc.

Có thể nghĩ cách nào làm rõ, chấn chỉnh lại được không?

Hình như không được, bởi vì tinh thần Đằng Đạt mà bản thân Ngô Tân nắm chắc cũng chỉ là một góc nhỏ, giải đáp không hoàn chỉnh, tinh thần Đằng Đạt chân chính nằm ở chỗ tổng giám đốc Bùi.

Sửa đề thi? Để cho tinh thần Đằng Đạt đúng đắn có thể chọn đúng, tinh thần Đằng Đạt sai trái chọn không đúng đây?

Độ khó quá cao.

Dù sao thì đề thi tinh thần Đằng Đạt đều là do tổng giám đốc Bùi tự mình soạn ra, Ngô Tân không có năng lực đi sửa, bởi vì một khi sửa đổi sẽ làm thay đổi ý nghĩa.

Nhưng vấn đề rất nghiêm trọng, không thể xem thường, cần nhanh chóng giải quyết, nếu không chắc chắn sẽ thăm căn cố đế, gây hại vô cùng.

Ngô Tân không nói nên lời, suy đi nghĩ lại, quyết định lập tức xin ý kiến của tổng giám đốc Bùi.

Chỉ có tổng giám đốc Bùi mới nắm vững tinh thần Đằng Đạt chính xác nhất, đương nhiên có thể nghĩ đến các thức xử trí thỏa đáng nhất.

Tuy rằng hiện tại Ngô Tân vẫn là giám thị, nhưng không còn phụ trách giám khảo cụ thể, chủ yếu là thực hiện quản lý toàn bộ cuộc thi.

Bởi vậy hắn lập tức đứng dậy, chuẩn bị đi tìm tổng giám đốc Bùi để báo cáo.

...

Đúng lúc này, Bùi Khiêm đang ở trong phòng làm việc của mình, cầm danh sách du lịch chịu khổ của kỳ sau.

“Không xem không biết, vừa xem đã bị dọa giật mình.”

“Hóa ra có nhiều người trúng tuyển dự bị đến vậy, chỉ riêng những người trong nội bộ Đằng Đạt, hai ba đợt cũng không thể sắp xếp hết được.”

“Càng khỏi phải nói còn có mấy kẻ thù bên ngoài như Nguyễn Quang Kiến, Kiều Lương.”

Phần danh sách này khiến Bùi Khiêm đọc đến mức ngu người.

Hiện tại hắn đã hiểu rõ tại sao lúc trước lại có cá lọt lưới, bởi vì cá quá nhiều mà lưới quá nhỏ, không sót cũng khó.

Đám người phụ trách sắp xếp một lô, những còn có một lô khác thay thế, ngoài ra các bộ phận còn có một vài nhân viên cốt cán nguy hại rất lớn, ai nấy đều không thể bỏ qua.

Đừng nói đến đám kẻ thù bên ngoài “cho rằng tổng giám đốc Bùi xem họ là bạn thực tế thù hận vào xương”.

Giống như đám người Nguyễn Quang Kiến, Kiều Lương, Lý Thạch, Lâm Thường, Chu Mộ Nham, Tiết Triết Bân không thể xếp vào hết được, sao có thể giải được mối hận trong lòng ta chứ?

Đương nhiên, sắp xếp những người này có hơi khó khăn, không thể cứn rắn, chỉ có thể lừa lọc.

Nhưng đầu tiên là phải liệt vào danh sách, không được để mới ban đầu đã chạy thoát.

Điều này khiến cho việc chọn lựa nhân viên cho chuyến du lịch chịu khổ đợt hai trở nên càng khó khăn hơn.

Đang xoắn xuýt ngoài phòng làm việc bỗng truyền đến tiếng gõ cửa.

Ngẩng đầu lên nhìn, là Ngô Tân khá lâu không gặp, có chút không còn ấn tượng.

Ngô Tân vốn không phải người phụ trách của bộ phận nhân sự, bình thường cơ hội báo cáo trực tiếp với tổng giám đốc Bùi khá ít, lúc trước từng giúp tổng giám đốc Bùi giảng giải tinh thần Đằng Đạt cho các tác giả mạng, cho nên Bùi Khiêm vẫn có ấn tượng về hắn.

“Tổng giám đốc Bùi, có một tình huống khẩn cấp cần báo cáo với ngươi.”

“Ngươi xem cuốn sổ này, quá đáng quá rồi!”

Ngô Tân đưa cuốn sổ cho tổng giám đốc Bùi, sau đó giới thiệu đơn giản đầu đuôi ngọn ngành cả câu chuyện.

Đương nhiên, hắn không nhắc đến giải đáp của bản thân về tinh thần Đằng Đạt, dù sao thì múa rìu qua mắt thợ trước mặt tổng giám đốc Bùi thì quá ngu xuẩn.

Chỉ nói giải đáp của bộ phận nhân sự dựa theo tinh thần Đằng Đạt, ra một vài câu hỏi “vô cùng nông cạn”, dùng để tiến hành chọn lọc ban đầu. Cần xác định một người có phù hợp với tinh thần Đằng Đạt hay không, còn phải dựa vào vòng thi tinh thần Đằng Đạt vào công ty sau khi kết thúc phỏng vấn.

Nhưng hiện tại vòng “tuyển chọn sơ bộ” bị một vài trung tâm lý giải sai lệc, do đó có thể sản sinh ra một vài hậu quả, nên xử lý thế nào, cần xin chỉ thị của tổng giám đốc Bùi.

Bùi Khiêm lật giở cuốn sổ, xém chút bật cười thành tiếng.

Còn có chuyện tốt như vậy sao?

Hết chương 2504.
Bình Luận (0)
Comment