Những người phụ trách nên học hỏi Trương Nguyên mới đúng!
Cả ngày muốn kiếm tiền, kiếm tiền, kiếm tiền, chơi nhiều hơn, mua vui nhiều hơn trong phạm vi công việc của mình chẳng phải rất tốt sao?
Dồn hết tâm tư vào mấy chỗ này, sẵn tiện chiếm dụng tài nguyên công ty hoàn thành sở thích hứng thú của mình, thế thì đáng được cổ vũ.
Các ngươi làm gì cũng được, đừa muốn kiếm tiền cho ta là không thành vấn đề.
“Xem ra ba đầu điều Trương Nguyên từ quán cà phê Internet Netfish sang câu lạc bộ DGE là một lựa chọn đúng đắn.”
“Nếu hắn ở lại quán cà phê Internet Netfish, chắc hẳn bây giờ đã giống Tiêu Bằng, đi Thần Nông Giá chịu khổ rồi.”
“Bây giờ hắn mất đi mơ ước quán cà phê Internet Netfish và lắp ráp máy tính ROF, biến thành cá muối rồi, niềm vui còn lại duy nhất là ca hát, chỉ có thể lên hát lúc thi đấu Esports.”
“Ừm, không tồi không tồi, xem ra danh sách kế tiếp có thể bỏ hắn ra, đổi thành người khác rồi.”
Bùi Khiêm tính toán, hoạt động lần đầu của Chịu Khổ Travel cũng sắp kết thúc rồi, chẳng mấy chốc nữa mấy người phụ trách kia sẽ trở về, làm việc ở cương vị của mình.
Dù sao niềm vui chỉ là tạm thời thôi.
Nhưng kế tiếp có thể chọn ra tốp người phụ trách thứ hai, bắt mấy con cá trước đó lọt lưới, ví dụ mấy người chân bước nhiều thuyền thầu mấy bộ phận, mấy người mà cứ nấp sau lưng đâm sau lưng, cũng bắt trọn một mẻ.
Vốn dĩ Trương Nguyên cũng có trên danh sách này.
Dù sao thì câu lạc bộ DGE vẫn luôn bán tuyển thủ kiếm tiền, tuy số tiền kiếm được chẳng bao nhiêu nhưng tính sỉ nhục cực mạnh.
Nếu DGE thật sự trả giá và tài nguyên rất lớn bồi dưỡng tuyển thủ, thế thì bán giá cao cũng thôi đi, nhưng tình huống bây giờ là nhiều tuyển thủ bán giá cao hoàn toàn là vì bản thân họ có thiên phú, đến câu lạc bộ DGE chỉ mạ thêm lớp vàng mà thôi!
Mạ thêm lớp vàng rồi giá trị của mấy tuyển thủ này tăng vọt.
Trước đó vào câu lạc bộ DGE, làm thực tập huấn luyện trẻ cũng đã có lương mấy trăm nghìn một năm rồi, sau khi rời khỏi câu lạc bộ DGE được các câu lạc bộ khác mua thì cũng gấp mười.
Với lại thêm trang phục, xung quanh câu lạc bộ DGE,... số tiền này kiếm được thật sự khiến Bùi Khiêm muốn hộc máu.
Về bộ phận Esports, chuyện thi đấu hot hòn họt, rõ ràng nồi này cũng có một phần của Trương Nguyên.
Nên, nói gì thì kỳ sau Chịu Khổ Travel không thể để hắn chạy.
Nhưng xem tình hình hôm nay, thấy Trương Nguyên lên sân khấu tung bay, mua vui cho khán giả, Bùi Khiêm lại cảm thấy bệnh của hắn không nặng lắm, vẫn có thể cứu được.
Có thể câu lạc bộ DGE và bộ phận Esports thành như hiện tài không hoàn toàn là nồi của Trương Nguyên nhỉ?
Dù sao thì hai bộ phận này cất bước rất cao.
Xem xét thái độ làm việc của Trương Nguyên, vẫn đáng để quan sát thêm.
Chỉ cần hắn tiếp tục duy trì, chiếm vị trí người phụ trách theo đuổi mơ ước làm ca sĩ, thế thì giữ hắn lại tiếp tục làm người phụ trách, vì dù kiếm tiền cho bộ phận thì chắc chắn ít hơn người mới được cân nhắc.
Chuyện đề bạt người mới Bùi Khiêm không dám thử lung tung, mỗi lần đề bạt người mới toàn là kiếm tiền dữ hơn người cũ không à.
Vừa hay bỏ Trương Nguyên ra khỏi danh sách, đổi mấy người phụ trách đáng đi chịu khổ hơn.
Bùi Khiêm đưa ra chủ ý, quyết định thứ hai đi làm thì quyết định lại danh sách, nếu cho phép thì cấp bậc ưu tiên của Kiều Lão Thấp và Nguyễn Quang Kiến cũng được nâng cao.
Đương nhiên đưa lên cũng phải có lý do, có thể dụ bọn họ tình nguyện tham gia mới được.
Sáng thứ hai, ngày 12 tháng 11.
Bùi Khiêm đến văn phòng như bình thường, bắt đầu tuần làm việc mình.
Tuần trước ở nhà xem giải thế giới IOI và GOG, đông vui thì đông vui lắm, nhưng thật ra cũng không có nội dung nào cực kỳ đáng nhớ.
Dù sao thì hai giải đấu này vẫn ở giai đoạn giải đấu nhỏ, để chăm cho những khu vực thi đấu toàn cầu, có nhiều đội ngũ mới, gương mặt mới, trình độ thi đấu khác nhau, trình độ cạnh tranh cũng giảm xuống.
Đương nhiên, nói đi thì phải nói lại, tuy là giải đấu nhỏ có mức cạnh tranh không sánh bằng GPL và ICL, nhưng dù sao cũng là lần va chạm giữa hai khu thi đấu khác nhau, xem thử đội ngũ nhà mình ngược mấy con gà cũng là chuyện vui vẻ.
Vốn dĩ Bùi Khiêm vẫn lo lắng, công ty Finger sẽ tiết kiệm tiền, đế cả giải thế giới cũng làm rất sơ sài nhỉ?
Nhưng sau khi xem thi đấu xong, Bùi Khiêm phát hiện mình nghĩ nhiều rồi, bọn họ không ngu ngốc đến mức đó.
Rõ ràng tập đoàn Dayak và công ty Finger cũng biết rõ giải thế giới là vấn đề thể diện, tuyệt đối không thể lơ mơ được, nên quy tắc lần này gần như giống với giải đấu giao hữu quốc tế GOG, thậm chí điều kiện ký túc còn tốt hơn năm ngoái, cũng tốt.
Tóm lại, bây giờ chưa bắt đầu giải bao lâu, ngoài hoạt động xem thi đấu offline, thời gian thi đấu chiếm ưu thế rõ ràng thì những mặt khác, tạm thời hai giải đấu không khác biệt nhau nhiều.
Bùi Khiêm cũng không cần IOI có thể phản kháng, cứ duy trì trạng thái bây giờ đến khi kết thúc giải đấu, thế là được rồi, có thể thắp hương rồi.
Chuyện đầu tiên sau khi Bùi Khiêm đi làm là bắt đầu tính danh sách kỳ hai của Chịu Khổ Travel.
Thấy kỳ một sắp kết thúc rồi, mấy người phụ trách cũng sắp chịu khổ về rồi, nắm bắt thời gian quyết định danh sách kỳ hai. Tuy khó liền mạch được, dù sao thì Bao Húc cũng phải nghỉ ngơi, người phụ trách khác bàn giao công việc, tập họp cũng cần thời gian, nhưng tổng thể vẫn phải càng nhanh càng tốt.
Nơi tốt như Chịu Khổ Travel nhất định lúc nào cũng phải có người chịu khổ, thế mới tối đa hóa lợi ích!
Trên máy tính đã có một danh sách, là bản nháp Bùi Khiêm lập tuần trước.
Nhưng bây giờ xem ra bản nháp này có thể phải thay đổi vài chỗ nho nhỏ rồi.
Danh sách lần một của Chịu Khổ Travel là: Hoàng Tư Bác, Hồ Hiển Bân, Tiêu Bằng, Nhuế Vũ Thần, Diệp Chi Chu, Trầm Nhân Kiệt, Quả Lập Thành, Hạ Đắc Thắng, Mã Nhất Quần.