Mạnh Sướng khom lưng nói xin lỗi, nhưng tổng giám đốc Bùi lại cố tình đợi hơn nửa phút mới để cho hắn đứng thẳng lên, điều này rõ ràng là một cái tát vào mặt hắn, để cho hắn lần sau không nên tự cho là mình thông minh mà đi dò xét nữa; nhưng mà tổng giám đốc Bùi ngoài miệng nói không có ý trách móc hắn, chính là đang nói việc thu mua lại công ty Finger sẽ không thay đổi chỉ vì Mạnh Trường.
Tiến thêm một bước chính là đang nói...
Ý của tổng giám đốc Bùi là việc ta muốn thu mua lại công ty Finger đã bị ngươi đã nhìn ra rồi, có ý gì đó rồi, cũng chả sao. Nhưng việc ngươi tự cho là mình thông minh mà chạy đến dò xét ta thì vô cùng có vấn đề đó!
Việc nào ra việc đó, thái độ này đã hiện cực kỳ rõ ràng.
Mạnh Sướng vội vàng nói: “Được rồi, tổng giám đốc Bùi, ta đi trước.”
Rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc Bùi, Mạnh Sướng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Phù... May thật!
Mặc dù kế hoạch đã thất bại rồi, việc tự cho là không để lại dấu vết mà nói bóng nói gió đã bị tổng giám đốc Bùi nhìn thấu tại chỗ, nhưng tổng giám đốc Bùi cũng không vì vậy mà tức giận.
Hơn nữa, hắn cũng đã phát hiện ra rằng tổng giám đốc Bùi thực sự có kế hoạch thu mua lại công ty Finger.
Bây giờ tin tức đã được xác định, mấy chuyện xảy ra tiếp theo cũng dễ nói rồi. Mạnh Sướng và Phạm Tiểu Đông đều có thể ước tính được đại khái xu hướng giá cổ phiếu của công ty trong tương lai dựa trên thông tin chính xác này!
Đầu tiên, vì để thu mua được công ty Finger với giá thấp, Charles chắc chắn sẽ tung ra một số tin tức tiêu cực, khiến giá cổ phiếu của công ty Finger giảm xuống.
Rồi sau đó, đợi khi giá cổ phiếu gần như giảm xuống tương đối rồi, thời điểm Charles và tập đoàn Dayak chuẩn bị ký kết thỏa thuận, tổng giám đốc Bùi nhất định sẽ ra tay bất ngờ.
Lúc này, giá cổ phiếu đã giảm đến một mức độ nhất định chắc chắn sẽ tăng trở lại.
Nói cách khác, có thể kiếm lợi nhuận bằng cách bán khống trước rồi mới mua sau.
Quỹ trái phép của Mạnh Sướng đương nhiên có thể được bổ sung.
Tuy nhiên, Mạnh Sướng cũng đã nghĩ kỹ rồi, hắn sẽ lấy một phần lớn số tiền kiếm được kia trực tiếp quyên góp cho “Kế hoạch Sơ Tế”, bằng cách này, tổng giám đốc Bùi sẽ mở một con mắt, nhắm một con mắt đối với những hành vi của hắn.
Nói chung, tình hình đang rất tốt!
…
Đưa mắt nhìn Mạnh Sướng rời đi, Bùi Khiêm bắt đầu suy nghĩ đến việc thu mua lại công ty Finger.
Đừng nói nữa, thật sự càng nghĩ càng thấy có lý á!
Trước đây, hắn chưa bao giờ cân nhắc đến vấn đề này, chủ yếu là vì trước đây hắn chưa từng giao dịch với tập đoàn Dayak nên cho dù có muốn mua thì người ta cũng sẽ không bán.
Bây giờ công ty Finger đã như thế này, nói không chừng là bọn họ sẽ phải làm gì đó rồi.
Nhưng vấn đề ở đây là thu mua lại một công ty không phải việc đơn giản như đi mua rau cải trắng, nó cần phải được đánh giá, được đàm phán, quá trình này khá là rắc rối.
Mua làm sao? Ai đi mua?
Bùi Khiêm cũng không quan tâm nhiều đến giá cả, chỉ cần không quá vô lý thì việc đắt hơn hay rẻ hơn đều không thành vấn đề. Điều quan trọng là có thể hoàn thành công việc một cách suôn sẻ, đừng để sau một hồi làm việc lại ầm ĩ lên, vậy thì coi như phí công phí sức rồi.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Bùi Khiêm đã đưa ra được bốn ứng cử viên chính.
Eric, trợ lý Tân, Hạ Đắc Thắng, Mạnh Sướng!
Eric là nhân viên cũ của tập đoàn Dayak, hẳn là có thể liên lạc với tập đoàn Dayak, điều này có thể tạo điều kiện thuận lợi cho giao dịch tương đối nhanh chóng và tránh việc không thể liên lạc được sau khi đã chạy qua đó rồi, dẫn đến chậm trễ tiến độ.
Ngoài ra, Eric còn chịu trách nhiệm vận hành hai tựa game IOI và GOG rồi, nhất là IOI, vô cùng hiểu rõ, về mặt game thì tính chuyên nghiệp của hắn rất đầy đủ.
Trợ lý Tân và Hạ Đắc Thắng chủ yếu là khảo sát công ty Finger một chút, thuận tiện ước tính một cái giá hợp lý hơn, trình độ nghiệp vụ của hai người này khá là vượt trội, không cần hạ giá quá thấp, nhưng cũng không thể coi tiền như rác.
Về phần người cuối cùng - Mạnh Sướng, ngoài mặt thoạt nhìn là góp cho đủ số, nhưng trên thực tế hắn rất quan trọng: Bùi Khiêm muốn để hắn đưa ra quyết định thay mình.
Việc thu mua lại một công ty chắc chắn không thể nào thảo luận xong trong ba hoặc hai ngày, toàn bộ quá trình đàm phán sẽ khá là lâu, hơn nữa có thể có sự đánh đổi trong quá trình này.
Thật ra thì Bùi Khiêm cũng không quan tâm nhiều đến những chi tiết này được hay mất này, nhưng Eric, trợ lý Tân, Hạ Đắc Thắng không phải là loại người dám đưa ra quyết định.
Mà Mạnh Sướng không có quá nhiều ưu điểm, ưu điểm duy nhất chính là lòng dũng cảm.
Đến lúc đó, những người này có thể phải bay sang châu Âu hoặc Mỹ, chênh lệch múi giờ với trong nước, Bùi Khiêm không muốn bị đánh thức bởi một cuộc điện thoại xuyên đại dương vào lúc nửa đêm để quyết định một vấn đề râu ria dường như không đáng kể đối với hắn.
Thế nên, để cho Eric làm trung gian giới thiệu, trợ lý Tân và Hạ Đắc Thắng đi khảo sát và đàm phán, Mạnh Sướng ra quyết định. Dù cuối cùng bất kể kết quả như thế nào, chỉ cần thu mua lại được công ty Finger, không hao phí quá nhiều tiền là được rồi.
Bốn người này phân chia công việc và hợp tác, sau đó để bọn họ thành lập một đội ngũ chuyên nghiệp dựa theo nhu cầu của chính mình, chắc chắn sẽ phù hợp, tuyệt đối không thể sai sót!
Bùi Khiêm càng nghĩ càng vui vẻ, lập tức gửi tin nhắn cho bốn người kia, yêu cầu bọn họ tranh thủ thời gian sắp xếp lại công việc trước mắt một chút, đi khảo sát khả năng thu mua lại công ty Finger một chút, sau đó nhanh chóng thúc đẩy tiến độ.
Tất nhiên, việc bàn bạc cụ thể như thế nào, Bùi Khiêm sẽ không xen vào, bốn người bọn họ tự thảo luận và đưa ra quyết định là được rồi.
Cùng lúc đó, nhóm dự án GOG.