“Đừng nói về chuyện này nữa, một kiệt tác như “Người Kế Nhiệm” tại sao lại không thể xem lại ba lần, bốn lần? Thậm chí tải xuống toàn bộ bộ phim và cất giữ nó vĩnh viễn? Ta phải đi xem lại đây!”
“Những người chưa thay đổi điểm đánh giá thì hãy nhanh chóng thay đổi điểm đánh giá của mình đi, một bộ phim như này mà thậm chí còn chưa vượt qua 9,5 điểm, khán giả các ngươi muốn bản thân bị đóng lên cột sỉ nhục, tạo thành một cái joke ‘Người sử dụng Aidilao không hiểu điện ảnh’ sao?”
Giữa những lời khen ngợi, điểm đánh giá của “Người Kế Nhiệm” trên trang web Aidilao nhanh chóng tăng vọt!
Có đôi khi thậm chí nhanh đến mức không cách mấy phút đồng hồ làm mới lại một lần, đã có thể nhìn thấy điểm đánh giá tăng lên.
Bùi Khiêm trợn tròn mắt.
Đã nói là cư dân mạng sẽ mạnh mẽ công kích Tiền Mỗ mà?
Đã nói là gió chiều nào theo chiều đó chắc chắn sẽ không bao giờ có kết thúc tốt đẹp mà?
Vậy bây giờ là chuyện gì đang diễn ra vậy?
Dựa vào cái gì mà Tiền Mỗ sửa lại bình luận điện ảnh nói một câu đã hiểu là có thể rút lui toàn thây? Hơn nữa, mọi người đều rất khoan dung độ lượng mà không truy cứu sự việc?
Chết tiệt, điều này không khoa học chút nào!
Nhưng Bùi Khiêm đổi cách nghĩ lại và thấy rằng điều này hình như cũng có lý.
Bởi vì lúc trước có quá nhiều người chỉ trích “Người Kế Nhiệm”, thế nên điểm đánh giá cũng bị kéo xuống 6 điểm, đủ cho thấy đại đa số mọi người đều có quan điểm giống như Tiền Mỗ.
Giống như một reply phía dưới bài bình luận điện ảnh đã nói: Những người xem đã thay đổi điểm đánh giá này thực sự không làm gì khác biệt về cơ bản so với Tiền Mỗ.
Đã như vậy thì tại sao lại mắng Tiền Mỗ chứ? Mắng Tiền Mỗ tương đương với việc mắng chính mình thôi!
Một tên gió chiều nào theo chiều đó quả thật sẽ bị một nhóm người tấn công, nhưng nếu như tất cả mọi người đều đã gió chiều nào theo chiều đó thì sao?
Như vậy, rất hiển nhiên là hành vi gió chiều nào theo chiều đó này tương đối đáng được tha thứ!
“…Tính toán sai lầm rồi!”
“Không nghĩ tới Tiền Mỗ thế mà lại có thể bình an vô sự như thế này?”
“Đây chẳng phải là lại biến thành thế giới chỉ có mình ta tổn thương sao?”
Bùi Khiêm vốn còn tưởng rằng Tiền Mỗ là quân liên minh, suy cho cùng hắn cũng tới để an ủi mình trước khi định xóa topic rồi chạy trốn.
Nhưng hắn không thể ngờ rằng, cái gọi là ‘quân liên minh’ này vừa xoay người hung hăng đâm mình một đao!
Mấu chốt là hắn đã phản bội rồi, mà kẻ thù còn vui vẻ chấp nhận hắn, thật là quá đáng!
Cảm giác này giống như vốn còn có hai người trong chiến hào đang trấn giữ tuyến phòng thủ, kết quả một người trong số bọn họ đột nhiên chạy đi đầu hàng, đồng thời chế nhạo người cuối cùng vẫn nhất quyết ở lại chiến hào là mình.
Quá là tức giận rồi!
“Đợi một chút, không đúng, ta không phải là người duy nhất bị tổn thương.”
“Không phải Mạnh Sướng cũng đang rất thảm sao? Chia hoa hồng của hắn lại mất rồi!”
Nghĩ tới đây, Bùi Khiêm bỗng nhiên cảm thấy trong lòng thoải mái hơn rất nhiều.
Mình quả thật là rất thảm, nhưng Mạnh Sướng cũng chẳng khá hơn là mấy!
“Người Kế Nhiệm” đã ký hợp đồng chia cổ phần, mặc dù sau thứ này được gọi là “Tác phẩm đồ sộ kinh điển về chủ nghĩa hiện thực Ma Huyễn”, lượng phát lại và điểm đánh giá của nó chắc chắn sẽ ngày càng cao hơn trong tương lai, nhưng dù nói thế nào cũng phải cần một quá trình, cần một thời gian nhất định.
Chu kỳ tiếp theo có tiền thì chu kỳ tiếp theo hẵng nói.
Nhưng chia hoa hồng này của Mạnh Sướng trong vụ này đã không cánh mà bay rồi!
Nếu nghĩ theo cách này mà nói thì Mạnh Sướng còn thảm hơn.
“Mạnh Sướng quá là tội nghiệp luôn, hai tháng trước cũng là vì xảy ra chuyện gì đó vào cuối tháng, kết quả là hai tháng chia hoa hồng mà hắn mong muốn nhận được đã bị cắt đi một nửa; tháng này càng vì chuyện Điền Công Tử bùng nổ mà chia hoa hồng trực tiếp biến thành con số 0 luôn.”
“Quá thảm, quá là thảm, thật sự khiến người thấy thì đau lòng người nghe thì rơi lệ, ngay cả ta cũng nổi lên sự đồng tình với hắn.”
“Làm sao bây giờ, những thất bại lớn liên tục như vậy sẽ không làm suy giảm nghiêm trọng sự nhiệt tình trong công việc của hắn chứ? Nếu thật sự là hai mươi ba mươi năm cũng chưa thể trả xong tiền nợ, thì cũng quá là đáng thương rồi.”
Thật ra thì vốn là Bùi Khiêm cũng không hề có ý định trói Mạnh Sướng ở lại Đằng Đạt cả đời, để hắn làm người chịu án trong vòng vài năm, làm việc cho chính mình trong vòng vài năm, cũng gần như là hoàn thành cải tạo, có thể thả về xã hội rồi.
Tin rằng có bài học sâu sắc lần này, Mạnh Sướng hẳn là sẽ hối cải triệt để, bắt đầu một cuộc sống mới.
Đã như vậy thì nếu như vẫn chưa thể trả xong tiền nợ, cũng sẽ không có vấn đề gì
Lỡ ma Mạnh Sướng đột nhiên thấu rõ được bộ mặt của nhân thế, mất đi mọi ham muốn theo đuổi rồi, thì đó chẳng phải là một tội lỗi rất lớn sao?
“Phải nhanh chóng nghĩ ra giải pháp thôi, mắt thấy cái chu kỳ áp lực kiếm tiền này lại tăng vọt, phải nhanh chóng thực hiện phương án tự giải cứu mà mình đã nghĩ đến trước đó thôi”.
“Hình thức chia hoa hồng bên kia của Mạnh Sướng, cần phải được cải thiện để tâm hồn mỏng manh của hắn.”
Sau khi rút kinh nghiệm đau đớn, Bùi Khiêm không còn lo lắng về “Người Kế Nhiệm” nữa, ưu tiên hàng đầu bây giờ là nắm bắt thời gian để tiêu tiền.
Trên thực tế, Bùi Khiêm đã nghĩ ra cách tiêu tiền bất ngờ trước đó rồi, chẳng qua là hắn đang chờ đợi và quan sát.
Bởi vì vốn dĩ trong lòng hắn có mang theo một chút ý nghĩ sẽ gặp may mắn, lỡ như “Người Kế Nhiệm” và dự án game của cả hai bộ đều không hot thì sao?
Như vậy thì những cách tiêu tiền bất ngờ này đều không cần phải sử dụng, chỉ có thể sử dụng một hoặc hai cách, phần còn lại để dành cho sau này.
Nhưng bây giờ trong tình huống này, không muốn dùng cũng không thể, nhất định phải dùng hết toàn bộ rồi!