Nếu Điền Công Tử bị người ta nghi là nhân viên nội bộ Đằng Đạt thật, mà Đằng Đạt buộc phải trả lời, ắt phải đưa người khác ra, nói gì cũng không thể nhận Mạnh Sướng chính là Điền Công Tử được.
Thế thì chọn người để đưa ra.
Mạnh Sướng suy nghĩ một lúc mới nói: “Nếu nói vậy… ta cảm thấy người này có thể là Điền Mặc.”
Rõ ràng bây giờ tổng giám đốc Bùi suy nghĩ, một phương án khẩn cấp có tỷ suất nhỏ.
Tỷ lệ “Điền Công Tử bị lôi ra là nhân viên Đằng Đạt” rất thấp, dù sao thì Mạnh Sướng vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí, không để lại tài liệu giấy nào, lúc nói với tổng giám đốc Bùi cũng không nói rõ, huống chi là người khác.
Nhưng thái độ của tổng giám đốc Bùi cũng đúng, không thể vì một chuyện có tỷ lệ xảy ra thấp mà không suy xét đến được.
Vì định luật Murphy.
Hoặc, suy xét đến tình huống cực đoan, thế phải nghĩ đến biện pháp cứu bồ.
Dù sao thì cũng không thể xoay chuyển tình huống, chí ít cũng phải giảm thiệt hại xuống thấp nhất.
Mà chuyện “Điền Công Tử chính là Mạnh Sướng” này lộ ra, hậu quả rất nghiêm trọng.
Nếu Điền Công Tử là người khác, thế thì có thể không chế hậu quả, có thể chấp nhận được.
Suy ra thêm, chắc chắn người này phải là kiểu hình tượng khá được người khác ưa thích, không thể cao cao tại thượng, phải hơi gần gũi, hơi thân thiện, thực tế.
Như vậy có thể giảm ảnh hưởng xuống thấp nhất.
Với lại, trước đó Mạnh Sướng suy nghĩ hình tượng cho Điền Công Tử, cũng là một người, khiêm tốn, bình thường, vì cứ làm ra dáng vẻ “dạy dỗ người khác” cao cao tại thượng thì sớm muộn gì cũng toang.
“Vừa thông minh vừa nghĩ mình là nhân vật nhỏ”, đây là hình tượng của Điền Công Tử.
Thế thì tổng hợp hai cái lại…
Rõ ràng Điền Mặc có hình tượng phù hợp nhất.
Một là vì hắn xuất thân từ tầng lớp lao động bình thường, học lực thấp, tìm việc trắc trở, trông có vẻ là người bình thường đến mức chẳng thể bình thường hơn, mặt khác sau khi vào Đằng Đạt, chẳng mấy chốc đã được khai sáng, trưởng thành nhanh chóng.
Điều đáng quý nhất là hắn không vì thay đổi này mà bành trướng, từ đầu đến cuối vẫn giữ thái độ như lúc ban đầu.
Chẳng phải là một câu chuyện chăm chỉ rất chân thật ư?
Hình tượng quá phù hợp với Điền Công Tử!
Thậm chí hắn cũng họ Điền.
Nghe lời Mạnh Sướng nói, ánh mắt Bùi Khiêm chợt lạnh lẽo.
Quả nhiên là ý tưởng lớn gặp nhau, ánh mắt của mọi người đều sáng như tuyết!
Điền Mặc này đáng nghi nhất!
Bùi Khiêm lại hỏi: “Ngươi nói vậy có bằng chứng gì không?”
“Giữa Điền Mặc và Điền Công Tử chắc có liên hệ sâu sắc hơn nhỉ.”
Mạnh Sướng thoáng sững sờ.
Quan hệ sâu sắc hơn?
Ồ, hiểu rồi.
Ý của tổng giám đốc Bùi là, lỡ đâu tình huống tệ nhất xảy ra thật, sẽ nói với mọi người Điền Mặc chính là Điền Công Tử, mọi người không tin thì sao?
Hình tượng phù hợp thôi chưa đủ lắm, vẫn phải có quan hệ sâu sắc, tăng độ tin cậy của chuyện này.
Mạnh Sướng suy nghĩ một lát rồi nói: “Trước đó lúc ta làm phương án tuyên truyền của “Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản” có đi hỏi ý Điền Mặc.”
“Điền Mặc đã nói cho ta biết rất nhiều chuyện môi giới bất động sản, nhiều quan điểm của hắn thật sự rất… giống tuyên truyền giác ngộ.”
Bùi Khiêm cau mày, lạnh lùng cười thầm
Ồ!
Có thể khiến Mạnh Sướng nói ra câu “tuyên truyền giác ngộ” này cũng không dễ dàng gì.
Chứng minh Điền Mặc có rất nhiều kiến thức trong ngành môi giới bất động sản này, hoàn toàn có thể làm được video tuyên truyền của Điền Công Tử.
Quan trọng nhất là… Điền Mặc đã hiểu sâu biết rộng về ngành môi giới bất động sản như vậy, thế những ngành khác thì sao?
Nói không chừng là suy luận!
Nói từ đầu Điền Mặc giả vờ Bùi Khiêm không tin lắm, nhưng cũng có thể là đột nhiên được khai sáng.
Nếu đặt ra giả thiết thế này, thế thì Điền Mặc và hình tượng của Điền Công Tử càng khớp hơn…
Trong lòng Bùi Khiêm vốn đã xem Điền Mặc và Điền Công Tử là một rồi, thậm chí có thể bổ não ra nụ cười tự tin của hắn lúc đăng video.
Điều này khiến Bùi Khiêm thấy hận, hận đến ngứa răng.
Điền Mặc ngươi hay lắm, ta tín nhiệm ngươi, ngươi lại làm vậy với ta!
Gây rồi trong công việc đã đành, sau lưng còn lén ta làm tài khoản Điền Công Tử, gây một đống rắc rối cho ta!
Không thể chịu nổi!
Bùi Khiêm ổn định tâm trạng lại, lại hỏi: “Nhưng, Điền Mặc không cắt được video tuyệt vời như thế. Ngươi cảm thấy nếu hắn có trợ thủ thì người đó có thể là ai?”
“Trợ thủ? Ồ ồ, cũng đúng.”
Mạnh Sướng thoáng sững sờ, không khỏi cảm thán vì suy nghĩ cẩn thận của tổng giám đốc Bùi.
Đã diễn thì phải diễn cho tới, không thể có kẽ hở nào.
Điền Mặc thật sự không cắt ra được video tuyệt vời như thế, tương lai có thể bị người tóm từ điều này, không thể để chuyện đổ vỡ được.
Mạnh Sướng suy xét một lúc, nói: “Nếu suy luận như vậy, thế thì chuyện này đối với Điền Mặc chắc cũng khá bí mật, sẽ không khoe khoang.”
“Hoặc, chắc chắn hắn sẽ cùng tạo tài khoản với bạn bè gần gũi, tín nhiệm.”
“Xét thấy cửa hàng trải nghiệm không có hoạt động liên kết quá gần với những bộ phận khác, chắc là nhân viên bên cửa hàng trải nghiệm thôi. Dù sao thì mấy nhân viên này đều là bạn nối khố, bạn học của hắn, quan hệ gắn bó tin cậy.”
Bùi Khiêm càng nghe càng phấn khích.
Được nha Mạnh Sướng, suy luận rất mượt, càng nghe càng thấy có lý!
Hắn không nhịn được hỏi tới: “Thế cụ thể là ai?”
Mạnh Sướng hơi khó, nghĩ thầm, ta không biết mấy người này, ta nào biết cụ thể chọn là tốt?
Nhưng nghĩ lại, tổng giám đốc Bùi hỏi vậy cũng chưa chắc xác định được ai đó, chỉ cần đưa ra một phương án sàng lọc, cũng có thể.
Thế là Mạnh Sướng suy nghĩ một lúc, nói: “Về ta sẽ tìm lý do để bên Điền Mặc làm video tuyên truyền, đến lúc đó đương nhiên Điền Mặc sẽ tìm người đáng tin nhất, giỏi nhất để làm.”
“Như vậy có thể chọn người này.”
Suýt nữa Bùi Khiêm đã định đập bàn khen hay, khen thưởng cho Mạnh Sướng rồi.
Quá tuyệt vời!
Cuối cùng vấn đề thân phận Điền Công Tử lâu này cũng được giải quyết rồi!