Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2793 - Chương 2793. Huy Chương Của Chịu Khổ Travel

Chương 2793. Huy chương của Chịu Khổ Travel
Chương 2793. Huy chương của Chịu Khổ Travel

Lâm Vãn thoáng sững sờ: “Phương pháp tuyên truyền Bùi thị? Còn có thứ này?”

Nàng cảm thấy mấy cái này hơi kỳ lạ, vì nàng làm việc ở Game Đằng Đạt và Game Thương Dương lâu thế này, cũng chưa từng nghe khái niệm.

Diệp Chi Chu gật đầu: “Khái niệm này mới có gần đây, là Mạnh Sướng tổng kết trong quá trình làm việc tuyên truyền lâu dài ở Đằng Đạt.”

“Nhưng thật ra thứ như phương pháp tuyên truyền Bùi thị, tổng giám đốc Bùi dùng nhiều lần rồi, chỉ là chúng ta ngu si ngây thơ ở khía cạnh này, không hiểu mà thôi. Ngươi nghĩ xem ban đầu nhiều phương án tuyên truyền như thế, có cái nào trông không lạ, kết quả đều tốt?”

Lâm Vãn ngạc nhiên: “Thì ra là vậy!”

“Thế thì bây giờ ta sẽ liên hệ với người phụ trách bên kia, nhưng việc bên kia cũng khá bận rộn, dù sao thì cũng sắp đến lúc phát hành, vẫn có vài chi tiết cần điều chỉnh. Thế này, ta bàn bạc với bọn họ một chút, muộn nhất tuần sau là có thể đến Kinh Châu một chuyến!”

Thứ tư, ngày 30 tháng 1.

Chịu Khổ Travel trên một hòn đảo không tên.

Cuối cùng Kiều Lương cũng bò lên vách đá trên đảo, mệt đến mức nằm bò lên đất.

Lại nhìn sang người khác, tình huống cũng chẳng ổn hơn là bao, ai nấy đều uốn éo, cảm thấy mình bị đào rỗng rồi.

Phơi nắng hứng gió cả tháng trời, mọi người đều đen đi nhiều.

Tuy nói đám người này tranh thủ cơ hội, thoa kem chống nắng và dầu chống nắng lên người, nhưng kem chống nắng nào phải vạn năng, trong môi trường cứ bị hun nắng, vẫn khó tránh chuyện da sạm đi.

Tuy Bao Húc cũng bị ánh mặt trời hun đen hơn một chút, nhưng không thấy rõ lắm, dù sao thì đã chiến trăm trận rồi.

Liếc thấy Kiều Lương cũng thành công leo lên, Bao Húc bấm máy tính giờ trong tay: “Được rồi, dự án huấn luyện hôm nay đến đây là hết.”

“Ta tuyên bố, Chịu Khổ Travel kỳ hai kết thúc hoàn hảo!”

Ngay khi thốt ra câu này, mọi người ở hiện trường cảm thấy như trút được gánh nặng, sống lại trong thoáng chốc.

Cuối cùng kết thúc rồi!

Những người có sức chịu đựng khá kém như Kiều Lương, Dư Bình An, Trần Vũ Ninh suýt nữa rơi nước mắt hạnh phúc tại chỗ.

Một tháng trời, biết một tháng này chúng ta trải qua thế nào không? Hả?

Trên đảo không người này thật sự khổ quá rồi, đến mức bọn họ quên huấn luyện trong nhà một tháng trước khi lên đảo theo bản năng. Bây giờ nhớ lại, huấn luyện trong nhà thật sự thoải mái như một kỳ nghỉ!

Tát Tử Nhiên cầm kỷ niệm chương và giấy chứng nhận đã chuẩn bị sẵn.

Bao Húc trưng ra gương mặt thần thánh: “Bây giờ trao huy chương người tu khổ hạnh, mọi người hãy xếp hàng.”

Trước đó mọi người vẫn mệt mỏi nằm ì trên đất không muốn động đậy, nhưng vừa nghe nói sắp trao huy chương, vội bò dậy ngay, xếp thành một hàng.

Hai người Tát Tử Nhiên và Lý Á Linh giúp Bao Húc cầm huy chương và giấy chứng nhận, mà Bao Húc nghiêm túc lấy huy chương, giấy chứng nhận tương ứng… trao thưởng.

Trên mặt Kiều Lương toàn là biểu cảm chờ mong.

Nguyên nhân hắn có thể kiên trì huấn luyện chịu khổ trong Chịu Khổ Travel, nguyên nhân quan trọng là hắn vô cùng chờ mong với phúc lợi và tên gọi người tu khổ hạnh.

Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng hơn đây là đảo không người, hắn muốn chạy cũng chẳng chạy được.

Nhưng dù nói thế nào, đây là cũng là vinh dự!

“Vất vả rồi!” Bao Húc bắt tay Kiều Lương xong, lấy huy chương và giấy chứng nhận trong tay Tát Tử Nhiên, đưa cho Kiều Lương, sau đó tiếp tục phát cho người kế.

Kiều Lương vui vẻ nghịch huy chương người tu khổ hạnh.

Gia công rất tinh xảo, rất có giá trị sưu tầm!

Đây là huy chương bất quy tắc, trên huy chương khắc ba lớp hoa văn.

Tầng dưới cùng là tấm chắn khổng lồ, bên dưới tấm chắn là nhiều trường kiếm, chuôi kiếm hướng lên, mũi kiếm hướng xuống, tạo thành trạng thái như công xòe đuôi;

Bên trên tấm chắn khắc một lớp hoa văn, núi cao chót vót, dòng nước xiết đổ ra biển, tóm lại là thể hiện tài nghề điêu luyện của tự nhiên;

Mà tầng trên cùng, trên vách núi cheo leo, một người nhỏ xíu đang cố gắng leo núi, thể hiện hình tượng của người tu khổ hạnh.

Kiều Lương thật sự quyến luyến huy chương này không rời.

Tuyệt vời!

Không thể không nói, Đằng Đạt chính là Đằng Đạt, kỷ niệm chương này làm tinh xảo như vậy, với lại còn rất có giá trị kỷ niệm, vì nó có nội hàm văn hóa sâu sắc.

Nhìn thấy nó, đương nhiên sẽ nhớ đến những ngày tháng không tầm thường mình trải qua trong Chịu Khổ Travel!

Kiều Lương quyết định rồi, nhất định sẽ lấy huy chương này làm bảo vật gia truyền, đến lúc đó còn có thể có thể chém gió với con cháu mình.

Biết Chịu Khổ Travel không? Đây chính là huy chương quân công của cha ngươi, ông nội ngươi!

Sau đó hắn lại nhìn giấy chứng nhận này.

Phong bì của giấy chứng nhận cũng được làm đặc biệt, dùng công nghệ điêu khắc trên kim loại, cầm trong tay nặng trịch.

Hoa văn trên phong bì cũng liên quan nhất định đến hoa văn trên kỷ niệm chương.

Mở giấy chứng nhận, bên trong viết mấy chữ này, cũng khiến Kiều Lương vô cùng hưởng thụ.

“Người tu khổ hạnh Kiều Lương, anh dũng liều mình trong Chịu Khổ Travel kỳ hai (tháng 12 năm 2012 - tháng 1 năm 2013), thể hiện tinh thần liều mình chiến đấu kiên trì không bỏ cuộc, bất khuất sẽ nhận được danh hiệu ‘người tu khổ hạnh kiên trì’!”

Bên dưới còn có lạc khoản, thời gian và đóng dấu làm cực kỳ nghiêm trang.

Kiều Lương không khỏi hân hoan, đồng thời thở phào trong lòng.

Cũng may, còn tưởng tên cuối cùng là kiểu “thành viên bét bảng”!

Người tu khổ hạnh kiên trì? Tên gọi này không tồi, thể hiện rất tốt phẩm chất ưu tú của mình!

Kiều Lương không khỏi nhìn sang Nguyễn Quang Kiến bên cạnh: “Ngươi có tên gọi gì vậy?”

Vì trước đó có thông báo, sẽ ghi lại thành tích kỳ này. Nếu quy định này không bị hủy bỏ, tên gọi của mỗi người nhận được đều không giống nhau mới đúng.

Nguyễn Quang Kiến hơi xoay tờ giấy chứng nhận sang một bên để Kiều Lương có thể nhìn rõ hơn.

“Người tu khổ hạnh Nguyễn Quang Kiến, trong kỳ thứ hai của Chịu Khổ Travel (tháng 12 năm 2012 - tháng 1 năm 2013) đã kiên quyết, dám nghĩ dám làm, dám trở thành người tiên phong, thể hiện vô cùng xuất sắc và được xếp vào hàng giỏi nhất trong số tất cả những người tu khổ hạnh, được đặc biệt phong tặng danh hiệu ‘người tu khổ hạnh xuất sắc’!”

Hết chương 2793.
Bình Luận (0)
Comment