Hai con đường khác nhau, đối mặt với những công ty khác nhau, có mức độ quen thuộc khác nhau, nhưng kết quả cuối cùng hơn phân nửa là trăm sông đổ về một biển.
Có lẽ quá trình này sẽ rất dài, tiến triển rất chậm, nhưng chỉ cần vẫn kiên trì thì vẫn sẽ dần dần được cải thiện.
Thứ Tư, ngày 20 tháng 2.
Ma Đô, trụ sở chính của tập đoàn Thịnh Vận Logistics.
Bên trong phòng họp, một số ban lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thịnh Vận đang họp.
Chủ tịch Nhiếp Vân Thịnh đập bàn, vô cùng kiên định mà nói: “Cứ quyết định như vậy đi, chúng ta phải bắt đầu cắt đứt Nghịch Phong Logistics ngay lập tức!”
“Sự thiếu quyết đoán sẽ dẫn đến thảm họa. Hoạt động kinh doanh của Thịnh Vận Logistics và Nghịch Phong Logistics phụ thuộc lẫn nhau rất nhiều, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, sự phụ thuộc của chúng ta sẽ chỉ ngày càng cao hơn, về sau sẽ ngày càng trở nên khó khăn hơn!”
“Nghịch Phong Logistics đã hoạt động kinh doanh vận chuyển bằng đường hàng không được hơn nửa năm rồi, khối lượng kinh doanh đang tăng lên nhanh chóng mỗi ngày, nếu như chúng ta không làm gì đó, thì khi bọn họ dựa vào bưu cục Nghịch Phong mà nắm giữ được thiết bị đầu cuối, đối với chúng ta mà nói thì việc hoàn thành bị vượt qua chỉ còn là vấn đề về thời gian mà thôi!”
“Hơn nữa, sau chín tháng triển khai, các tủ khóa tốc hành và bưu cục cộng đồng mà chúng ta đã triển khai ở các đô thị loại II và loại III mà Nghịch Phong Logistics chưa nắm bắt hoàn toàn cuối cùng cũng đã vượt qua Nghịch Phong Logistics về quy mô và các điều kiện về cơ bản đã hoàn thiện.”
“Sau cuộc họp ngày hôm nay, thông báo chính thức sẽ được đưa ra, ngoại trừ các khu vực xung quanh như Kinh Châu, Đế Đô, Ma Đô và Dương Thành thì tất cả các thương hiệu chuyển phát nhanh của tất cả các công ty con của tập đoàn đều chính thức bị cấm hợp tác với Nghịch Phong Logistics, tất cả các chuyển phát nhanh đều sẽ được thống nhất và đưa đến tủ khóa tốc hành và bưu cục cộng đồng của chúng ta!”
“Đối với bốn lĩnh vực thế mạnh này của Nghịch Phong Logistics… mục tiêu cuối cùng của chúng ta chắc chắn là thay thế hoàn toàn bưu cục Nghịch Phong, chẳng qua là chúng ta không thể vội vàng trong một khoảng thời gian ngắn, phải từ từ chờ xem.”
“Nếu như sự phản đối của khách hàng lần này không quá gay gắt, vậy thì chúng ta có thể bắt đầu cắt đứt quan hệ với bưu cục Nghịch Phong trong bốn lĩnh vực trọng điểm này”.
Những phó tổng giám đốc khác đối với việc lần này cũng không có gì phản đối, suy cho cùng thì quyết định này đã được tập đoàn Thịnh Vận tính toán từ rất lâu, hiện tại chẳng qua chỉ là ‘trăng đến rằm trăng tròn’ mà thôi.
Vào tháng năm năm ngoái, tập đoàn Thịnh Vận đã biết rằng Nghịch Phong Logistics đang chuẩn bị cho kế hoạch kinh doanh vận chuyển bằng đường hàng không của riêng mình, thế nên cũng cảnh giác rất cao độ.
Chỉ có điều vào thời điểm đó, sự phụ thuộc kinh doanh giữa tập đoàn Thịnh Vận và Nghịch Phong Logistics quá cao, ở rất nhiều thành phố quan trọng, Nghịch Phong Logistics đã trở thành mắt xích cuối cùng trong hoạt động chuyển phát nhanh của tập đoàn Thịnh Vận.
Đối với tập đoàn Thịnh Vận mà nói, việc ném tất cả dịch vụ chuyển phát nhanh vào bưu cục Nghịch Phong, việc này không thể nghi ngờ sẽ giảm đáng kể chi phí nhân công, vì vậy một số nhân viên chuyển phát ở nhiều nơi đã bị sa thải.
Nhưng sau khi Nghịch Phong Logistics bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch kinh doanh chuyển phát nhanh của riêng mình, tập đoàn Thịnh Vận cũng đã nhận ra mối nguy hiểm và chuẩn bị cắt đứt hoạt động kinh doanh với Nghịch Phong Logistics.
Trong vài tháng qua, tập đoàn Thịnh Vận thông qua các loại thủ đoạn bao gồm cả huy động vốn nội bộ đã đầu tư rất nhiều tiền vào việc bố trí thiết bị đầu cuối và thiết lập một mạng lưới lớn hơn Nghịch Phong Logistics.
Trên thực tế thì Nghịch Phong Logistics vẫn đang liên tục không ngừng mà đập tiền để mở bưu cục Nghịch Phong, nhưng tốc độ không nhanh bằng tập đoàn Thịnh Vận.
Điều này là do bưu cục chuyển phát nhanh của hai công ty, nghiêm khắc mà nói thì cũng không phải là cùng một dạng.
Bưu cục Nghịch Phong của Nghịch Phong Logistics là phải đưa hàng tới cửa, thế nên bản thân của bưu cục cần phải phối hợp với nhân viên chuyển phát nhanh và nhân viên phân loại, bọn họ đều là những nhân viên chính thức, có biên chế, từ tuyển dụng, nhận việc đến bắt đầu nghiệp vụ, quá trình này diễn ra quá nhanh.
Các mạng lưới từ lúc thành lập đến lúc hoạt động chính thức, mỗi một phân đoạn đều vô cùng nghiêm chỉnh.
Nhưng tập đoàn Thịnh Vận lại không giống, bọn họ đã chọn sử dụng hai phương pháp: Tủ khóa tốc hành và bưu cục cộng đồng.
Tủ khóa tốc hành rất đơn giản, bọn họ chỉ cần đàm phán hợp tác với các khu dân cư và dựng lên một cái tủ khóa tốc hành trong khu dân cư là được, nhân viên chuyển phát nhanh chỉ cần ném trực tiếp gói hàng chuyển phát nhanh vào bên trong tủ khóa tốc hành rồi rời đi, khách hàng sẽ tự quét mã để lấy hàng.
Mà bưu cục cộng đồng của tập đoàn Thịnh Vận với bưu cục Nghịch Phong cũng không hề giống nhau, bưu cục cộng đồng là mối quan hệ nhượng quyền thương mại, bất cứ ai cũng có thể mở nó miễn là bọn họ mua mặt bằng một cửa hàng nhỏ.
Các bưu cục cộng đồng không chịu trách nhiệm giao hàng đến tận nhà, một số bưu cục thậm chí còn không chịu trách nhiệm tìm đồ cho khách hàng. Sau khi khách tới cửa, thuần túy là tự mình làm hết, tìm đồ trên quầy, lấy ra khỏi kho, mang về nhà, thậm chí có khi hàng chuyển phát nhanh quá nhiều, còn phải tự mình dùng băng dán để dán lại, hoặc là mượn xe đẩy nhỏ trước cửa bưu cục để đẩy về nhà.
Bưu cục Nghịch Phong là một doanh nghiệp thua lỗ, nhưng bưu cục cộng đồng của tập đoàn Thịnh Vận không thua lỗ mà ngược lại kiếm được rất nhiều lợi nhuận.
Bởi vì người mở các bưu cục cộng đồng chỉ cần có mặt ở bưu cục và làm việc đúng giờ là được, nhân viên chuyển phát nhanh sẽ mang hàng đến, tự mình xếp vào kho và xếp lên kệ theo số đã ghi trên gói hàng, khi có khách đến lấy thì bọn họ tìm các gói hàng theo số đã ghi và đưa chúng ra khỏi kho, quả thực chính là loại hình kinh doanh tự động hóa toàn bộ.