Quả nhiên, đây chính là “trong triều có người thì dễ làm việc” sao?
Trước kia Trương Nguyên vẫn không hiểu vì sao người như Mã Dương có thể được bổ nhiệm chức vụ quan trọng như giám đốc của quán cà phê internet Netfish, bây giờ đã rõ rồi.
Thậm chí cảm thấy đây là lẽ đương nhiên.
Tuy nói vậy khiến người ta cảm thấy Mã Dương có được chức vụ quan trọng này là nhờ vào mối quan hệ nào đó, nhưng đối với Trương Nguyên, có lãnh đạo như Mã Dương rất thoải mái.
Ít nhất không cần lo bị tổng giám đốc Bùi vặn hỏi.
Phục vụ đã bưng một ly nước lạnh lên, Mã Dương vừa uống vừa cảm thán: “Tuy nói vậy, nhưng chúng ta vẫn phải kiên trì cố gắng.”
“Vốn dĩ chỉ mong Takeaway chuyển lỗ thành lãi, kết quả bây giờ hay rồi, Takeaway cũng lỗ theo…”
Trương Nguyên nghe câu này cũng thấy hơi lo: “Đúng vậy, hai ngày trước tổng giám đốc Bùi vẽ vẽ viết viết trên sổ tay, biểu cảm vô cùng nghiêm túc, không biết đang viết cái gì.”
Sau lần trước đưa Trần Lũy đi, Mã Dương ngã không gượng dậy nổi.
Bùi Khiêm tìm việc cho hắn làm, đặc biệt giao nhiệm vụ quan trọng của Takeaway Netfish cho hắn.
Lúc bắt đầu Mã Dương đúng là bừng bừng ý chí chiến đấu, tuyển thêm nhân viên giao đồ ăn, mua thêm máy rửa chén bát, lại tìm người phát triển app phiên bản đầu tiên, kết quả cuối cùng phát hiện ra không ai chọn món…
Nuôi không cả đám, lại tốn thêm một khoản.
Đương nhiên, cũng không thể nói hoàn toàn không có ai chọn Takeaway Netfish, vẫn có vài khách quen thích kiểu này, nhưng rất khó thu hồi vốn.
Vấn đề ở nhiều khía cạnh:
Tổng giám đốc Bùi phản đối cách tuyên truyền “tại chỗ” như phát tờ rơi, nên đến giờ chẳng mấy ai biết đến Takeaway Netfish.
App của Takeaway Netfish chỉ cung cấp món của quán mình, không hợp tác với quán khác, không đủ hấp dẫn khách hàng bình thường.
Đều là món nhà làm, các món tương đối đơn giản, hơn nữa giá cả cũng đắt hơn món nhà làm bình thường nhiều.
Tóm lại, vì vấn đề quan niệm của người tiêu dùng bình thường và độ phủ sóng, Takeaway Netfish vốn không hoạt động hết phụ tải, nhiều nhân viên không có việc gì làm.
Dựa vào kế hoạch ban đầu, nhân viên giao hàng có thể một lần giao mấy nhà, nhân viên thu bộ đồ cũng có thể một lần thu mấy nhà, nhưng bây giờ khách ít quá, một bộ đồ ăn chạy một chuyến.
Tuy bộ đồ ăn tốt, nhưng khó tránh được tình huống mẻ vỡ, mất mát, theo yêu cầu của Bùi Khiêm, dù xuất hiện tình huống như vậy cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm của khách hàng, trừ khi phát hiện tình huống thất thoát năm lần bảy lượt.
Tuy tạm thời không có tình huống kiểu khách hàng cố ý bới móc, nhưng thi thoảng vẫn thất thoát bộ đồ ăn khiến Mã Dương cảm thấy đau lòng.
Xem xét tình huống này, lãi là chuyện không thể.
Hai người đều im lặng.
Mã Dương uống nước, quan sát tình hình trong quán cà phê Internet, mày chợt cau lại: “Kỳ lạ, sao cảm thấy hôm nay quán vắng vậy?”
Trương Nguyên sững sờ: “Ồ? Vậy à?”
Hắn vốn không để ý, dù sao thì ban ngày quán cà phê internet Netfish vẫn luôn vắng khách, người lên mạng bình thường tầm hơn chục, người uống cà phê cũng tầm đấy.
Bây giờ là thời gian làm việc buổi sáng, vắng người cũng thường thôi.
Nhưng Mã Dương nói vậy, Trương Nguyên thật sự chú ý, hình như hôm nay vắng đến lạ!
Khu internet chỉ có hai người đang chơi, mà khu cà phê chỉ có một người khách.
“Có thể là trùng hợp thôi.” Trương Nguyên nói.
Hai người đang khó hiểu thì cửa quán cà phê Internet mở ra, một nhân viên giao hàng của Takeaway Netfish cầm mấy tờ rơi, thoáng vẻ vội vã chạy sang.
“Giám đốc Mã, giám đốc Trương, có chuyện rồi!”
“Các ngươi mau xem mấy tờ rơi này!”
Mã Dương và Trương Nguyên hơi khó hiểu, cầm tờ rơi từ tay nhân viên giao hàng.
Tuy bây giờ tình trạng kinh doanh của Takeaway Netfish không ổn lắm, nhưng cũng có chút khách, rõ ràng, nhân viên này ra ngoài giao thức ăn, trên đường về thấy gì đó.
Có nhiều tờ rơi, có tờ rơi của quán net, cũng có của quán cà phê, lẫn lộn cả, có thể chàng trai giao hàng vội vàng cầm về.
Hai người Mã Dương và Trương Nguyên cầm mấy tờ rơi này ra bàn, xem từng cái.
Quán net, ưu đãi nạp, giảm giá thời gian!
Quán cà phê và quán bar cũng có hoạt động giảm giá rượu, giảm nửa giá cho ly thứ hai!
Mã Dương hơi khó hiểu: “Cái này liên quan gì đến chúng ta?”
Nhân viên giao hàng vẫn thở hổn hển: “Giám đốc Mã, mấy quán này, mấy quán này đều xung quanh chúng ta!”
Trương Nguyên cau mày, đột nhiên ý thức được tình hình không ổn!
Xem tỉ mỉ thì mấy quán này đều xung quanh cửa hàng chính của quán cà phê internet Netfish thật, đều cách không xa lắm.
Mặt dài của Mã Dương cũng chợt co rút, ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề này: “Cái này… chẳng lẽ đang nhằm vào chúng ta?”
Hắn nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: “Không đúng, hình như chúng ta cũng đâu đắc tội ai, cũng không cạnh tranh giá cả với bọn họ, mấy quán này nhằm vào như vậy làm gì?”
Trong lòng Mã Dương rối bời, theo lý thuyết, nếu quán cà phê internet Netfish hot, tranh chuyện làm ăn của người khác cũng thôi đi.
Quan trọng là bây giờ quán cà phê internet Netfish ế ẩm như vậy, nhằm vào có ý nghĩa gì đâu?
Sắc mặt Trương Nguyên nghiêm trọng hơn: “Chưa chắc.”
“Tuy quán cà phê internet Netfish đang lỗ, nhưng chỉ cần quán của chúng ta còn mở thì còn quan hệ cạnh tranh với mấy quán này. Nói không chừng, bọn họ muốn giậu đổ bìm leo, không thấy quán cà phê internet Netfish đóng cửa là không ngừng?”
“Với lại, quán net, quán bar, quán cà phê, nhiều quán như vậy cùng làm hoạt động ưu đãi, cứ như hẹn sẵn vậy… nói không chừng có người giở trò sau lưng!”
Mã Dương như thể gặp kẻ địch lớn: “Thế phải làm sao?”
Trương Nguyên cau mày, suy nghĩ một lúc lâu.
“Không dễ, rõ ràng đối phương đã có chuẩn bị!”
“Mấy quán này bắt đầu cạnh tranh giá cả, dù là quán net, quán bar hay quán cà phê đều hạ giá, hơn nữa còn tích cực phát tờ rơi.”
“Nếu ta đoán không sai, mấy đầu đường gần quán cà phê Internet chúng ta đều bị bọn họ chiếm đóng rồi.”
“Như vậy, khách hàng muốn đến quán cà phê Internet chúng ta thì chắc chắn sẽ thấy quảng cáo và tờ rơi của bọn họ.”
“Lượng khách vùng này không lớn, sau khi bị bọn họ câu đi hết, đương nhiên chỗ chúng ta ngày càng ế.”
Mã Dương bỗng dưng tức giận: “Chẳng trách sao hôm nay quán cà phê Internet vắng như vậy!”