Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2717 - Chương 2717. Niềm Vui Và Nỗi Lo Của Mạnh Sướng

Chương 2717. Niềm vui và nỗi lo của Mạnh Sướng
Chương 2717. Niềm vui và nỗi lo của Mạnh Sướng

Ngay cả cường độ của mấy cách tiêu tiền bất ngờ này cũng cần tiếp tục tăng. 

Bùi Khiêm mở laptop ra và bắt đầu hoàn thiện kế hoạch tiêu tiền bất ngờ theo kế hoạch mà hắn đã nghĩ ra trước đó. 

Đợi đến buổi chiều sau khi hoàn thành mấy cái kế hoạch này rồi thì gọi Mạnh Sướng đến, nói với hắn về việc sửa đổi kế hoạch chia hoa hồng, đồng thời an ủi hắn một chút, tránh việc hắn bị kích động quá mức, rồi xuất hiện một số vấn đề về tinh thần. 

Lúc này, Mạnh Sướng vừa mới thức dậy. 

Bởi vì tối ngày hôm qua thật sự quá phấn khích, thế nên mãi cho đến ba bốn giờ sáng còn chưa ngủ được. 

Ngay khi kết quả của cuộc tổng tuyển cử ở Ukraine được đưa ra, Mạnh Sướng đã biết, hết thảy đều đã kết thúc rồi. 

Mọi chuyện xảy ra sau đó đều có thể đoán trước được. 

Đương nhiên, đối với Mạnh Sướng mà nói quan trọng nhất chính là tiền! 

Chẳng lẽ đây chính là cảm giác trả hết nợ, cảm thấy cả người đều nhẹ nhõm thoải mái sao? 

Tất nhiên, số tiền của Phạm Tiểu Đông bên kia vẫn chưa được chuyển tới, việc này sẽ mất một khoảng thời gian nhất định, hơn nữa điều kiện tiên quyết là Phạm Tiểu Đông là một người bạn đáng tin cậy, sẽ không trực tiếp ôm tiền chạy trốn, sủi mất tăm hơi. 

Nhưng Mạnh Sướng cảm thấy đây là một sự kiện có xác suất rất thấp có thể xảy ra. 

Mặc dù hắn thật sự còn chưa thanh toán xong hết nợ nần, nhưng chỉ cần Mạnh Sướng muốn trả, rất nhanh thôi là có thể trả lại. 

Đây là lần đầu tiên Mạnh Sướng cảm thấy thoải mái như vậy kể từ khi trở thành con nợ, ngay cả hương vị của giấc ngủ cũng ngọt ngào hơn một chút. 

Về phần chia hoa hồng của tháng này? 

Nói đùa gì chứ, ai mà còn quan tâm đến vụ chia hoa hồng này nữa chứ? 

Tối ngày hôm qua, Mạnh Sướng hưng phấn đến mức dù đã rất muộn nhưng vẫn không thể ngủ được, một bên hắn không ngừng đọc các loại tin tức về cuộc tổng tuyển cử ở Ukraine, một bên suy nghĩ về việc sau khi thanh toán hết nợ nần sẽ làm cái gì. 

Vốn là đã nghĩ tới rất nhiều phương án, nhưng khi tỉnh lại, Mạnh Sướng lại đổi ý. 

Đột nhiên hắn nghĩ đến một vấn đề, nếu như mình thanh toán hết nợ nần xong, liệu tổng giám đốc Bùi có tiếp tục giữ hắn lại làm người phụ trách của bộ phận quảng cáo và tiếp thị ở Đằng Đạt nữa hay không? 

Thoạt nhìn thì đây dường như là một câu hỏi rất vô nghĩa, bởi vì tổng giám đốc Bùi coi trọng hắn như thế, hao tổn bao nhiêu sức lực để tự mình dạy phương pháp tuyên truyền Bùi thị cho hắn, thế nên rõ ràng là xem hắn như người nối nghiệp tương lai trên lĩnh vực tiếp thị quảng cáo này của tập đoàn Đằng Đạt mà bồi dưỡng. 

Nếu đã là người nối nghiệp thì nhất định phải tiếp tục ở lại Đằng Đạt rồi. 

Nhưng cách làm việc của tổng giám đốc Bùi luôn khiến người ta bất ngờ. 

Lỡ mà tổng giám đốc Bùi không tán thành cách kiếm tiền bằng thủ đoạn quanh co của Mạnh Sướng, trong cơn tức giận mà đuổi hắn ra khỏi Đằng Đạt thì sao? 

Cũng không hẳn là hoàn toàn không có khả năng này. 

Bởi vì Mạnh Sướng phát hiện ra rằng tất cả các cách kiếm tiền của tổng giám đốc Bùi hiện tại đều rất rộng rãi bằng phẳng, sản nghiệp văn hóa, sản nghiệp thực tế, đầu tư,... đều là những việc rất có ý nghĩa. 

Về phần mấy việc như cổ phiếu, đầu tư bất động sản các loại rõ ràng là những cách kiếm tiền dễ dàng hơn, nhưng tổng giám đốc Bùi đụng cũng không thèm đụng. 

Mà thu nhập của Mạnh Sướng kiếm được đều nằm trong phạm vi mà luật pháp nước ngoài cho phép, ở trong nước căn bản là không thể làm như vậy, mà cho dù có thì tổng giám đốc Bùi chắc chắn cũng sẽ không ủng hộ. 

Nếu vậy... Đến lúc đó làm sao để giải thích về nguồn gốc của số tiền kia cho tổng giám đốc Bùi bây giờ? 

Nếu là Mạnh Sướng của trước đây, hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ rối rắm về vấn đề này, tổng giám đốc Bùi có tức giận hay không cũng chẳng phải việc của ta? Hắn đuổi ta ra khỏi Đằng Đạt sao, ta còn vô cùng chờ mong kia kìa! 

Thanh toán xong nợ nần, bên ngoài là trời cao biển rộng, ta đi đâu mà không được kia chứ? 

Nhưng hiện tại, Mạnh Sướng lại không nghĩ như vậy nữa. 

Hắn nhận ra rằng mình có thể học được rất nhiều điều từ Đằng Đạt, đặc biệt là phương pháp tuyên truyền Bùi thị. 

Trình độ hiện tại của bản thân, cũng chỉ là một tên gà mờ, không thể nói rằng chỉ học được kiến thức hời hợt về phương pháp tuyên truyền Bùi thị, nhất định phải tiến sâu hơn một chút, nhưng chắc chắn vẫn có một khoảng cách lớn giữa việc nắm giữ đầy đủ bản chất của phương pháp tuyên truyền Bùi thị. 

Kỹ năng Đồ Long đã học được một nửa, làm sao có lý do gì để bỏ cuộc giữa chừng chứ? 

Điều này luôn khiến Mạnh Sướng nhớ đến những tình tiết trong một số tiểu thuyết: một tên đồ đệ học nghệ dưới sự chỉ đạo của sư phụ, kết quả là tâm thuật bất chánh nên bị sư phụ trục xuất khỏi sư môn, ỷ vào võ nghệ đã học được mà làm xằng làm bậy ở bên ngoài, nhưng thực tế thì lại học nghệ không tinh, nên võ công của bản thân tự nhiên sẽ có thiếu sót... 

Trong những tình tiết tương tự, kết cục của loại người như thế này thường sẽ vô cùng bi thảm. 

Muốn thành công cần phải tích lũy rất nhiều, Mạnh Sướng rất chắc chắn rằng một khi rời khỏi Đằng Đạt, hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ có cơ hội hoàn toàn nắm giữ phương pháp tuyên truyền Bùi thị nữa. 

Đến lúc đó, sẽ trở thành người đã học được một nửa tuyệt thế võ công, có điểm yếu tự nhiên. 

Vì vậy Mạnh Sướng rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, hắn muốn lập tức thanh toán xong hết nợ nần, nhưng lại sợ mình không thể tiếp tục ở lại Đằng Đạt để học tập, trong lòng vô cùng mâu thuẫn. 

Đang rối rắm thì điện thoại reo lên. 

Cuộc gọi này là của Phạm Tiểu Đông. 

“Người anh em, quá tuyệt vời, quá trâu bò luôn rồi!” 

“Gấp năm lần đó!” 

“Hai trăm ngàn đô la của ngươi đã biến thành một triệu đô la!” 

“Mặc dù các khoản chi phí linh tinh khác nhau được khấu trừ một phần nhỏ rồi, nhưng nó vẫn là một triệu đô la thực sự đó!” 

Hết chương 2717.
Bình Luận (0)
Comment