Đương nhiên cụ thể là quên thật hay sợ giám đốc Chu ghi hận nên mới đi làm đây?
Cái này thì khó nói.
Vốn dĩ mọi người cũng không có vấn đề gì, chẳng phải chỉ tan ca muộn một hai tiếng, cuối tuần đi làm một buổi sao.
So với trạng thái nghiên cứu phát triển 996 trước đó thì đây đã là kiểu nỗ lực xíu xíu thôi!
Nhưng Mẫn Tĩnh Siêu rất coi trọng chuyện này, một hai yêu cầu mọi người tuân thủ thời gian vô ca tan ca, mỗi ngày tan làm đều đuổi người.
Một phút cũng không cho mọi người ở lại tổ dự án.
Thế là mọi người đành không đến tăng ca, thấy Mẫn Tĩnh Siêu kiên quyết như vậy, với lại mấy người khác cũng không đến thật, dần dà cũng an tâm ở nhà nghỉ ngơi.
Hiệu suất nghiên cứu phát triển ban đầu cũng thấp, nhưng Mẫn Tĩnh Siêu gánh áp lực, vẫn quyết không để mọi người tăng ca.
Về phần hiệu suất nghiên cứu phát triển thấp… thế thì sẽ bị trì hoãn, chuyện lớn hơn nhiều.
Kết quả một tháng qua đi, tiến độ nghiên cứu phát triển lại tăng lên, hết sức thần kỳ.
Đến giờ, việc nghiên cứu phát triển của “Vết Đạn 2” đã ổn định, nên cũng có thể hoàn thành lên sóng đúng hạn.
Vừa ăn cơm xong, một lúc mới buồn ngủ, Mẫn Tĩnh Siêu lấy điện thoại lên Tuwei Live, xem live hôm nay của Kiều Lão Thấp.
Đối với công việc như Mẫn Tĩnh Siêu bây giờ, giới hạn một tiếng chẳng là gì cả.
Lúc đi làm buổi sáng hắn đã treo điện thoại chế độ chăm chỉ một tiếng rồi, không những không trì hoãn mà có thể nâng cao hiệu suất làm việc.
Kiều Lão Thấp vẫn như trước, hạng bét trong đội.
Nhưng cái Mẫn Tĩnh Siêu quan tâm không phải Kiều Lão Thấp mà là Chịu Khổ Travel!
Thông qua livestream của Kiều Lão Thấp, nhiều chi tiết của Chịu Khổ Travel hiện rõ trước mắt mọi người.
Tuy trước đó Chịu Khổ Travel cũng có video tuyên truyền và phim tài liệu, nhưng vẫn ngăn cách với hiện thực, không thể so với livestream được.
Thấy Kiều Lão Thấp chịu khổ, trong livestream bay một tràn bullet screen hớn hở 23333.
Nhưng Mẫn Tĩnh Siêu hoàn toàn không cười nổi, chỉ cảm thấy khổ sở.
Vì Chu Mộ Nham nói rồi, sau khi dự án “Vết Đạn 2” nghiên cứu phát triển xong sẽ đưa tất cả mọi người của tổ dự án đi Chịu Khổ Travel!
Đến lúc đó, Mẫn Tĩnh Siêu sẽ gánh vận mệnh hệt như Kiều Lão Thấp, vậy thì ai mà cười nổi?
Nên, phải tự cứu thôi!
Trước đó Mẫn Tĩnh Siêu đã thảo luận với Tôn Hy rồi, chỉ cần giá của Chịu Khổ Travel đủ cao, Chu Mộ Nham tiếc tiền, chắc chắn sẽ bỏ chuyến đi lần này, hoặc thay bằng cách khác.
Chỉ cần không đi Chịu Khổ Travel thì đi đâu cũng được.
Nhưng làm sao mới có thể để Bao Húc tăng giá cực cao? Đến mức khiến Chu Mộ Nham thấy thốn mề?
Phải viện lý do thích hợp.
Nếu làm rõ ràng quá sẽ bị Bao Húc nhìn thấu, thế thì chẳng những không đạt được mục đích mà còn có thể bị quấn lấy.
Ngày nào Mẫn Tĩnh Siêu cũng lo chuyện này, mãi đến hôm nay vẫn không nghĩ được cách nào quá hay.
Chớp mắt Chịu Khổ Travel kỳ hai đã bắt đầu rồi, Chịu Khổ Travel official cũng sắp mở hẹ trước rồi, Mẫn Tĩnh Siêu ngày càng sốt ruột.
“Không thể trì hoãn nữa, hai ngày này phải nghĩ ra cách!”
“Nhanh chóng nghĩ xem Đằng Đạt có nghiệp vụ gì giá cực kỳ cao, tiêu chuẩn định giá là gì, nói không chừng có thể có sáng kiến gì đó.”
Mẫn Tĩnh Siêu soát hết các sản nghiệp hiện tại của Đằng Đạt, tổng kết tất cả các nghiệp vụ khá đắt lại, cố gắng tìm ra điểm tương đồng của chúng.
Xem xét từ hiện tại, các sản nghiệp thực thể như quán cà phê Internet Netfish, Takeaway Netfish, Thác Quản Fitness đều hợp với tiêu chuẩn, mà mấy sản phẩm kỹ thuật số như lắp ráp máy tính ROF và điện thoại OTTO cũng hợp tiêu chuẩn này.
Nhưng đắt không phải đắt mất não, mà vì thêm vào nhiều giá trị kèm theo.
Nói đến điện thoại OTTO, nguyên nhân ban đầu bán đắt vẫn có người mua là vì có kèm thêm rất nhiều dịch vụ phụ của Đằng Đạt, nếu tính tổng lại thì giá cái điện thoại này vẫn khá hợp lý.
Sản nghiệp khác cũng vậy, tăng giá, nhưng phục vụ, chất lượng và trải nghiệm cũng tăng lên.
“Nên, miễn cưỡng bảo Bao Húc nâng cao phí Chịu Khổ Travel chắc chắn không được, sẽ bị nghi ngờ.”
“Nhưng nếu ra tay từ bên cạnh, nói rõ quy tắc định giá này với Bao Húc, đề nghị hắn thêm những phục vụ đi kèm trong Chịu Khổ Travel, thế thì tăng giá cũng hợp tình hợp lý.”
“Ừm, thế này sẽ không lộ, dù sao thì Bao Húc cũng không biết Chu Mộ Nham muốn sắp xếp Chịu Khổ Travel cho chúng ta.”
Mẫn Tĩnh Siêu tìm lý do từ chối rất nhanh.
Chẳng mấy chốc, huấn luyện bên Kiều Lão Thấp cũng đến hồi cuối, đến buổi trưa, phải ăn cơm rồi.
Nhóm thắng cuộc có thể bắt đầu nướng gà, mà nhóm thất bại chỉ có thể ăn đồ hộp và đồ nén các loại.
Tuy có thể ăn no, đảm bảo dinh dưỡng, nhưng thật sự không ngon chút nào!
Kiều Lão Thấp thì khỏi nói, chắc chắn là nhóm thất bại, nhìn gà nướng ngon lành bên nhóm thắng cuộc bóng nhẫy dầu, hắn thật sự là trông mòn con mắt, gần như có thể nghe tiếng hắn nuốt nước bọt qua điện thoại.
Thảm, quá thảm!
Bullet screen nhao nhao khoe bữa trưa của mình, gì mà xiên nướng, gà rán, trà sữa, khiến tâm trạng Kiều Lương hơi sụp độ, suýt nữa tức đến mức tắt live tại chỗ.
Bên đó cũng đến giờ nghỉ trưa rồi, thế thì chứng tỏ Bao Húc cũng nghĩ.
Mẫn Tĩnh Siêu hít thở sâu, ôn lại những gì đã chuẩn bị sẵn, cố gắng có thể thành công.
Để không đi chịu khổ, nhất định phải thuyết phục Bao Húc tăng giá!
Sau nghĩ xong lý do, Mẫn Tĩnh Siêu gọi điện cho Bao Húc.
“Anh Bao, dạo này thế nào, đang bận à?” Mẫn Tĩnh Siêu cẩn thận hỏi.
“Cũng tạm, hơi bận nhưng rất phong phú!”
“Sao, ngươi muốn ủng hộ công việc của ta sao?”
Rõ ràng Bao Húc bên kia đầu dây hơi ngạc nhiên.
Vì sau khi hắn thành người phụ trách Chịu Khổ Travel, mấy người bạn cũ đều vô cùng sợ hắn, số lần liên lạc bình thường cũng giảm xuống, hình như sợ liên lạc sẽ nhắc với Bao Húc vẫn có ta được sắp xếp vào kỳ mới Chịu Khổ Travel.
Vì vậy, Bao Húc rất muốn gào tò oan ức.
Danh sách Chịu Khổ Travel là tổng giám đốc Bùi chỉ định, ta đâu có tham gia!