Không thể không nói, Mạnh Sướng rất thông minh, điều tra được thân phận Điền Công Tử là nhiệm vụ rất khó, nhưng Mạnh Sướng vẫn hoàn thành khi dựa vào năng lực suy luận cực mạnh của mình.
Các manh mối đều chỉ ra rằng, Điền Công Tử chính là Điền Mặc, với lại còn là một nhóm, người giúp hắn cắt ghép video ẩn phía sau bộ phận bán hàng!
Chỉ cần Mạnh Sướng tìm được lý do để bên đó đưa ra video tuyên truyền, xem thử ai là người có năng lực cắt ghép video tốt nhất, có thể đào ra được cả “nhóm nhỏ của Điền Công Tử”!
Đến lúc đó, hừ.
Chịu Khổ Travel gì đều quá nhân từ, ắt phải sắp xếp cho đi dự án nhà ma của Palpitation Hotel một phen!
Đương nhiên, bản thân Điền Mặc chắc chắn sẽ không nhận, hỏi cũng chẳng hỏi được.
Nên Bùi Khiêm cũng sẽ không đi hỏi, hỏi cũng sẽ không có kết quả.
Lúc nên ra tay thì ra tay, trực tiếp sắp xếp là xong chuyện.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm gật đầu: “Ừm, suy luận của ngươi không tòi. Ngươi đi lo chuyện phương án tuyên truyền trước đi, ta không còn chuyện gì khác.”
Mạnh Sướng thở phào.
Vẫn là tổng giám đốc Bùi suy nghĩ rất chu toàn, ta quá tự tin rồi, cảm thấy chắc chắn thân phận Điền Công Tử sẽ không lộ nên chưa từng suy nghĩ đến phương án cấp bách sau này có xảy ra chuyện thế này.
Vừa khéo tổng giám đốc Bùi đã lấp lỗ hổng này cho ta rồi.
Với lại, biểu hiện của ta cũng không tồi nhỉ?
Chí ít có thể đưa ra phương án chuẩn xác trong mong đợi của tổng giám đốc Bùi dưới sự dẫn dắt từng bước của tổng giám đốc Bùi.
Mạnh Sướng vừa định đi, lại nghĩ đến một chuyện: “Đúng rồi, tổng giám đốc Bùi, nếu hai bộ phận game tìm ta đòi kinh phí tuyên truyền… Thế thì phải làm sao?”
Tháng này dự án tàu lượn siêu tốc của Palpitation Hotel chưa cho kinh phí tuyên truyền, nhưng Trần Khang Thác đã lôi kéo được đầu tư kinh phí tuyên truyền từ chỗ tổng giám đốc Lý, hoàn thành nhiệm vụ tuyên truyền.
Nhưng cũng không thể làm vậy nhỉ? Dù sao cũng không phải bộ phận nào cũng có điều kiện như Palpitation Hotel.
Bùi Khiêm nghĩ nghĩ, cũng phải.
Nếu không cho hai game này tài nguyên tuyên truyền, thế cũng rất kỳ lạ.
Đã vậy, cứ cho tượng trưng một chút là được!
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm nói: “Thế này, sau này ngươi tự do sắp xếp kinh phí tuyên truyền các dự án.”
“Ngươi có thể cho hai bộ phận game một ít kinh phí tuyên truyền để bọn họ tự xem rồi làm.”
“Số tiền chi ra sẽ không ảnh hưởng đến hoa hồng của ngươi, nhưng tiền phát ra nhiều, kinh phí ngươi dùng cho dự án “Người Kế Nhiệm” sẽ ít đi, rốt cuộc chi bao nhiêu vẫn do người quyết định.”
Kinh phí dùng trên dự án “Người Kế Nhiệm” ít, có thể hoa hồng sẽ giảm.
Nhưng kinh phí tuyên truyền quá nhiều cũng có thể sẽ hot dẫn đến hoa hồng tụt giảm mạnh, mức độ cũng chỉ có thể do bản thân Mạnh Sướng nắm bắt.
Bùi Khiêm cảm thấy, Mạnh Sướng đã vậy rồi, có thể khiến hắn có trách nhiệm nhiều hơn trong việc lỗ tiền.
Để hắn chia tài nguyên tuyên truyền, vì hoa hồng, chắc chắn hắn sẽ chi cho dự án không cần thiết nhất, chi cho mấy dự án có thể kiếm tiền ít thôi.
Như vậy, nhiệm vụ của Bùi Khiêm cũng thong thả, có nồi gì Mạnh Sướng tự đội, chẳng phải tuyệt vời lắm sao?
Mạnh Sướng gật đầu, cảm thấy mình ngày càng được tổng giám đốc Bùi tín nhiệm.
Trước đó đều nhận dự án, làm phương án bị động, giờ có thể tự quyết định phân phối vốn tuyên truyền thế nào rồi!
Đã vậy, chắc chắc càng không thể phụ mong đợi của tổng giám đốc Bùi, chắc chắn phải sắp xếp tuyên truyền tất cả dự án ổn thỏa, đảm bảo vốn tuyên truyền có thể được tối ưu hóa.
Nếu không tổng giám đốc Bùi có thể cho mình quyền hạn này, sau khi mình làm bậy làm bạ đương nhiên cũng có thể thu hồi.
Ngày 4 tháng 1 năm 2013, ngày đầu tiên sau tết Dương lịch.
Mạnh Sướng đến bộ phận quảng cáo và tiếp thị, sau khi bổ sung năng lượng xong, hắn đã chuẩn bị làm một trận lớn.
Chẳng nói gì, tài nguyên tuyên truyền bên “Người Kế Nhiệm” vẫn đầy ắp!
Kỳ nghỉ dài tết Dương lịch đã qua rồi, tranh luận bên “Người Kế Nhiệm” vẫn không có dấu hiệu hạ nhiệt, nhưng rõ ràng mọi người cãi mệt rồi.
Vì hai bên tranh tới tranh lui cũng mấy câu như thế, thể hiện quan điểm rất rõ ràng rồi, có cãi nữa cũng chỉ lặp đi lặp lại thôi.
Đương nhiên, bản chất của bọn người là máy nhắc lại mà, mà bản chất tranh luận trên mạng là ai nói lời người nấy.
Ai cũng cố gắng thuyết phục đối phương, chẳng ai muốn chấp nhận quan điểm của đối phương, thay đổi quan điểm của mình, nên kết quả cuối cùng vẫn là trống đánh xuôi kèn thổi ngược, tranh luận thăng cấp thành mắng nhau, cuối cùng lại bôi đen lẫn nhau.
Nói cách khác, bây giờ thảo luận vấn đề với người khác trên mạng, phỏng chừng phải ôm cục tức chứ chẳng có kết quả gì.
Bây giờ “Người Kế Nhiệm” đang trong tình huống cãi nhau mệt nghỉ thế này, hai bên chẳng ai thuyết phục được ai, tạm thời dừng lại nghỉ ngơi.
Nhưng vẫn là anti đại diện cho Tiền Mỗ chiếm ưu thế.
Vì những người ủng hộ “Người Kế Nhiệm” cũng không có cách nào đưa ra luận chứng đủ thuyết phục để chúng minh quan điểm của mình.
Tuy Điền Công Tử nhảy ra kéo thù hận, nhưng hắn cũng không xuất hiện thật mà dự đoán ngày như thầy bói, sau đó giả chết mất tăm, bất kể ai tag hắn hay gửi tin nhắn riêng đều như muối bỏ biển.
Ban đầu mọi người cũng thảo luận về bài viết này của Điền Công Tử, nhưng cũng không nghiên cứu ra được gì, từ từ cũng bỏ.
Trong tình huống này, Mạnh Sướng cảm thấy cần tiếp tục đổ tài nguyên tuyên truyền vào để độ hot tăng lên lại, để hai bên đã chiến đấu mệt rồi phải vực dậy tinh thần lần nữa.
Để trận chiến dai dẳng đến giữa tháng, tốt nhất là lúc cuối tuần “Người Kế Nhiệm” chiếu tập mới, mọi người đều có thể tranh cãi một trận mới là tình huống lý tưởng nhất.
Thật ra bản thân Mạnh Sướng vẫn muốn bảo Chu Tiểu Sách đích thân quay một video, đăng lên tài khoản chính thức của phòng làm việc Phi Hoàng, tạo nền tảng cho “Người Kế Nhiệm”.