Tuy “Quỷ Tướng 2” cuối tháng mới phát hành, nhưng tinh thế xấu nhất của nó chỉ vì nó là một game đối kháng, nội dung game không có gì đáng nói. Muốn tuyên truyền ngược thì khó phát huy.
May thay Mạnh Sướng không còn là Mạnh Sướng trước kia nữa, hắn ngày càng nghiêm túc với chuyện lấy hoa hồng này,
Nên để Mạnh Sướng tự chọn vậy.
Mạnh Sướng do dự một lúc mới nói: “Tổng giám đốc Bùi, ta không muốn chọn hai cái này, ta cảm thấy hai game này rất khó phát huy.”
“Ta có thể làm tiếp phương án tuyên truyền của “Người Kế Nhiệm” không?”
Theo Mạnh Sướng thấy, hai game này không dùng phương pháp tuyên truyền Bùi thị được.
Vì Game Đằng Đạt có dư luận rất tốt, thời kỳ đầu rất khó đè độ hot xuống, mà sau khi game phát hành, chưa hơn 35 ngày thì vẫn là đánh giá tốt ồ ạt.
Dự án thế này vốn không có chỗ cho phương pháp tuyên truyền Bùi thị dụng võ, có cái hoa hồng cái nịt.
Đã vậy, chi bằng tiếp tục làm phương án tuyên truyền cho “Người Kế Nhiệm”.
Làm vậy có chỗ tốt là có thể giảm rủi ro.
Ví dụ như đến ngày 13 “Người Kế Nhiệm” bùng nổ độ hot, thế thì chắc chắn hoa hồng tháng này tiêu đời luôn, nhưng 200 nghìn đô của mình có thể kiếm được gấp đôi!
Đến lúc đó ai để ý đến 200 nghìn này chứ.
Nếu tình huống xấu nhất xuất hiện, đến ngày 13 “Người Kế Nhiệm” không bùng nổ độ hot, tuy nói 200 nghìn đô coi như bỏ xó, nhưng chắc chắn có thể có đủ hoa hồng.
So với hai dự án có tỷ lệ thành công như “Lái Xe Văn Minh An Toàn” và “Quỷ Tướng 2” này, chọn làm tuyên truyền cho “Người Kế Nhiệm” tiếp sẽ ổn hơn.
Với lại Mạnh Sướng vẫn muốn tiếp tục để ý đến tình huống của “Người Kế Nhiệm”, điều chỉnh phương án tuyên truyền bất cứ lúc nào, có thể kéo Điền Công Tử ra.
Học phương pháp tuyên truyền Bùi thị lâu như thế rồi, Mạnh Sướng rất muốn vận dụng một cách hoàn hảo một lần.
Mà phương án tuyên truyền lần này của “Người Kế Nhiệm” mới hoàn thành một nửa, Mạnh Sướng muốn bổ sung nửa còn lại.
Nếu “Người Kế Nhiệm” vận dụng phương pháp tuyên truyền Bùi thị hoàn chỉnh một lần, Mạnh Sướng cảm thấy thực lực của mình sẽ thăng cấp lên tầm cao mới, có thay đổi về bản chất.
Bùi Khiêm nghĩ nghĩ: “Được.”
Hắn không khỏi cười thầm, Mạnh Sướng này rất thông minh.
Biết tuyên truyền hai game rất khó, muốn tiếp tục dính vào “Người Kế Nhiệm”.
Bùi Khiêm cũng không có ý kiến gì, vì để Mạnh Sướng làm phương án tuyên truyền có hai mục đích, mục đích thứ nhất là đè độ hot của dự án xuống, giảm khả năng thành công của dự án, mục đích thứ hai là đốt nhiều kinh phí tuyên truyền.
Thật ra mục đích đầu tiên không thể cưỡng cầu, vì dự án thành công hay không vẫn phải xem bản thân nó, một sản phẩm tốt thì dù phương án tuyên truyền nát bét thế nào cũng chỉ có thể tạm thời đè độ hot xuống, để ít người biết đến thôi, sau đó ắt sẽ hot.
Nên bây giờ mục đích chủ yếu Bùi Khiêm mong đợi ở Mạnh Sướng là điều thứ hai.
Chỉ cần Mạnh Sướng có thể đảm bao tiêu kinh phí tuyên truyền vô ích, không có hiệu quả gì là được.
Mà xét theo tình huống của “Người Kế Nhiệm” hiện tại đã là kiểu đứt gánh giữa đường rồi, có đầu tư bao nhiêu kinh phí tuyên truyền cũng bằng không, đã vậy sao không để Mạnh Sướng tiếp tục đốt tiền bên đó?
Dù sao cũng là kinh phí tuyên truyền, đốt chỗ nào cũng là đốt, Mạnh Sướng cảm thấy nắm chắc bên “Người Kế Nhiệm” hơn, Bùi Khiêm cũng chấp nhận vậy.
Mạnh Sướng gật đầu, tổng giám đốc Bùi cũng xem như nhân từ rồi, biết mình chưa nắm vững phương pháp tuyên truyền Bùi thị, không ép mình làm dự án game khó, với lại còn ngầm chấp nhận cho mình tôi luyện trong dự án độ khó trung bình một tháng nữa.
Hắn vừa định đi Bùi Khiêm đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó bèn gọi hắn lại.
“Ta có một vấn đề muốn tùy tiện hỏi thôi, ngươi cũng có thể trả lời đại.”
“Nếu… ta nói nếu, Điền Công Tử này trong nội bộ Đằng Đạt, ngươi cảm thấy trong số nhân viên Đằng Đạt, ai phù hợp với thân phận thật của Điền Công Tử?”
Bùi Khiêm vẫn luôn nghi ngờ Điền Công Tử ẩn trong Đằng Đạt, với lại rất có thể chính là Điền Mặc.
Nên nguyên nhân không lay cỏ động rắn, tiễn Điền Mặc đi Chịu Khổ Travel, chủ yếu là cảm thấy có thể là do một nhóm làm, có người cắt ghép video, chỉnh sửa văn án cho Điền Mặc.
Dù sao thì video của Điền Công Tử quá hoàn mỹ, không giống chuyện người như Điền Mặc có thể làm được.
Nhưng thật sự kéo xuống thế này cũng không phải cách, bây giờ Điền Mặc cũng không có ở Kinh Châu, đến chỗ khác mở cửa hàng trải nghiệm rồi, trời cao hoàng đế xa, Bùi Khiêm muốn cách kéo gần khoảng cách quan sát, tóm được đuôi hắn, cũng không thực tế lắm.
Bùi Khiêm cảm thấy, theo đông thì sáng, theo ít thì tối, trao đổi ý kiến với người khác không chừng có thể có được thu hoạch gì đó mới?
Mạnh Sướng là anh em tốt cùng mục tiêu duy nhất của mình trong công ty này, vẫn luôn điều tra Điền Công Tử, đã có phán đoán tính cách Điền Công Tử trong hiện thực là ai, đương nhiên phải hỏi hắn đầu tiên rồi.
Nghe câu hỏi này, Mạnh Sướng thoáng sững sờ.
Hắn mịt mờ hết sức.
Tổng giám đốc Bùi nói gì vậy?
Thân phận thật sự của Điền Công Tử chẳng phải là ta sao?
Chẳng phải tổng giám đốc Bùi đã biết từ trước rồi à? Hỏi câu này đâu cần thiết!
Có điều rõ ràng cách hỏi tổng giám đốc Bùi có vấn đề.
Tổng giám đốc Bùi nói hai từ “nếu như”, đây là giọng điệu ví dụ cực mạnh. Trong tình huống tổng giám đốc Bùi biết mình là Điền Công Tử, lại bảo mình chỉ người khác…
Chẳng lẽ, tổng giám đốc Bùi đang lo trước tính sau?
Mạnh Sướng chợt lóe lên suy nghĩ, hiểu rồi.
Thân phận của Điền Công Tử không thể lộ, không thể bị người khác biết hắn là nhân viên trong Đằng Đạt, điều này chắc chắn rồi.
Nhưng lỡ đâu lộ thật thì sao?
Tuyệt đối người này không thể là Mạnh Sướng!
Vì thanh danh Mạnh Sướng quá tệ, tuy bây giờ chuyển biến tốt đẹp hơn nhiều, nhưng dù sao vẫn đang làm ở bộ phận quảng cáo tiêu thụ Đằng Đạt, chức vị này nhạy cảm quá.