Tiền Mỗ thu tiền cực nhanh: “Không thành vấn đề, ta chuẩn bị bổ sung drama series và tiểu thuyết, làm trong ba ngày đưa ngươi.”
Không thể không nói, trải nghiệm tiêu phí này vẫn tàm tạm.
Chí ít Tiền Mỗ này nhận tiền làm việc, tỷ lệ rất cao, trong lòng Bùi Khiêm hơi dễ chịu.
Đã vậy, thế thì kiên nhẫn đợi là được, dù sao thì tuần kế “Người Kế Nhiệm” sẽ tiếp tục bị mắng, sau đó độ hot mới dần dần giảm xuống.
Ba ngày sau đánh giá phim này dấy lên xôn xao, dẫn đến trào lưu, khiến “Người Kế Nhiệm” flop nhanh hơn, thời gian cũng vừa khéo.
…
Thứ hai, ngày 17 tháng 12.
Giải đấu thế giới của IOI và GOG đã kết thúc rồi, trong một nhóm tuyển thủ còn có nhân viên đang lục tục về nước.
Đương nhiên Bùi Khiêm cũng không quên để mọi người chơi ở châu Âu vài hôm, có thể tiêu thêm chút tiền cũng hay, nhất là chiến đội FV.
Dù sao thì lúc chiến đội FV nhận được thưởng từ IOI vẫn sẽ chia cho câu lạc bộ, phải nghĩ cách tiêu tiền mới được.
Bên “Người Kế Nhiệm” không có mánh gì, trên cơ bản phát triển đúng kế hoạch.
Trong lúc Bùi Khiêm đợi bài review trắng đen cũng không có gì làm, đột nhiên nghĩ đến mình cũng nên đến Palpitation Hotel xem thử.
Đã nói bên này làm tàu lượn siêu tốc từ lâu rồi, cuối cùng tàu lượn siêu tốc này cũng làm thế nào rồi? Bùi Khiêm thật sự không rõ lắm.
Chủ yếu là nhiều chuyện khác, vốn dĩ Palpitation Hotel rất xa xôi, khu vực xây dựng tàu lượn siêu tốc cũng cách khu vực Palpitation Hotel một khoảng, giao thông không thuận tiện lắm, trong quá trình thi công lại không có gì hay nên Bùi Khiêm chưa sang.
Bây giờ tàu lượn siêu tốc đã làm xong rồi, đang đợi mở cửa, thế là có thể sang xem thử.
Đương nhiên, chắc chắn trải nghiệm thì miễn bàn, ban đầu Bùi Khiêm cố ý nhấn mạnh tàu lượn siêu tốc này nhất định phải xây thấp và nhỏ thôi, không được quá kích thích, để khiến khách hàng chùn chân, nhưng có thấp thế nào nó cũng là tàu lượn siêu tốc, bước lên vẫn hơi hoảng hồn.
Nhìn ra xa xa, đã có tính toán sơ sơ, chứng tỏ rốt cuộc đưa Trần Khang Thác vào danh sách Chịu Khổ Travel kỳ kế không, cũng được.
Bùi Khiêm đến khu phục vụ của Palpitation Hotel, tìm Trần Khang Thác và Hác Quỳnh.
Bây giờ là sáng thứ hai, du khách ở Palpitation Hotel ít hơn cuối tuần nhiều, nên hai người Trần Khang Thác và Hác Quỳnh chủ yếu là đang bận chuyện tàu lượn siêu tốc.
Trước khi tàu lượn siêu tốc chính thức đưa vào vận hành, chắc chắn khu vui chơi bên Palpitation Hotel cũng sắp xếp nhiều chuyện, bao gồm chỉ dẫn, tuyên truyền, còn phải nhất mạnh với nhân viên nhiều chi tiết về quản lý hiện trường sau khi khai trương, đảm bảo không có gì sai sót.
Dù sao thì điều quan trọng nhất của khu vui chơi là an toàn, chơi vui hay không là 0, an toàn mới là số 1, không đảm bảo an toàn thì đừng nói đến chuyện trải nghiệm vui chơi gì.
Sự xuất hiện đột ngột của tổng giám đốc Bùi khiến Trần Khang Thác hơi bất ngờ: “Ài, sao tổng giám đốc Bùi đến rồi!”
Thậm chí Trần Khang Thác còn hơi kích động, dù sao thì cũng hơn một năm không gặp tổng giám đốc Bùi rồi.
Lần trước tổng giám đốc Bùi đến chỉ đưa ra phương hướng đại khái cho dự án tàu lượn siêu tốc của Palpitation Hotel, sau đó không đến nữa.
Tuy thế này là hoàn toàn tín nhiệm hai người Trần Khang Thác và Hác Quỳnh, cũng cho bọn họ khoảng trống để tự do phát huy, nhưng vẫn có cảm giác bị ngó lơ…
Nếu không phải dự án tàu lượn siêu tốc này có vốn đầu tư cực lớn, suýt nữa Trần Khang Thác nghĩ mình bị đã sang bộ phận râu ria rồi chứ.
Bây giờ tàu lượn siêu tốc đã hoàn thành, đã vào việc tuyên truyền thời kỳ đầu rồi, cuối cùng tổng giám đốc Bùi cũng đến thị sát rồi.
Bùi Khiêm ngồi xuống sofa, tùy tiện hỏi: “Dự án tàu lượn siêu tốc thế nào rồi? Có gặp khó khăn gì không?”
Trần Khang Thác lắc đầu ngay: “Không có, tất cả đều thuận lợi!”
“Dù sao thì bên thi công của chúng ta tìm vô cùng đáng tin, tốc độ rất nhanh, chất lượng an toàn cũng được đảm bảo.”
“Về phần hiệu quả của tàu lượn siêu tốc, ta đã trải nghiệm nhiều lần rồi, cũng điều chỉnh chút ít.”
“Tình huống hiện tại, nên nói là trên cơ bản cũng đạt được đến mong đợi ban đầu của ta.”
Trần Khang Thác không dám nói nhiều quá, cũng không thể nói là mình hài lòng với tàu lượn siêu tốc này 100% nhỉ? Trước mặt tổng giám đốc Bùi, không thể khoa trương như thế được, rõ ràng mình giống một bình nước đong đưa liên tục.
Nên vẫn phải khiêm tốn chút, nói tàu lượn siêu tốc này đạt đến mong đợi ban đầu của mình thôi.
Bùi Khiêm gật đầu, cũng không bất ngờ gì với đáp án của Trần Khang Thác.
Vốn dĩ hắn cũng không mong đợi gì Trần Khang Thác thật sự có thể làm nát dự án này, thế thì không lạc quan lắm.
Một loạt dự án của Palpitation Hotel trước đó đều do Trần Khang Thác phụ trách, hắn đã tích lũy kinh nghiệm phong phú rồi, tuy dự án tàu lượn siêu tốc lần này nhiều hơn ba dự án trước cộng lại, nhưng dù sao thì hợp tác với đơn vị thi công chuyên nghiệp, cũng không khác nhau mấy về mặt bản chất.
Trần Khang Thác xuất thân từ bộ phận game, vẫn có suy nghĩ của mình, nếu làm ra tàu lượn siêu tốc này, đến bản thân hắn cũng không hài lòng thì mới là chuyện lạ đời.
Bùi Khiêm cũng chỉ có thể hy vọng những điều kiện hạn chế trước đó mình đưa ra cho tàu lượn siêu tốc có thể giảm độ thú vị của tàu lượn siêu tốc ở mức độ nhất định, giảm lượng khách, từ đó khiến dự án khó hồi vốn.
“Đúng rồi, hình như Mạnh Sướng không sắp xếp kinh phí tuyên truyền cho dự án bên này nhỉ?” Bùi Khiêm hỏi.
Trước đó, hắn bảo Mạnh Sướng chọn làm tuyên truyền một trong hai dự án là dự án tàu lượn siêu tốc và “Người Kế Nhiệm”, Mạnh Sướng khảo sát xong đã chọn “Người Kế Nhiệm”, xem xét theo hiện tại, việc tuyên truyền hoàn thành không tồi, hoàn toàn không có hiệu quả tuyên truyền gì ra trò.
Với lại hình như Mạnh Sướng vẫn đang hằm hè, tích lũy năng lượng, chuẩn bị bắt đầu thế tấn công tuyên truyền vòng hai, củng cố kết quả cuộc chiến.
Mạnh Sướng đã đập hết kinh phí tuyên truyền vào “Người Kế Nhiệm”, chắc chắn bên tàu lượn siêu tốc cũng không có kinh phí tuyên truyền quá nhiều.