Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2720 - Chương 2720. Thanh Toán Xong Hết Nợ Có Thể Rời Đi

Chương 2720. Thanh toán xong hết nợ có thể rời đi
Chương 2720. Thanh toán xong hết nợ có thể rời đi

Chỉ cần phương án lần này không có hiệu quả, không có độ nổi tiếng, thì vẫn có thể nhận được chia hoa hồng như cũ, chẳng qua là hạn ngạch chia hoa hồng tối đa bị giảm xuống còn 100 ngàn. 

Điều khiến Bùi Khiêm cân nhắc chính là việc làm này tương đương với việc cho Mạnh Sướng thêm một mạng, một mặt có thể giúp Mạnh Sướng không thảm như vậy, đến cuối tháng mà không kiếm được một xu, về mặt khác cũng coi như là đúng người đúng việc, trọng dụng nhân tài. 

Theo hiệp nghị ban đầu kia, sau khi tuyên truyền “Người Kế Nhiệm” thất bại, Mạnh Sướng sẽ nằm chết ở nhà, nửa tháng này cũng không có việc gì để làm cả, đối với Mạnh Sướng và Bùi Khiêm mà nói, đây chắc chắn là một tổn thất rất lớn. 

Ngược lại, Mạnh Sướng đang đọc hiệp nghị, đầu óc đang cấp tốc vận chuyển, suy nghĩ về ý định lần này của tổng giám đốc Bùi. 

“Hiệp nghị mới này không có gì để nghi ngờ về việc nó có lợi hơn cho mình trong việc nhận chia hoa hồng.” 

“Hạn mức trên không thay đổi, nhưng hạn mức dưới đã tăng lên rất nhiều.” 

“Nhưng điều này có nghĩa là gì chứ? Chẳng lẽ tổng giám đốc Bùi nghĩ rằng việc nhận chia hoa hồng của ta quá khó khăn, thế nên đã giảm bớt độ khó cho ta?” 

“Không thể được.” 

“Mặc dù ta không nhận được chia hoa hồng cho dự án “Người Kế Nhiệm” này, nhưng ta đã hoàn toàn sử dụng phương pháp tuyên truyền Bùi thị trong một lần hoạt động rồi, tổng giám đốc Bùi không thể không chú ý đến điều đó mà, phải không? 

“Thực tế thì bây giờ ta nhận được chia hoa hồng không khó, vậy tại sao còn muốn giảm độ khó cho ta chứ?” 

“Chà, chắc chắn là phải có lý do nào khác!” 

Mạnh Sướng bắt đầu mở rộng suy nghĩ. 

“Trước đây, nếu một dự án tuyên truyền tuyên bố thất bại vào đầu tháng thì ta sẽ mất tất cả trong tháng đó luôn; nhưng dựa theo hiệp nghị mới, nếu phương án đầu tháng thất bại, ta vẫn có thể thực hiện lại một phương án khác trong tháng.” 

“Đây có phải là gợi ý rằng bây giờ ta nên đảm nhận nhiều trách nhiệm hơn không?” 

“Kết hợp với việc trước đây ta được giao cho quyền phân bổ kinh phí tuyên truyền, nếu như vậy thì thái độ của tổng giám đốc Bùi đã rất rõ ràng!” 

Mạnh Sướng đã hiểu, điều đó có nghĩa là tổng giám đốc Bùi đã coi trọng hắn hơn rồi! 

Trước đây Mạnh Sướng không nắm rõ phương pháp tuyên truyền Bùi thị, thế nên tổng giám đốc Bùi chỉ giao cho hắn một dự án mỗi tháng. 

Suy cho cùng thì năng lực cũng có hạn, thế nên có thể hoàn thành tốt một dự án thôi đã là không tệ rồi. 

Cho dù 

Cho dù thất bại từ rất sớm, nhưng tổng giám đốc Bùi cũng sẽ không giao thêm dự án mới, điều này có thể là vì để hắn có đủ thời gian để nghiên cứu thật tốt và suy ngẫm thật tốt. 

Nhưng bây giờ tổng giám đốc Bùi thấy Mạnh Sướng đã có tiến bộ đáng kể, có đủ năng lực để làm hai dự án một tháng rồi, thế nên đã thay đổi nội dung hiệp nghị, để cho hắn có thể làm việc nhiều hơn và nhận được nhiều hơn! 

Mặc dù làm hai phương án thì khối lượng công việc sẽ tăng lên, nhưng Mạnh Sướng cũng không hề đơn độc, bây giờ hắn là người phụ trách của bộ phận quảng cáo và tiếp thị, có cả một nhóm đàn em dưới quyền.  

Hắn chỉ cần nghĩ ra ý tưởng là được rồi, cấp dưới sẽ thực hiện thay hắn, thế nên khối lượng công việc này sẽ không làm hắn mệt mỏi. 

Hơn nữa bằng cách này, việc Mạnh Sướng vận dụng phương pháp tuyên truyền Bùi thị cũng sẽ không còn cứng nhắc như vậy nữa. 

Trước đó, hắn đã phải làm việc chăm chỉ để đảm bảo rằng độ nổi tiếng sẽ không bùng nổ trước cuối tháng mà tới tháng sau độ nổi tiếng mới được bùng nổ. 

Tuy nhiên, các kế hoạch thường không theo kịp sự thay đổi, có đôi khi không thể không bùng nổ vào cuối tháng, dẫn đến việc chia hoa hồng bị cắt giảm một nửa. 

Lỡ như mà cũng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà độ nổi tiếng bùng nổ vào giữa tháng thì sao? Vậy chia hoa hồng sẽ không còn nữa, đúng không? 

Mặc dù hiện tại Mạnh Sướng không quan tâm đến cái chia hoa hồng này nữa rồi, nhưng rõ ràng là tổng giám đốc Bùi vẫn rất quan tâm đến nó, tổng giám đốc Bùi không muốn thấy hắn làm việc vô ích. 

Do đó, với hiệp nghị mới này, Mạnh Sướng có thể tự do hơn trong việc lựa chọn thời điểm để thổi tung độ nổi tiếng, hai vấn đề lấy chia hoa hồng và tăng độ nổi tiếng đã không còn hoàn toàn xung đột với nhau nữa, hắn có thể cố gắng để lo liệu cả hai. 

Tóm lại, đây là phần thưởng do tổng giám đốc Bùi trao tặng khi thấy Mạnh Sướng học tập thành công phương pháp tuyên truyền Bùi thị. 

Cách chơi đã được nâng cấp rồi! 

Nghĩ tới đây, Mạnh Sướng vô cùng vui vẻ, đưa trả lại hiệp nghị: “Được, tổng giám đốc Bùi, ta đương nhiên là hoàn toàn đồng ý!” 

Bùi Khiêm đưa tay ra nhận lại bản hiệp nghị, nhìn thấy thái độ của Mạnh Sướng thì im lặng gật gật đầu. 

Ừm, đúng rồi, ta cũng cảm thấy ngươi nhất định sẽ vui vẻ mà đồng ý. 

Bởi vì ngươi hoàn toàn không có bất kỳ lý do gì để từ chối cả! 

“Được rồi, không có việc gì khác, ngươi có thể quay về tiếp tục chuẩn bị kế hoạch cho nửa tháng tới.” 

“Tất nhiên, nếu ngươi cảm thấy mệt mỏi, không muốn nhận chia hoa hồng vào nửa cuối tháng và muốn nghỉ ngơi thì không cần phải làm, đây không phải là yêu cầu bắt buộc đâu.” 

Mạnh Sướng vội vàng gật đầu: “Được rồi, tổng giám đốc Bùi, ta hiểu rồi.” 

Không thể không nói, tổng giám đốc Bùi còn rất thấu hiểu và thông cảm cho cấp dưới của mình. 

Mạnh Sướng vừa định rời đi thì đột nhiên nhớ tới bản thân có vấn đề muốn hỏi, lại dừng lại. 

“À... Tổng giám đốc Bùi, ta có một câu hỏi.” 

Bùi Khiêm nhìn hắn và nói: “Ngươi cứ nói đi.” 

Mạnh Sướng hơi do dự một chút rồi nói: “Giả sử, ý ta là giả sử, một ngày nào đó khi ta thanh toán xong hết nợ nần, ta có thể vẫn ở lại Đằng Đạt và tiếp tục làm người phụ trách của bộ phận quảng cáo và tiếp thị không?” 

Bùi Khiêm sửng sốt một lúc, có chút bối rối. 

Câu này của Mạnh Sướng có nghĩa là gì? Tại sao lại muốn hỏi loại vấn đề này? 

Chẳng lẽ đối với ngươi mà nói Đằng Đạt là một nơi tốt sao? Ngươi muốn ở lại đến vậy sao? 

Hết chương 2720.
Bình Luận (0)
Comment