Vốn dĩ cũng có vài người chuẩn bị cho cuộc chiến xét duyệt cao học lần hai, cũng có người muốn trở về quê, thế nhưng chẳng ai ngờ tới giờ đây lại đổi gió rồi!
Vừa hay một trang web mới thành lập, nhận hết cả đám họ, hơn nữa còn là công việc biên tập có hơi hướng chuyên ngành khoa văn. Vận may như vậy thật sự là quá tốt!
Tuy nói lúc mới bắt đầu có một vài người không mấy hài lòng đối với công việc này, cũng có phần bài xích đối với tiểu thuyết mạng, nhưng khi đã trao đổi với những bạn đã từng đi làm khác thì lập tức sẽ phát hiện, công việc của mình tốt vô cùng!
Ở Kinh Châu này. tiền lương như vậy tuyệt đối coi như là cao.
Mặc dù nội dung công việc xét duyệt bản thảo có phần khô khan nhàm chán, nhưng dù sao so với rất nhiều viên chức văn phòng khác còn hay ho hơn nhiều lắm;
Hơn nữa lãnh đạo trẻ tuổi, dễ nói chuyện, bầu không khí cả công ty thì dễ dàng hài hòa, trên cơ bản, mọi người đều tiếp nhận công việc này rất nhanh, bắt đầu cố gắng từ sinh viên thực tập lên làm nhân viên chính thức.
Thấy Mã Nhất Quần tới, một nam sinh cao gầy đứng dậy: “Anh Mã, bản thảo hôm nay của ta đã soạn xong rồi.”
Mã Nhất Quần gật đầu: “Được, ngươi cứ làm gì thì làm đi, một lát ta gọi các ngươi vào họp.”
Nam sinh này tên là Chu An Hưng, là người sôi nổi nhất trong cả nhóm, không hướng nội như những người khác, đầu óc cũng linh hoạt hơn, là một trong số ít biên tập mà Mã Nhất Quần tương đối hài lòng.
Ấy thế mà thành tích học tập của Chu An Hưng lại áp chót, cho đến khi tốt nghiệp còn nợ ba môn, thế nên vẫn đang kéo dài thời gian tốt nghiệp.
Đã lường trước được sự khó khăn của cuộc thi chuyên nghiệp khoa văn, còn có thể phóng khoáng mà nợ ba môn trước thềm tốt nghiệp, có thể thấy được vị này không thích học tập tới mức nào.
Kéo dài thời gian tốt nghiệp có nghĩa là phải vào cuối năm mới, hắn có thể lấy được chứng nhận tốt nghiệp. Có điều Mã Nhất Quần cũng không thèm để ý việc này, dù sao theo hắn thấy thì thành tích học tập có tốt hay không vốn dĩ chẳng liên quan tới việc biên tập mấy.
Lúc ở đại học, Chu An Hưng này đã từng đọc tiểu thuyết mạng, chơi game, hứng thú khá rộng, thế nên bắt đầu công việc biên tập tương đối khá.
Mã Nhất Quần suy tính, khi năng lực của Chu An Hưng gần như đạt tiêu chuẩn, sẽ đề bạt hắn thành một chủ biên cho một kênh hot nào đó, từ đó có thể chia sẻ chút công việc cho mình.
Sau khi trở lại vị trí công tác của mình, chuẩn bị qua loa một lúc, Mã Nhất Quần gọi mấy người có triển vọng làm chủ biên mở một cuộc họp, thuật lại ý của tổng giám đốc Bùi một cách đơn giản.
Sau này, tiêu chuẩn qua cửa của bản thảo hạ xuống một chút, hấp dẫn tác giả, bổ sung cho kho sách phong phú trước cái đã.
Sau đó chính là vấn đề lượng công việc không bão hòa.
Giống như người hiểu tương đối nhanh về văn học mạng như Chu An Hưng, trước mắt đã coi như miễn cưỡng có thể đảm nhiệm công việc biên tập, hơn nữa hiện tại vì bản thảo mà tác giả gửi tới rất ít, thế nên đã kiểm duyệt xong rất nhanh.
Thời gian sau đó không có công việc gì khác thì chỉ lên web trung văn không giới hạn trên mạng xem những văn mạng HOT mà học tập.
Mã Nhất Quần nhìn mọi người xung quanh, nói: “Nếu cảm thấy công việc của mình chưa đủ, ngoài việc đi tìm một vài văn mạng đang HOT để học ra, cũng có thể tự thử viết một chút.”
“Mặc dù mọi người đều là biên tập, nhưng lỡ đâu lại viết ra được một quyển tiểu thuyết mạng có thể phong thần thì sao? Tốt nhất vẫn nên có ước mơ.”
“Hơn nữa, bây giờ trang web của chúng ta không có nhiều bản thảo, trình độ bài viết cũng không cao, sách mà mọi người viết chắc chắn có thể được xếp vào vị trí đề cử không tồi, có thể nhân cơ hội này thử một chút.”
Lời này nghe qua thì không có vấn đề gì, thế nhưng trên thực tế lại không có gì ý nghĩa gì.
Trang web không ai xem thì cho lên vị trí đề cử cũng có lợi ích gì...
Mã Nhất Quần dừng một chút, tiếp tục nói: “Nếu thật sự không có chuyện gì làm, ta sẽ an bài cho mọi người một công việc, tưởng tượng thế giới quan và nội dung game ‘Quay đầu lại là bờ’ .”
Về thế giới quan của game “Quay đầu lại là bờ”, công việc này vốn do Mã Nhất Quần chịu trách nhiệm về nội dung.
Nhưng mà ngày cũng có ngày mưa ngày nắng, Mã Nhất Quần không hiểu ra sao lại được thăng chức rồi.
Theo lý thuyết, Mã Nhất Quần sẽ phải bàn giao lại công việc này .
Lữ Minh Lượng choáng váng, nói với Mã Nhất Quần, việc này ngươi không làm thì không còn ai có thể tiếp nhận nữa đâu?
Người duy nhất có tài nghệ này chỉ có tổng giám đốc Bùi thôi, nhưng tổng giám đốc Bùi bận rộn như vậy, làm sao có thời giờ tự làm nội dung game?
Mã Nhất Quần nghĩ lại, đúng là như vậy thật, chuyện viết nên thế giới quan này hình như thật sự duy chỉ mình có thể làm rồi.
Thế nên, Mã Nhất Quần không thể làm gì khác hơn là kiêm luôn hai chức.
Vừa suy nghĩ đặt ra thế giới quan cho “Quay đầu lại là bờ”, vừa xử lý công việc của trang web Điểm Kết của truyện Trung, đây cũng là nguyên nhân tại sao gần đây hắn vội vắt chân lên cổ.
Bây giờ, công tác chuẩn bị sơ kỳ cho trang web đã hoàn thành, hơn nữa sự ủng hộ rất lớn từ tổng giám đốc Bùi đã giảm đi rất nhiều áp lực tâm lý cho Mã Nhất Quần.
Mã Nhất Quần đột nhiên ý thức được một vấn đề, bây giờ mình có anh em bên cạnh, không cần cố gắng một mình nữa, có thể cùng nhau làm nội dung cho game “Quay đầu lại là bờ” rồi!
Giờ đây, hơn chục người lúc nhàn hạ cũng có thể hỗ trợ suy nghĩ nội dung của “Quay đầu lại là bờ”, nhất là trong đó có mấy người học khoa tiếng Trung, giống như Chu An Hưng, bản lĩnh văn cổ không hề tệ.
Dựa theo yêu cầu của tổng giám đốc Bùi , “Quay đầu lại là bờ” cần lượng lớn nội dung diễn giải từ văn cổ, những nội dung này đều để một mình Mã Nhất Quần viết thì không phải là không xong, thế nhưng một mình viết nhiều nội dung như vậy, chất lượng chắc chắn sẽ bị giảm xuống.