Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2878 - Chương 2878. Kế Hoạch Thu Mua Bắt Đầu! (2)

Chương 2878. Kế hoạch thu mua bắt đầu! (2)
Chương 2878. Kế hoạch thu mua bắt đầu! (2)

Chỉ có thể nói rằng Charles đã thực sự đang chơi đùa với tập đoàn Dayak.

Nếu như suy đoán này được thành lập thì đây rất có thể không phải là kết thúc, mà là sự khởi đầu.

Hơn phân nửa là Charles chỉ đang thử vận ​​​​may và thực hiện bước đầu tiên trong kế hoạch của mình. Kế tiếp, hắn chắc chắn sẽ còn rất nhiều biện pháp để từng bước hạ thấp giá cổ phiếu của công ty Finger, từ đó đạt được mục tiêu của mình một cách thuận lợi hơn.

Bốn người bọn họ nhìn nhau và lao nhao đứng dậy.

“Kế hoạch gần như đã hoàn tất, bên kia Charles cũng đã bắt đầu hành động rồi, xuất phát thôi!”

Buổi chiều, Ngô Tân lại kiểm tra đánh giá trên mạng cho đợt tuyển dụng đặc biệt lần này của Đằng Đạt.

Đúng như dự đoán, hướng dư luận đã có một chút thay đổi!

Dưới những bình luận đứng đầu hoan hỷ vui mừng, tung hô lương tâm của Đằng Đạt, một số tiếng nói khác nhau đã xuất hiện.

“Mặc dù bề ngoài thì đây là một điều tốt, nhưng ta cũng có hơi lo lắng, Đằng Đạt sẽ không có một ngày nào đó bị chính sách phúc lợi của chính mình làm sụp đổ mà phải không? Chế độ phúc lợi cao trước đây ít nhất cũng được trao cho những người trẻ tuổi nghiêm túc thi đậu được nhận vào làm, có thể khích lệ bọn họ cố gắng phấn đấu, những người được tuyển dụng đặc biệt bây giờ, hoặc mất tinh thần phấn đấu về mặt chủ quan, hoặc là thiếu năng lượng vì lý do thể chất hoặc gia đình, điều này sẽ làm chậm hiệu suất của toàn bộ công ty đó!”

“Quả thực, cái gọi là ‘trách nhiệm xã hội’, nói một cách thẳng thắn, cũng là một loại ‘gánh nặng xã hội’ đối với các công ty. Ta cảm thấy việc mọi người đều được đối xử bình đẳng và được nhận vào dựa trên các kỳ thi đã là điều rất tốt rồi, đâu cần thiết phải cho những người này ưu đãi đặc biệt nữa?”

“Ta rất sợ Đằng Đạt sẽ bị một nhóm nhân viên ‘thừa nước đục thả câu’ mà làm sụp đổ... Từ góc độ của một người đi làm, ta đương nhiên hy vọng rằng mình sẽ làm việc ít hơn và nhận được nhiều tiền hơn, nhưng từ góc độ của một người người tiêu dùng, nếu như nhân viên của Đằng Đạt ‘thừa nước đục thả câu’, vậy làm sao có thể cung cấp cho chúng ta những sản phẩm và dịch vụ tốt hơn chứ?”

“Ta cảm thấy Đằng Đạt hiện tại đang ở trong một tình thế rất nguy hiểm, có hơi hướng xây dựng hình tượng rồi. Mà phàm là xây dựng hình tượng, thì bất kể là người nổi tiếng hay là công ty, thường đều sẽ không có kết cục tốt đẹp gì, chỉ cần dựng lên được hình tượng thì sẽ luôn có một ngày hình tượng bị sụp đổ...”

“Ta cũng lo lắng, mấu chốt là tổng giám đốc Bùi thực sự không muốn kiếm tiền sao? Ai có thể cưỡng lại được sự cám dỗ của tư bản chứ? Cho dù bây giờ có thể làm được, nhưng còn tương lai thì sao? Mà cho dù chính mình có thể làm được, vậy còn những ban lãnh đạo cấp cao khác thì sao? Các ngươi khen ngợi Đằng Đạt càng cao thì đến lúc đó sẽ bị ngã càng thảm... Suy cho cùng thì người khen ngợi là các ngươi mà người giẫm đạp cũng là các ngươi, ta cảm thấy hiện tại trạng thái của Đằng Đạt rất tốt, đừng tiếp tục đẩy mình lên cao nữa, thực sự rất nguy hiểm.”

“Đối với chuyện này, ta cảm thấy còn có một mối nguy hiểm tiềm ẩn lớn hơn nữa: Đằng Đạt ngàn vạn lần không được trở thành ‘Tử Cống chuộc người’, bắt cóc đạo đức của tất cả các công ty khác, dẫn đến sự suy thoái của toàn bộ môi trường kinh doanh! Trong trường hợp đó thì thật sự chỉ là ý định tốt dẫn đến điều xấu mà thôi!”

Ngô Tân nhìn những bình luận này với vẻ mặt “đúng như dự đoán”.

Tuy nhiên, bình luận cuối cùng này khiến cho hắn đặc biệt để ý.

Bởi vì quan điểm của bình luận này khác với những bình luận tiêu cực khác, và mức độ thảo luận cũng không hề thấp!

Nhắc đến điển cố “Tử Cống cứu người” thì rất có ý muốn giết người moi tim đấy.

Ngay lập tức Ngô Tân nhấp vào để xem xét tình hình cụ thể.

“Việc mang lại phúc lợi cho nhân viên và quan tâm đến cơ hội việc làm cho các nhóm có hoàn cảnh khó khăn đương nhiên là điều tốt, nhưng rất nhiều việc phải nhìn từ hai phía và trường hợp ý tốt lại dẫn đến điều xấu cũng không ít đâu!”

“Một mặt, nếu như phúc lợi quá tốt thì sẽ dễ sinh ra những kẻ lười biếng, có thể xác định ba loại người này về cơ bản là hướng tới phúc lợi cao, liệu bọn họ còn có tinh thần để phấn đấu không? Phúc lợi của nhân viên cũng là một phần chi phí của công ty, nếu như công ty không kiểm soát được chi phí, ngày nào cũng phát phúc lợi, nhân viên đương nhiên vui vẻ đấy, nhưng còn công ty có thể tồn tại được bao lâu? Một khi công ty phá sản, những nhân viên này sẽ mất việc và ngay cả tiền lương cơ bản nhất cũng không còn, đây không phải là cầm đèn chạy trước ô tô rồi sao?”

“Tất nhiên, ta không nói rằng Đằng Đạt sẽ phá sản bởi vì mấy cái phúc lợi này, suy cho cùng thì Đằng Đạt cũng đã là một công ty khổng lồ. Nhưng mà còn những công ty nhỏ khác thì sao?”

“Hẳn mọi người đều biết câu chuyện Tử Cống chuộc người, theo khách quan mà nói thì hành vi của Đằng Đạt sẽ hình thành một loại bắt cóc đạo đức, tất cả mọi người sẽ dùng tiêu chuẩn này để yêu cầu các công ty khác, nếu như các công ty khác không làm điều này thì đó chính là một nhà xưởng bóc lột sức lao động xấu xa.”

“Tuy nhiên, không phải công ty nào cũng có điều kiện như Đằng Đạt! Rất nhiều công ty nhỏ luôn đứng trước bờ vực phá sản, một số người nghỉ thai sản xong thì nghỉ việc, những chuyện như này nhìn mãi thành quen mắt, nếu như những công ty nhỏ này bị áp lực dư luận rất lớn buộc phải tăng phúc lợi sẽ dẫn đến chi phí tăng đột ngột và khiến công ty phá sản, chẳng phải người thiệt hại cuối cùng vẫn là nhân viên của công ty hay sao?”

“Phúc lợi của Đằng Đạt dĩ nhiên rất tốt, nhưng nhiều người không thể vào Đằng Đạt và chỉ có thể làm việc ở một số công ty nhỏ, nếu như những công ty nhỏ này phá sản, bọn họ có thể thất nghiệp, đến lúc đó ai sẽ xem xét vấn đề kế sinh nhai của bọn họ?”

Hết chương 2878.
Bình Luận (0)
Comment