Trong tiêu ngữ tuyên truyền kế hoạch Sơ Tế, cũng sẽ không nhắc đến bốn chữ “Kế hoạch Sơ Tế” này, chỉ sẽ dùng những tiêu ngữ đơn giản như “trẻ em vui vẻ đi học, mì gạo dầu muối đến tận nhà”, để người trong thôn có thể liên hệ “đi học” và “gạo mì dầu muối” vì nhau, có hiệu quả tuyên truyền khách quan.
Như vậy sẽ có hai lớp bảo hiểm.
Lớp bảo hiểm đầu tiên là tất cả tổ chức hoặc cá nhân tham gia kế hoạch Sơ Tế đều không thể nhấn mạnh với thế giới bên ngoài, làm lộ hay tuyên truyền kế hoạch Sơ Tế; Lớp bảo hiểm thứ hai là tất cả tuyên truyền đều do bên Mạnh Sướng phụ trách, nhưng tuyên truyền chỉ có một điều “viết tiêu ngữ trong thôn”, với lại rất nhiều tiêu ngữ viết lẫn lộn, khiến tuyên truyền của kế hoạch Sơ Tế ẩn trong tiêu ngữ khác một cách hoàn hảo.
Như vậy, có thể đạt được một yêu cầu “hiệu quả tuyên truyền ở nông thôn nghèo tố, mà gần như không ai trên mạng biết được” của Bùi Khiêm.
Đương nhiên Bùi Khiêm cũng rất rõ, thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió.
Kế hoạch Sơ Tế dù có khiêm tốn thế nào, bảo mật thế nào cũng có một ngày bị người ta phát hiện.
Nhưng cũng không có vấn đề gì, bị người ta phát hiện không hot lên ngay, hot lên cũng không có nghĩa là kiếm được nhiều tiền.
Chỉ cần làm thời gian chênh lệch, tranh thủ kế hoạch này đốt càng nhiều tiền, thế thì mục đích của mình đã thành rồi.
Bùi Khiêm xem qua phương án này, gật đầu: “Ừm, không tồi! Đây là phương án ta cần!”
“Không có gì, ngươi cứ làm theo phương án này là được.”
Không thể không nói, Mạnh Sướng làm việc khiến người ta yên tâm lắm.
Phương án làm tốt không thì cứ để sang một bên, nhưng với năng lượng muốn lỗ tiền khiến Bùi Khiêm cảm thấy vô cùng tán thưởng!
Mạnh Sướng cầm phương án về, nhưng không đi ngay, vì hắn vẫn có chuyện khác cần làm.
Một trong những cấp cao của công ty Finger là Charles cố gắng thành lập một công ty đầu tư, rõ ràng là muốn tranh thủ lúc tập đoàn Dayak bán công ty Finger thì nuốt sạch, ngồi hưởng lợi. Phạm Tiểu Đông nhằm chuẩn cơ hội này, muốn kiếm chút tiền trong quá trình này, nhưng tiền đề là phải biết rốt cuộc tổng giám đốc Bùi sẽ tham gia cùng không.
Mạnh Sướng muốn thăm dò tổng giám đốc Bùi một chút.
Tuy nói trước khi hắn đến đã nghĩ xong lý do rồi, nhưng thật sự đến trước mặt tổng giám đốc Bùi vẫn cảm thấy hơi hoang mang.
Mạnh Sướng cảm thấy mình Tần Vũ Dương lúc Kinh Kha giết Tần, trước khi đến đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ rồi, kết quả thấy tổng giám đốc Bùi vẫn hoang mang.
Nhưng may thay tố chất tâm lý của Mạnh Sướng khá cứng, ổn định rất nhanh.
Hắn cân nhắc chốc lát, nói: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi có cách nhìn thế nào về tình hình gần đây của công ty Finger?”
Bùi Khiêm không nghĩ nhiều, vô thức nói: “Công ty Finger? Ta hy vọng bọn họ có thể kiên trì thêm một khoảng thời gian.”
Về công ty Finger, Bùi Khiêm chỉ có hai từ: Thất vọng!
Ngươi xem thử lúc năm mới bọn họ làm chuyện tốt gì!
Trăm khổ ngàn khổ làm nhiều hoạt động như vậy, kết quả chẳng bằng không làm.
Không làm, chắc vẫn có thể tiếp tục đần độn, kết quả sau khi làm hoạt động rồi, đa số người chơi đã nghỉ game luôn! khiến tập đoàn Long Vũ từ bỏ tính chiến lược của dự án IOI này, chuyển sang ôm ấp ‘Vết Đạn 2’.
Bùi Khiêm cũng rất không vui, ta cho công ty Finger bao nhiêu cơ hội rồi? Nhưng bọn họ có thành công lần nào không? Hả?
Nên, bây giờ Bùi Khiêm đã hoàn toàn không ôm hy vọng gì với công ty Finger rồi, hy vọng bọn họ có thể kiên trì lâu hơn chút để GOG có thể thống nhất MOBA muộn chút là được rồi.
Nhưng nghe đáp án này, Mạnh Sướng thoáng sững sờ.
Tổng giám đốc Bùi… câu này có ý gì? Vì sao hy vọng IOI kiên trì lâu một chút?
IOI đáng thương như vậy, nó cũng là đối thủ cạnh tranh của GOG, không phải nên hy vọng bọn họ nhanh flop sao?
Giả bộ khiêm tốn? Hình như cũng không hoàn toàn, biểu cảm của tổng giám đốc Bùi vẫn vô cùng chân thật.
Chẳng lẽ…
Chợt trước mắt Mạnh Sướng sáng lên, hiểu rồi.
Rõ ràng tổng giám đốc Bùi thấy được thay đổi nội bộ công ty Finger, nên hy vọng lần thay đổi này có thể duy trì thời gian dài chút?
Về lý do tại sao lại hy vọng sự thay đổi mạnh mẽ này sẽ kéo dài lâu hơn một chút... Đương nhiên là để mua lại cổ phần của công ty Finger với giá thấp rồi, Charles - giám đốc điều hành hiện tại của công ty Finger, chắc chắn sẽ tiếp tục tạo ra những tin tức tiêu cực, tiến hành chèn ép giá trị của công ty Finger, đồng thời ép buộc tập đoàn Dayak để giao dịch có thể được hoàn thành với mức giá thấp hơn.
Và tập đoàn Dayak chắc chắn sẽ không chỉ đứng nhìn như vậy.
Thời gian hai bên tranh đấu càng lâu, chi phí để tiếp quản công ty Finger đương nhiên cũng sẽ càng thấp!
Nghĩ tới đây, Mạnh Sướng không khỏi cảm thấy sảng khoái.
Hắn đã chắc chắn sáu mươi phần trăm rằng tổng giám đốc Bùi đang chú ý đến hướng đi của công ty Finger bên kia, hơn nữa cũng đã sẵn sàng để “Bọ ngựa rình ve, chim sẻ núp đằng sau” rồi.
Mặc dù xác suất sáu mươi phần trăm cũng không đủ an toàn, nhưng Mạnh Sướng không dám mạo hiểm nữa.
Việc hắn hỏi về công ty Finger vốn đã có chút kỳ lạ, bây giờ mà hỏi thêm một câu nữa, thì ý đồ của hắn sẽ bị bại lộ mất.
Suy cho cùng, dạo gần đây Mạnh Sướng không có chịu trách nhiệm về công việc tuyên truyền liên quan đến GOG, vậy tại sao hắn lại cảm thấy hứng thú với IOI đến vậy? Việc này cũng không hợp lý.
Xét thử được khả năng đến sáu mươi phần trăm là đã không tệ rồi.
Mạnh Sướng vừa quay người muốn rời đi, lại bị Bùi Khiêm ngăn lại.
“Đợi một chút.”
“Ta cũng có một câu hỏi dành cho ngươi: Ngươi có nghĩ ra phương pháp nào để... có thể nhanh chóng tiêu hết một lượng lớn tiền bạc không?”
Do tâm huyết của Bùi Khiêm đột nhiên dâng trào, thế nên mới có câu hỏi này.
Hắn đang loay hoay với việc tiêu tiền bất ngờ, đột nhiên nghĩ đến việc mình có thể hỏi Mạnh Sướng mà!