“Thực ra những phúc lợi này cũng khá hấp dẫn, thân phận ‘người tu khổ hạnh’ này khá ấn tượng, nếu như lấy được thì lúc chơi game hẳn là sẽ rất oai.”
“He he, ngươi được bỏ năm mươi nghìn ra chịu khổ chỉ để lấy danh hiệu này? Ai thích đi thì đi, ta chắc chắn sẽ không đi.”
“Ta thấy có thể để streamer đi thử thách bản thân, mọi người thấy thế nào? Bây giờ ta sẽ lập tức vào phòng livestream khuyến khích!”
Nhìn thấy những cuộc thảo luận này của mọi người, Bùi Khiêm hài lòng gật đầu.
Ừm, xem ra mọi người đều rất tỉnh táo. Tuy rằng danh hiệu “người tu khổ hạnh” có sức hấp dẫn nhất định, thế nhưng đối diện với cái giá năm nghìn đồng và hai tháng chịu khổ, đại đa số mọi người đều rất tỉnh táo.
Còn về phần một số người nói muốn vào phòng livestream để khuyến khích các streamer tới tham gia, đây quả thực là một vấn đề, song hẳn là vấn đề không lớn.
Một mặt, các streamer cũng chẳng ngu; mặt khác, steamer xét cho cùng vẫn chỉ là thiểu số, cho dù nhiều người úng não tới thì cũng sẽ không ảnh hưởng tới kế hoạch lỗ tiền lâu dài của Chịu Khổ Travel.
Được rồi, đây cũng có thể coi là một khởi đầu tốt!
Bùi Khiêm rất vui mừng, thế nhưng cũng không dám xem nhẹ. Hắn dự định tối nay hoặc ngày mai sẽ kiểm tra lại số lượng người đăng ký.
…
Cùng lúc đó, tư bản Phú Huy.
Lý Thạch vừa mới kết thúc công việc tại Tinh Điểu Fitness, hắn bắt đầu xem xét những kế hoạch đầu tư tích lũy trong khoảng thời gian này.
Sau khi xem xét hồi lâu, Lý Thạch cảm thấy hơi đau đầu, thế là hắn dừng lại xoa thái dương của mình.
Tìm được một dự án đầu tư tốt đúng là một việc rất khó!
Rất nhiều người ngoài không biết rõ sự thật sẽ nói rằng, Lý Thạch là một nhà đầu tư danh không xứng với thực, tức là hắn chỉ đầu tư vào các ngành có liên quan tới Đằng Đạt, chỉ có vậy thì ta cũng làm được.
Thế nhưng vấn đề nằm ở chỗ, các dự án khác thực sự không có bất cứ giá trị đầu tư nào!
Lý Thạch cũng muốn đầu tư vào các dự án khác, thế nhưng sau khi đọc rất nhiều kế hoạch đầu tư, hắn vẫn không tìm được dự án nào có đủ tiềm năng và giá trị.
Nếu đã như vậy thì chẳng bằng đầu tư hết vào các ngành có liên quan đến Đằng Đạt.
Đôi khi Lý Thạch cũng cảm thấy việc đọc những bản kế hoạch đầu tư này chỉ lãng phí thời gian của mình, nếu như có thời gian rảnh rỗi thì chi bằng hắn vừa nghỉ ngơi tận hưởng cuộc sống vừa kiếm lời từ Đằng Đạt.
Hắn vừa mới nghỉ ngơi một lúc, bên ngoài phòng làm việc lại vang lên tiếng gõ cửa.
“Mời vào.”
Lý Thạch ngẩng đầu lên nhìn, là một nhân viên cấp dưới của hắn.
“Tổng giám đốc Lý, trước đó ngươi bảo ta chú ý tới Chịu Khổ Travel, hôm nay bên đó vừa mới đăng thông báo là bắt đầu mở đăng ký, mức giá là năm mươi nghìn mỗi người.”
Hai mắt Lý Thạch sáng rỡ, cảm thấy hứng thú: “Thật sao? Để ta xem thông báo trước, ngươi đi thông báo cho các nhân viên chủ chốt của một số bộ phận trong công ty, một lát nữa chúng ta sẽ họp ở phòng hội nghị.”
Nhân viên kia gật đầu rồi rời đi.
Lý Thạch lập tức tìm kiếm trang web chính thức của Chịu Khổ Travel. Hắn đọc thông báo trên đó một lượt từ đầu tới cuối, tính toán một lúc rồi tới phòng hội nghị mở một cuộc họp.
Mọi người khá bối rối, không biết lần này có dự án lớn nào cần thực hiện mà phải triệu tập tất cả các nhân viết cốt cán tương đối có lý lịch trong công ty tới để họp.
Lý Thạch không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề: “Ta vẫn luôn chú ý tới Chịu Khổ Travel, hôm nay cuối cùng cũng mở đăng ký rồi.”
“Mọi người đều là nhân viên chủ chốt đóng vai trò quan trọng của công ty, hiện tại ta sẽ cho các ngươi một phúc lợi ngoài hạn mức: những người muốn tham gia chuyến du lịch chịu khổ, ta sẽ cho các ngươi nghỉ phép hai tháng có lương, hơn nữa còn hoàn lại cho mọi người một khoản tiền hai mươi nghìn, các ngươi chỉ cần tự mình bỏ ra ba mươi nghìn là có thể đi được.”
“Hoàn toàn là tự nguyện, nếu muốn đi thì có thể tới phòng nhân sự để đăng ký, lát nữa bộ phận nhân sự sẽ nộp lại bản danh sách cho ta.”
Sau khi nghe Lý Thạch nói xong, tất cả mọi người trong phòng hội nghị đều sửng sốt, đưa mắt nhìn nhau.
Tổng giám đốc Lý, bọn ta và ngươi không thù không oán, hơn nữa còn làm ở tư bản Phú Huy lâu như vậy, không có công lao thì cũng có khổ lao, tại sao ngươi lại coi bọn ta như kẻ ngốc vậy hả?
Phúc lợi này tính ra cũng khá tốt, hai tháng nghỉ phép có lương, hơn nữa còn được hoàn lại một khoản hai mươi nghìn đồng, bọn họ chỉ cần bỏ tiền túi ra ba mươi nghìn đồng là có thể tham gia chuyến du lịch chịu khổ với giá gốc năm mươi nghìn được rồi.
Thế nhưng… cmn làm gì có ai muốn đi một chuyến du lịch chịu khổ cơ chứ!
Địa điểm có thể là một nơi tốt sao?
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không một ai giơ tay cả.
Lý Thạch cũng không vội vàng mà bình tĩnh chờ đợi.
Rốt cuộc cũng có người không nhịn được nữa mà giơ tay phá vỡ sự im lặng: “Tổng giám đốc Lý, ta có một câu hỏi, tại sao ngươi lại muốn bọn ta đi chuyến du lịch chịu khổ? Nơi đó có gì tốt chứ? Hay chỉ đơn giản là vì ngươi muốn ủng hộ cho sản nghiệp mới của tổng giám đốc Bùi?”
Lý Thạch khẽ lắc đầu: “Ủng hộ sản nghiệp mới của tổng giám đốc Bùi chỉ là một nguyên nhân rất nhỏ rất rất nhỏ, không phải là nguyên nhân chính.”
“Lý do chủ yếu vẫn là quan tâm tới các ngươi cũng như sự phát triển lâu dài của công ty. Các ngươi đều là nhân viên trụ cột của công ty, các ngươi càng trưởng thành thì càng có lợi cho sự phát triển của công ty.”
Nhân viên đưa ra câu hỏi lại càng bối rối hơn: “Tổng giám đốc Lý, chẳng lẽ ngươi cũng tin vào câu nói có thể rèn luyện ý chí thông qua chuyến du lịch chịu khổ sao?”
Lý Thạch lại lắc đầu: “Rèn luyện ý chí chỉ là một khía cạnh rất tầm thường, tất nhiên đó không phải là thứ mà ta quan tâm.”
“Thứ mà ta đang để chính là… mối quan hệ.”