Mối quan hệ?
Mọi người tỏ vẻ hoang mang.
Lý Thạch không khỏi lẳng lặng thở dài một tiếng.
Nói chung bản thân hắn khá hài lòng với nhóm nhân viên này, ai nấy đều làm việc rất chăm chỉ và nghiêm túc.
Thế nhưng xét về khía cạnh tư duy khác biệt và tư duy sâu sắc, bọn họ lại kém xa nhân viên của Đằng Đạt, hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp.
Hắn cũng không thể làm gì khác được, bởi vì giữa tư bản Phú Huy và tập đoàn Đằng Đạt tồn tại một sự chênh lệch, mà giữa bản thân Lý Thạch và tổng giám đốc Bùi cũng tồn tại sự chênh lệch này.
Chuyện này cũng không thể gấp gáp được, hắn chỉ có thể từ từ dạy dỗ và dẫn dắt.
Lý Thạch giải thích: “Thứ quan trọng nhất khi làm đầu tư quan trọng nhất là gì? Đó là xem xét dự án.”
“Thế thì dựa vào điều gì để xem xét dự án? Dựa vào hiểu biết và kiến thức của ngươi đối với mô hình kinh doanh mới cũng như những người mà ngươi quen biết.”
“Nếu như ngươi quen biết một thiên tài kinh doanh, thế thì hãy giao tiếp với hắn nhiều hơn, học tập hắn nhiều hơn hoặc là dứt khoát đầu tư vào dự án của hắn, đây cũng được coi là một phần năng lực đầu tư của ngươi.”
“Ta luôn nhấn mạnh rằng, các ngươi không nên chỉ làm những công việc mang tính chất lặp đi lặp lại mà phải động não nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn hay mở rộng các mối quan hệ… cũng là những điều bắt buộc phải làm.”
“Thế nhưng kiểu nhân tài như vậy nào có thể dễ dàng tiếp cận được?”
“Bây giờ ta hỏi các ngươi, những người trong tập đầu tiên và tập thứ hai của Chịu Khổ Travel là ai?”
Mọi người không khỏi đưa mắt nhìn nhau, hầu hết mọi người trong số bọn họ đều không rõ chuyện này.
Bởi vì Chịu Khổ Travel chưa từng công khai những điều này, cho nên đến hiện tại, sự hiểu biết của mọi người về Chịu Khổ Travel chỉ đến từ ba khía cạnh: video tuyên truyền do Mạnh Sướng quay trước đó, phim tài liệu và livestream của Kiều Lão Thấp.
Tuy rằng các thành viên trong hai tập trước đó đều đã lộ mặt, thế nhưng không một điều gì chỉ ra danh tính của bọn họ, rất nhiều người cũng không nghiên cứu sâu về vấn đề này và chỉ cho rằng bọn họ chỉ là nhân viên bình thường trong nội bộ Đằng Đạt mà thôi.
Thế nhưng vẫn có người biết rõ.
Nhân viên luôn để mắt chú ý tới Chịu Khổ Travel dựa theo yêu cầu trước đó của Lý Thạch bỗng giơ tay nói: “Tất cả những người trong đợt tham gia chuyến du lịch chịu khổ đầu tiên đều là người phụ trách các bộ phận của Đằng Đạt, đợt thứ hai ngoài những người phụ trách ra còn có những người có đóng góp đáng kể cho Đằng Đạt được bốc trúng, chẳng hạn như Nguyễn Quang Kiến và Kiều Lão Thấp.”
Lý Thạch gật đầu: “Thế thì, các ngươi đã hiểu chưa?”
Sau khi sững sờ một lúc, mọi người đều chợt nhận ra.
Hóa ra là như vậy!
Đây chính là “mối quan hệ” mà tổng giám đốc Lý nhắc đến!
Tổng giám đốc Bùi là một kỳ tài thương nghiệp, mà tất cả những khoản đầu tư thành công của tổng giám đốc Lý đều gắn liền với tổng giám đốc Bùi, thế thì dựa theo cách nói “mối quan hệ”, tổng giám đốc Bùi chính là mối quan hệ lớn nhất của tổng giám đốc Lý.
Thế nhưng người ở đẳng cấp như tổng giám đốc Bùi đâu phải người bình thường nào cũng có thể tiếp xúc được?
Do đó, rất nhiều người ngưỡng mộ ghen tị vì tổng giám đốc Lý có thể qua lại với tổng giám đốc Bùi, cũng có người nói rằng các đầu tư theo thiếu suy nghĩ của tổng giám đốc Lý ai ai cũng làm được.
Thế nhưng những gì mà tổng giám đốc Lý nói hôm nay có thể nói là mang tính khai phá, khiến tất cả mọi người trong phòng hội nghị nhân thức được sai lầm to lớn mà bản thân đã mắc phải trước đó.
Tìm kiếm được những mối quan hệ hữu ích cũng là một phần trong năng lực đầu tư của bọn họ!
Mọi người chỉ thấy tổng giám đốc Lý đầu tư theo tổng giám đốc Bùi một cách vô tri mà lại không thấy được rằng tổng giám đốc Lý đã nhìn thấy tiềm năng của Đằng Đạt trước khi Đằng Đạt phát triển toàn diện và thiết lập tình bạn sâu sắc với tổng giám đốc Bùi?
Đúng là người bình thường không thể đạt đến trình độ của tổng giám đốc Bùi, thế nhưng nếu như có thể tiếp cận được với những người phụ trách các bộ phận của Đằng Đạt thì sao?
Mỗi một người trong số những người phụ trách này đều có thể tự mình đảm đương một phía, làm cho hoạt động kinh doanh của phòng ban mình thuận lợi và phát triển nhanh chóng, nhận được sự tín nhiệm của tổng giám đốc Bùi.
Tuy rằng không thể đầu tư trực tiếp vào bọn họ, thế nhưng nếu như có thể thảo luận với bọn họ, tìm hiểu thêm về cách tư duy của bọn họ, nói quan điểm của mình về mô hình kinh doanh phổ biến hiện nay thì chẳng phải sẽ rất có ích hay sao?
Trong tình hình bình thường, tất cả mọi người trong tư bản Phú Huy hoàn toàn không có cơ hội tiếp xúc với những người phụ trách các bộ phận của Đằng Đạt, bởi vì bọn họ không có mối liên hệ trực tiếp trên lĩnh vực kinh doanh.
Liên lạc riêng thì lại càng không thể, ngươi là ai chứ, tại sao người ta lại phải nói chuyện với ngươi?
Thế nhưng trong chuyến du lịch chịu khổ thì lại khác.
Mọi người đều phải chịu đựng trong hai tháng, trong khoảng thời gian cùng nhau huấn luyện, cùng nhau chịu khổ lại còn không được dùng điện thoại này, trong giờ giải lao bọn họ chỉ có thể trò chuyện, hơn nữa còn có chủ đề chung nên tự nhiên sẽ thành quen.
Huống chi trên thông báo, Chịu Khổ Travel cũng đã nói rõ rằng sẽ cung cấp nhiều phương thức hơn để những người tu khổ hạnh có thể lập nhóm và giao tiếp với nhau.
Dăm bữa nửa tháng, chẳng lẽ còn không quen biết nhau sau? Hơn nữa còn không phải là kiểu quen biết hời hợt qua loa, mọi người đều cùng nhau chịu khổ cho nên tình bạn này tương đối có thể chịu đựng được thử thách.
Nếu như có thể thiết lập mối quan hệ kiểu này với những người phụ trách các bộ phận của Đằng Đạt thì tất nhiên đây là một chuyện tốt!