“Tên nhóc nhà ngươi thật sự quá dũng cảm luôn, không phục không được mà.”
“Bây giờ ta thực sự rất hối hận, lúc ấy chỉ bỏ ra năm ngàn đô la theo ngươi, mặc dù bây giờ cũng đã kiếm được lợi nhuận, thế nhưng thật sự hối hận vì đã không đặt cược nhiều hơn á!”
Trong giọng nói của Phạm Tiểu Đông không thể ẩn giấu được sự hâm mộ và phấn khích.
Chỉ có thể nói, lá gan quá là nhỏ rồi.
Nhưng cũng không thể làm gì được, đó chỉ là bản chất của con người thôi. Phạm Tiểu Đông cũng không quen biết tổng giám đốc Bùi, thế nên đâu thể tin tưởng tổng giám đốc Bùi vô điều kiện như Mạnh Sướng mà dồn toàn bộ tài sản của mình vào một canh bạc lớn như vậy.
“Nhưng mà... người anh em này, ta có một câu hỏi.”
“Đằng Đạt không thể nào có quyền lực to lớn như vậy mà có thể kiểm soát được cuộc tổng tuyển cử ở một quốc gia khác đúng không? Điều này quá là vô lý luôn, nói thế nào ta cũng không thể tin nổi!”
Rõ ràng, Phạm Tiểu Đông ngoài việc rất phấn khích, thì cũng vô cùng hoang mang.
Rốt cuộc là làm sao mà được như vậy?
Mạnh Sướng cười cười: “Hiện tại, Đằng Đạt đương nhiên vẫn chưa có loại năng lực đó, ngươi cũng đừng suy nghĩ quá nhiều.”
“Chuyện xảy ra lần này hoàn toàn là do tầm nhìn xa và sự sáng suốt của tổng giám đốc Bùi. Chỉ có thể nói, một thiên tài thực sự sẽ không cố chấp vào một lĩnh vực cụ thể nào đó khi xem xét vấn đề, mà sẽ vươn lên đến trình độ triết học và xã hội học, từ đó mà suy ra, học một biết mười.”
“Sự thành công trong kinh doanh của tổng giám đốc Bùi chắc chắn không phải là sự ngẫu nhiên, cũng chắc chắn không chỉ là sự thành công của luật kinh doanh, mà là sự thành công trong việc hiểu rõ quy luật sâu sắc và bản chất con người. Với tầm nhìn như vậy, có thể suy đoán về kết quả cuộc tổng tuyển cử ở Ukraine, cũng không phải chuyện gì khó đâu.”
Phạm Tiểu Đông cảm khái nói: “Tổng giám đốc Bùi quả thực là một người hiếm thấy, lần này ta hoàn toàn bị thuyết phục rồi, còn có điều gì mà tổng giám đốc Bùi không thể làm được không?”
Mạnh Sướng im lặng một lát rồi nói: “Ta cũng muốn hỏi vấn đề này.”
“Dựa vào sự quan sát trong một thời gian dài của ta khi bên cạnh tổng giám đốc Bùi... những việc hắn không làm có lẽ không phải vì hắn không thể làm được, mà là vì hắn không muốn làm.”
Đầu bên kia điện thoại cũng rơi vào im lặng trong chốc lát, hiển nhiên trong lòng Phạm Tiểu Đông cũng vô cùng xúc động.
Một lúc sau, Phạm Tiểu Đông mới nói: “Bây giờ ngươi muốn thanh toán hết nợ nần hay là dùng số tiền này để đầu tư vào nơi khác? Trả nợ trước cũng được, dù sao thanh toán xong hết nợ vẫn còn dư lại một ít.”
“Nếu loại thành công như thế này có thể được tiếp tục giữ vững, thì việc số tiền chảy vào sẽ chỉ là vấn đề thời gian, dù sớm hay muộn cũng giống nhau mà thôi”.
“Sau khi thanh toán xong hết nợ nần, ít nhất có thể hủy bỏ tư cách là con nợ của ngươi trước, chứ bây giờ nghĩ cách rời khỏi nhà cũng thật sự bất tiện.”
Mạnh Sướng suy nghĩ một chút rồi nói: “Việc này không cần vội, ta còn có một số chuyện cần xác nhận với tổng giám đốc Bùi. Có thể sau khi thanh toán xong hết nợ, thì ta cũng không thể ở lại Đằng Đạt được nữa, đến lúc đó những cơ hội này, đương nhiên cũng sẽ không có.”
Phạm Tiểu Đông sửng sốt một chút: “Tại sao? Tổng giám đốc Bùi không phải là chủ nợ của ngươi sao? Chắc hẳn là hắn đang mong ngươi thanh toán nợ sớm hơn một chút chứ?”
Mạnh Sướng có hơi bất đắc dĩ, cười: “Đây là bởi vì ngươi không hiểu Tổng giám đốc Bùi. Thôi quên đi, chuyện này cũng không dễ giải thích, tóm lại là trước tiên ngươi cứ giữ lại tiền đi, đợi sau khi ta suy nghĩ kỹ rồi hãy nói.”
Phạm Tiểu Đông: “Được, tùy ngươi.”
Sau khi cúp điện thoại, Mạnh Sướng cảm thấy bụng mình đang reo vang, cho nên gọi Takeaway Netfish, dự định ăn cơm trưa xong sẽ đến công ty.
Công việc chính của hắn trong tháng này chính là tuyên truyền cho “Người Kế Nhiệm”, nhưng bây giờ nó đã đạt được thành công lớn, chia hoa hồng cũng không còn nữa rồi, đối với hắn mà nói thì việc hắn làm gì trong nửa cuối tháng không còn quan trọng nữa, chỉ cần đi loanh quanh là được, không lên công ty làm việc cũng được.
Thế mà mới vừa ăn cơm trưa xong, nhận được một tin nhắn đến từ chính tổng giám đốc Bùi.
“Tổng giám đốc Bùi bảo ta đến phòng làm việc để tìm hắn vào khoảng ba giờ chiều?”
“Cái này…”
“Là khen ngợi phương án tuyên truyền “Người Kế Nhiệm” của ta? Hay là vì tổng giám đốc Bùi đã biết những chiêu trò mờ ám mà ta làm ở bên ngoài rồi?”
Mạnh Sướng đột nhiên cảm thấy có chút lo lắng.
Nói một cách logic, ngay cả khi kết quả của phương án tuyên truyền đã được đưa ra, chia hoa hồng cũng đã trở về con số 0 rồi, thì kế hoạch này chắc chắn sẽ không được sửa đổi cho đến cuối tháng.
Lần này gọi cho hắn vào giữa tháng, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.
Mạnh Sướng không dám chậm trễ, vội vàng đứng dậy chuẩn bị đi đến công ty.
…
Đã gần ba giờ chiều.
Ở phòng làm việc của mình, Bùi Khiêm đang gõ bàn phím rất nhanh, lên kế hoạch tiêu tiền bất ngờ cho chu kỳ này.
Hiện tại, Bùi Khiêm vẫn còn bốn lá bài trong tay có thể đánh.
Đầu tiên, dự án xây dựng tòa nhà trụ sở chính Đằng Đạt đang được quy hoạch cần rất nhiều kinh phí, điều này không ảnh hưởng đến việc kết toán, có thể chi nhiều tiền hơn.
Tiếp theo, trong tháng này có một dự án có thể kéo dài thời hạn đến hạng mục kết toán của tháng sau, chỉ cần ngươi nghĩ ra một dự án trong ngắn hạn mà có thể tiêu nhiều tiền hơn, cũng bảo đảm có thể chính thức đưa vào hoạt động trước khi kết toán vào tháng sau, thì lại có thể ném đi một số tiền lớn.
Một lần nữa, Bùi Khiêm vẫn còn trong tay 30 triệu, bằng một nửa số tiền từ thiện của quỹ hệ thống khi bắt đầu chu kỳ.
Cuối cùng, có thể tự bỏ tiền túi bỏ ra 100 ngàn, số tiền này sẽ được chuyển thành hạn ngạch lợi nhuận bổ sung là 10 triệu, số tiền này sẽ được trao đi vô điều kiện.