Bùi Khiêm hoàn toàn biết được suy suy của Mạnh Sướng, dù sao thì thứ như tàu lượn siêu tốc, vốn hơn trăm triệu rồi, chắc chắn giới hạn trải nghiệm vẫn có thể đảm bảo.
Cho nhiều tài nguyên tuyên truyền, nguy cơ hot lên sẽ cao hơn drama series “Người Kế Nhiệm”.
Chắc chắn Mạnh Sướng cũng thấy được điểm này, nên quyết định không cho Palpitation Hotel tài nguyên tuyên truyền gì.
Nhưng Bùi Khiêm hơi lo lắng, Trần Khang Thác sẽ không vì không có tài nguyên tuyên truyền mà mất cân bằng, nảy sinh nghi ngờ chứ?
Nếu có manh mối này, chắc chắn sẽ động viên kịp thời, xóa tan suy nghĩ này của Trần Khang Thác.
Sau đó Trần Khang Thác vô cùng rộng rãi cười cười: “Không thành vấn đề, ta cảm thấy tài nguyên tuyên truyền nên cho những dự án cần nó hơn, rõ ràng “Người Kế Nhiệm” cần tài nguyên hơn chúng ta.”
“Về phần tài nguyên tuyên truyền của Palpitation Hotel… không phiền Mạnh Sướng phải phí tâm đâu, chúng ta đã giải quyết được rồi.”
Nghe xong câu đầu này, Bùi Khiêm vốn rất vui vẻ.
Trần Khang Thác rất giác ngộ!
Nếu Đằng Đạt có thêm những nhân viên giác ngộ như người thì tốt rồi, như vậy ta có thể đỡ tốn nước bọt hơn nhiều, không cần lần này cũng phí công phí sức đi giải thích cho nhân viên.
Nhưng nghe đến câu sau, Bùi Khiêm chợt cảm thấy không đúng lắm, trên đầu hiện ra dấu chấm hỏi.
Tự giải quyết?
Giải quyết kiểu gì?
Kinh phí tuyên truyền này đâu phải con số nhỏ, trước đó phát tiền cho Palpitation Hotel toàn là dùng để thi công, bây giờ ở đây chẳng còn nhiều tiền để dùng lắm.
Không thể làm tuyên truyền tào lao được nhỉ?
Nhìn dáng vẻ tự tin của Trần Khang Thác, rõ ràng chuyện tuyên truyền không thỏa hiệp, thậm chí khiến hắn hơi hài lòng?
Trần Khang Thác nói: “Tổng giám đốc Bùi ta dẫn ngươi đi xem tình hình tuyên truyền hiện tại nhé?”
Bùi Khiêm gật đầu: “Ừm.”
Trần Khang Thác đứng lên ngay, dẫn Bùi Khiêm ra khỏi khu phục vụ của Palpitation Hotel, gọi một chiếc xe tham quan trong khuôn viên đến tàu lượn siêu tốc.
Khuôn viên Palpitation Hotel ngày càng to, chỉ đi dạo quanh khuôn viên đã hơi mệt rồi, nên Trần Khang Thác cũng tích cực lên kế hoạch cho giao thông trong khuôn viên, ví dụ như xe tham quan, xe cân bằng một người dùng,...
Ngoài ra, còn có xe tham quan có quỹ đạo vòng quanh Palpitation Hotel đã có trong kế hoạch, có điều tạm thời vẫn chưa xây dựng.
Bùi Khiêm ngồi trong xe tham quan, quan sát xung quanh.
Đầu tiên là thấy trong Palpitation Hotel có vài biển quảng cáo, hướng dẫn đến vị trí của tàu lượn siêu tốc.
Nhưng nội dung mấy tấm biển quảng cáo này khá khiêm tốn, không có hình dạng cụ thể của tàu lượn siêu tốc, chỉ là hướng dẫn đường đi, câu quảng cáo cũng rất đơn giản, ví dụ như “tàu lượn siêu tốc trong nhà độc nhất vô nhị”, “IP nguyên tác, cốt truyện bổ trợ nhau mang đến trải nghiệm độc đáo”, “tin ta, ngươi sẽ không chỉ đến một lần”...
Bên trên còn vẽ ảnh cắt tuyến đường tàu lượn siêu tốc màu đen, trông có vẻ hơi phức tạp rắc rối, khiến người ta khó đoán tuyến đường cụ thể.
Trần Khang Thác tự hào giới thiệu: “Tổng giám đốc Bùi, đây là biển quảng cáo thiết kế dự án tàu lượn siêu tốc ta và Hác Quỳnh làm.”
“So với tàu lượn siêu tốc truyền thống thì tàu lượn siêu tốc trong nhà có mấy ưu điểm lớn.”
“Ví dụ, sẽ không chịu ảnh hưởng bởi thời tiết, dù là gió lớn hay bão táp đều có thể vận hành bình thường, nhiệt độ cao thấp cũng sẽ không ảnh hưởng quá nhiều.”
“Dù kể chuyện, làm đề tài, tàu lượn siêu tốc trong nhà càng dễ dàng cung cấp cảnh chân thật, cho người ta cảm giác xuyên việt.”
“Còn có một điểm rất quan trọng là ngăn spoil.”
“Tàu lượn siêu tốc bên ngoài, vừa vào công viên giải trí có thể thấy toàn bộ quỹ đạo của nó, mà tàu lượn siêu tốc trong nhà lại bị giấu đi, ngay khi đã ngồi lên rồi cũng không đoán được tuyến đường của nó, giới hạn lớn nhất là có cảm giác bí ẩn.”
“Nên biển quảng cáo ở đây cũng không có spoil gì, để du khách có thể dự án tự trải nghiệm.”
Bùi Khiêm hơi gật đầu, hắn cũng miễn cưỡng chấp nhận điểm này.
Dù sao thì trước đó hắn kéo dự toán lên cực cao, lại giới hạn độ cao tàu lượn siêu tốc không thể cao quá, mấy người Trần Khang Thác nghĩ đến tàu lượn siêu tốc trong nhà thật sự không có gì lạ.
Nhưng cụ thể IP nguyên tác này sáng tạo thế nào?
Đến hiện thực xem mới biết được.
Xe tham quan tiếp tục tiến lên, sẽ thấy được cảnh ngoài của dự án tàu lượn siêu tốc trong nhà này nhanh thôi.
Nó hơi xa khuôn viên chính của Palpitation Hotel, ở giữa là không gian cực lớn, điều này có thể mở rộng rất tốt.
Nếu tàu lượn siêu tốc và khuôn viên Palpitation Hotel gần sát nhau, muốn chêm thêm vài cửa hàng hoặc dự án nhỏ ở giữa cũng rất khó, với lại cũng sẽ rất chật, không rộng rãi lắm.
Palpitation Hotel mở ở khu công nghiệp cũ, cũng xem như là dự án trọng điểm được Kinh Châu ủng hộ, nơi chốn không có vấn đề gì.
Rõ ràng, đây chỉ là lý do bên ngoài.
Trên thực tế, nguyên do Bùi Khiêm đã yêu cầu tàu lượn siêu tốc phải cách xa Palpitation Hotel nhất có thể khi lên kế hoạch chủ yếu là vì sợ lượng người của Palpitation Hotel sẽ làm tàu lượn siêu tốc hot lên theo nên phải giữ khoảng cách.
Tuy Palpitation Hotel có giao thông như xe tham quan, xe cần bằng, nhưng nếu lượng người đông đúc, có thể vẫn có người đi bộ.
Nếu ở khu vực khác, giữa dự án này và dự án khác tương đối gần, hoặc có những cửa hàng khác, thế thì khách du lịch có thể dạo quanh, trải nghiệm tương đối tốt.
Mà ở đây chỉ có tàu lượn siêu tốc cô đơn, không có gì giữa dự án tàu lượn siêu tốc và Palpitation Hotel ban đầu, chắc chắn là một một kiểu giày vò với du khách.
Bùi Khiêm cảm thấy chiến lược này vẫn có thể phát huy vài tác dụng.
Nhưng sau khi xe tham quan đi được một lúc, Bùi Khiêm cảm thấy hơi sai sai.
Sao trên con đường này thêm nhiều cửa hàng vậy?
Mấy cửa hàng lung tung này, có nhà hàng, quán cà phê, cũng có cửa hàng lưu niệm, nhưng phong cách của nó khá thống nhất, khá khớp với phong cách tổng thể của Palpitation Hotel, không đột ngột chút nào, dường như nó vốn nên ở đây.