Nếu acc cấp ba có Hỏa Kỳ Lân, Barrett Destroy, giá trị của acc này lại càng khó đoán…
Rất nhiều người chơi không thể cưỡng lại được sức hấp dẫn này.
Huống chi “Pháo Đài Trên Biển” vốn là game miễn phí với nội dung phong phú, nhiều người đã do dự có nên nhảy hố hay không từ lâu rồi, đối với họ tin này chính là bước đẩy cuối cùng.
Vốn dĩ người chơi chẳng nhiệt tình đến vậy đâu vì việc giành mua vốn là thiên hạ của phòng làm việc và kẻ đầu cơ, nhưng Bùi Khiêm không ưa mấy kẻ đầu cơ nên mới tạo ra hệ thống tín dụng để mỗi một người chơi bình thường đều có cơ hội mua được Barrett Destroy!
Thế là sự nhiệt tình của người chơi tự dưng tăng vọt, lại thêm nền tảng chính thức ra sức quảng bá, mấy người Lý Chánh Vĩ với Kiều Lão Thấp còn cố gắng tuyên truyền cho “Pháo Đài Trên Biển”…
Nên doanh thu tuần này mới tăng khủng khiếp!
Với lại không chỉ tuần này, một hai tháng sau tiền kiếm được từ “Pháo Đài Trên Biển” chắc chắn sẽ không ít.
Lại nghĩ đến việc Trần Lũy còn muốn đến quán cà phê internet Netfish hát ấy hôm…
Bùi Khiêm nhận ra một sự thật đau lòng.
Chu kỳ này không lỗ được rồi.
Cả người Bùi Khiêm tê liệt trên ghế, hắn thấy nhân sinh không còn gì luyến tiếc nữa rồi.
Nghĩ kỹ thì lần này trách ai đây?
Hình như không trách người khác được…
Người bảo Trần Lũy đến Ma Đô là Bùi Khiêm.
Người bảo giới hạn năm trăm khẩu Barret là Bùi Khiêm.
Người bảo người chơi giành mua bằng điểm tín dụng cũng là Bùi Khiêm!
Vấn đề duy nhất chính là lúc đó Bùi Khiêm không nói rõ với Lâm Vãn rốt cuộc hệ thống cấp tín dụng là hệ tiêu chuẩn gì, làm sao để tăng trị số tín dụng.
Lâm Vãn trực tiếp nói chuyện này cho Lữ Minh Lượng để Lữ Minh Lượng tính.
Thế là Lữ Minh Lượng đưa cả ghi chép chi tiêu của acc vào trong trị số tín dụng.
Đây cũng là suy nghĩ tự nhiên thôi, người ta giàu nên tiêu 99 đồng mua một khẩu Hỏa Kỳ Lân mà không tính vào điểm tín dụng thì vô lý quá.
Vậy nên mới xuất hiện vấn đề hiện tại.
Rất nhiều người chơi vốn dĩ không định mua Hỏa Kỳ Lân cũng đã bỏ tiền ra mua Hỏa Kỳ Lần để dễ dàng rút được Barrett Destroy hơn…
Giờ tiêu tiền tăng cấp tín dụng, tháng sau mở bán Barrett Destroy, tỷ lệ mua được sẽ lớn hơn.
Do đó rất nhiều người đã vội vàng mạnh tay chi tiền mua Hỏa Kỳ Lân trong tuần cuối này nên mới khiến doanh thu tuần này của “Pháo Đài Trên Biển” tăng vọt!
Có lẽ đây chính là “sai một bước hối hận muôn đời” nhỉ…
Đau mề hơn nữa là sai lầm này không thể sửa chữa được nữa rồi.
Giờ Bùi Khiêm mà bỏ giới hạn năm trăm khẩu ư? Thế thì xin lỗi đi, người chơi sẽ mua chỉ trong chớp nhoáng.
Với lại không thể làm việc không có chữ tín như vậy được, nếu bị người chơi mắng chết, hình tượng của Đằng Đạt và Bùi Khiêm sẽ sụp đổ hết.
Vậy nên game “Pháo Đài Trên Biển” chỉ có một con đường duy nhất là đi vào bóng tối thôi.
Hết cách rồi.
Tổng giám đốc Bùi rất khó chịu.
Tổng giám đốc Bùi muốn mượn rượu giải sầu.
“Thôi, đến quán cà phê internet Netfish làm hai ly vậy.”
“Dù sao… cũng không lỗ được rồi.”
Cửa hàng chính của quán cà phê internet Netfish.
Cánh cửa đã bị quần chúng nhiệt tình hóng hớt chen chúc đến nỗi chật cứng.
Trên sân khấu tầng một, Trần Lũy đang ung dung vừa đàn vừa hát.
Dù giờ là ban ngày nhưng khán giả có mặt ở hiện trường vẫn rất phối hợp mà yên lặng lắng nghe, kìm nén tiếng vỗ tay và tiếng la hét, đợi hắn hát xong mới bắt đầu xõa.
Không ngừng có người bước tới quầy bar, ném ra mấy tờ tiền đỏ au có mệnh giá lớn chỉ để đổi lấy một ly rượu rồi đi về, còn những ly khác đều được coi như phần thưởng cho Trần Lũy.
Trong khoảng thời gian này, bartender, nhân viên phục vụ, thậm chí cả Mã Dương và Trương Nguyên đều bận tối mặt tối mũi.
Họ có nằm mơ cũng không ngờ được quán cà phê internet Netfish lại hot tới mức độ này!
Cũng may tối qua đã điều động khẩn cấp nhân viên phục vụ từ những quán cà phê internet Netfish khác tới hỗ trợ mới miễn cưỡng duy trì được tình hình.
Mã Dương cũng cảm thán một hồi, may mà anh Khiêm đã lo trước cả rồi nên mới mở thêm mấy cửa hàng chính trước, nếu không tạm thời sao có thể tìm được nhiều nhân viên như vậy?
Lưu lượng khách của mấy quán cà phê internet Netfish khác cũng gia tăng nhưng không thể sánh được với cửa hàng chính, dù sao mọi người đến để xem Trần Lũy là chủ yếu.
Giờ cửa hàng chính mới thực sự là cửa hàng chính!
Tầng hai có một em chân dài ngồi gần cửa sổ chụp vài tấm ảnh.
Trong ảnh nàng cầm một quyển sách mới tìm được trên giá sách rồi ngồi dưới ánh mặt trời chăm chú đọc sách, tạo nên một cảm giác năm tháng yên bình tĩnh lặng.
Chỉ có điều thực ra dòng chữ Nga bị ngược trên bìa sách có nghĩa là “Sử dụng và bảo dưỡng máy cày cầm tay”.
Có một vài người gọi đồ uống rồi chăm chú nghe Trần Lũy hát.
Nhưng dù sao trước sân khấu có quá nhiều người, vốn dĩ cũng không chen nổi nên có không ít người đi dạo khắp nơi trong quán cà phê Internet, khám phá địa điểm có vẻ thần bí này.
Khu vực quán cà phê Internet sạch sẽ ngăn nắp, giá sách ngập tràn hơi thở tri thức, cảm giác rất giống rạp chiếu phim tư nhân, nhân viên phục vụ nho nhã lễ phép...
Rất nhiều người giờ mới phát hiện ra quán cà phê Internet này lại có cảm giác cao cấp đến vậy!
Trong số những vị khách này đa số đều là người sống gần đây, nghe nói Trần Lũy đến họ bèn chạy tới đây ngay lập tức.
Trước đây họ cũng từng đi ngang qua cửa quán cà phê internet Netfish nhưng vẫn không bước vào để nhìn kỹ mà luôn từ chối vì giá cả cao ngất ngưởng.
Nhưng hiện tại xem ra có đắt đâu!
Một mặt là do quán cà phê Internet này có hoàn cảnh tốt, dịch vụ tốt. Không nói đến những cái khác, chỉ bàn về cấu hình máy tính thôi cũng đủ đè bẹp những quán net gần đây rồi!
Đương nhiên gần đây cũng có những quán net cao cấp nhưng đối với cấu hình máy tính, căn bản họ đều tiết kiệm hết sức. Dù sao số vốn đầu tư vào phương diện này quá lớn nên đa số các quán net đều chọn phương án cài máy tiết kiệm nhất có thể.