“Đúng rồi, Đằng Đạt chẳng lẽ không phải phát triển từ một công ty nhỏ hay sao? Thời điểm Đằng Đạt còn là một công ty nhỏ, phúc lợi cũng đã rất tốt rồi, tại sao lại không thấy các nhân viên ăn theo phúc lợi và biến thành một lũ lười biếng vậy chứ? Thay vào đó, mỗi người đều máu chảy đầu rơi, nhanh chóng trưởng thành?”
“Tại sao hành động của Đằng Đạt lại bị quy thành bắt cóc đạo đức chứ? Còn dám nói rằng Đằng Đạt đang đứng trên nền tảng đạo đức cao? Xin lỗi nha, ta nghĩ đó là bởi vì các công ty khác đang đứng trên nền tảng đạo đức thấp, thế nên dù nhìn thế nào đi nữa thì Đằng Đạt vẫn ở trên nền tảng đạo đức cao đấy!”
“Có lẽ loại hiện tượng không bình thường này quá thường gặp, quá phổ biến, khiến tất cả mọi người tập mãi thành thói quen, nên khi Đằng Đạt đứng ra chủ động làm chuyện tốt và muốn đưa mọi thứ trở lại đúng quỹ đạo, vẫn còn có những người không thích ứng kịp? Quả thật là sống lâu thì cái gì cũng thấy!”
“Tại sao lại có nhiều người đều cảm thấy mấy công ty không dễ dàng vậy chứ? Nếu như không có gì khác, yêu cầu ông chủ đưa ra một nửa tiền lương hàng năm của mình phân ra cho tất cả các nhân viên, các nhân viên nhất định sẽ sẵn sàng vì hắn mà máu chảy đầu rơi, liệu ông chủ có bằng lòng không? Nếu như không thì cũng đừng nói cái gì mà không dễ dàng nữa, bởi vì mọi người đều chỉ là mối quan hệ lợi ích giữa người thuê và người được thuê, đừng nhấn mạnh rằng bản thân không dễ dàng hay ông chủ không dễ dàng, chẳng lẽ người đi làm thì rất dễ dàng sao?”
“Ban đầu, thời điểm kinh tế đi lên, rất nhiều ông chủ đều chỉ là những con lợn dưới ánh đèn sân khấu, quyền lực đến mức dù có làm gì thì cũng có thể nâng cao hiệu quả hoạt động; sau này, khi kinh tế suy thoái một chút, gió ngừng thổi, những người này lập tức lộ ra bản chất thực sự. Mấu chốt là bọn họ vẫn tự cảm thấy bản thân rất tốt, chẳng phải ban đầu khả năng lãnh đạo của ta đã thành công sao? Tại sao bây giờ lại không được? Chắc hẳn là do nhân viên các ngươi không làm việc chăm chỉ! Cắt giảm phúc lợi, cắt giảm chi phí, tăng cường đánh giá, giáo dục tư tưởng... Sau đó thì sao? Sau đó thì công ty vẫn phá sản thôi! Tại sao công ty này lại sụp đổ chứ? Là bởi vì nhân viên sao? Rõ ràng là do ông chủ vô dụng đó!”
“Thật đấy, ta hy vọng rằng cả ông chủ và nhân viên đều có thể có ý thức, đừng bao giờ bắt cóc đạo đức lẫn nhau! Người đi làm cũng đừng lên tiếng thay ông chủ nữa, hãy nghĩ cách bảo vệ thật tốt quyền lợi mà pháp luật đã đưa cho ngươi đi đã, sau đó rồi hẵng nói tiếp!”
“Đúng vậy, những ông chủ vô đạo đức cũng đừng tốn sức đi lừa dối người đi làm nữa, nếu như có thời gian như vậy thì các ngươi nên suy nghĩ nhiều hơn về cách để làm điều gì đó thiết thực hơn cho công ty đi, nói trắng ra, nhà tư bản chân chính người ta đều đi khai phá thị trường nước ngoài, kiếm tiền từ các quốc gia khác, còn các ngươi lại đang chèn ép chính nhân dân của nước mình, còn dám tính là nhà tư bản sao, cùng lắm thì các ngươi cũng chỉ là những kẻ môi giới quan liêu của xã hội cũ mà thôi!”
Những người đăng bình luận tương tự như thế này đều trực tiếp bị đám quần chúng cắt hạt dưa mắng đến mức không kịp vuốt mặt!
Những bình luận này đều khá là văn minh, nhưng có một số người đơn giản trực tiếp mà phun tơ nhả độc.
Ngô Tân không khỏi thở dài, ánh mắt của quần chúng quả thật là sáng như tuyết, xem ra chỉ số IQ của những quần chúng ăn đã tăng lên toàn diện rồi, lừa gạt bọn họ càng ngày càng khó.
Rất nhiều người có thể sẽ nói, chỉ được cái miệng ở trên mạng thôi thì có thể tạo ra ảnh hưởng gì đối với vấn đề cơ chứ?
Nhưng mở miệng thường là bước đầu tiên để giải quyết vấn đề.
Nếu như tất cả mọi người đều không cho rằng chuyện này có vấn đề, vậy thì nó vĩnh viễn sẽ không bao giờ được giải quyết, hơn nữa, thậm chí có thể trở nên càng ngày càng tồi tệ hơn; Nếu như tất cả mọi người đều nhận thức được chuyện này có vấn đề, vậy thì cho dù dường như không có thay đổi gì trong thời gian ngắn, nhưng phương án giải quyết sẽ luôn được chầm chậm thúc đẩy.
Bây giờ nhìn lại, Ngô Tân cảm thấy tình thế của mình rõ ràng quá nhỏ bé.
Quả thật là những người được tuyển dụng bởi đợt tuyển dụng này có thể không đặc biệt xuất sắc trong thời gian ngắn, nhưng về lâu dài thì khi mức độ phổ biến của kỳ thi tuyển dụng đặc biệt này ngày càng cao, đương nhiên nhân tài xuất chúng cũng sẽ càng ngày càng nhiều!
Đối với Đằng Đạt mà nói, kết quả cuối cùng của hai đợt tuyển dụng sẽ không có quá nhiều khác biệt.
Ý nghĩa lớn nhất của đợt tuyển dụng đặc biệt lần này không chỉ là để thể hiện tinh thần Đằng Đạt với mọi người và thu hút được nhiều nhân tài hơn, mà còn thay đổi quan niệm của toàn xã hội, để cho tất cả mọi người có thể hiểu được việc theo đuổi điều kiện cuộc sống và phúc lợi tốt hơn, từ chối làm việc ngoài giờ vô lý cùng với cách tẩy não gọi là “tinh thần phấn đấu”, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa!
Phấn đấu đương nhiên là việc đúng đắn, nhưng có những mục tiêu phấn đấu khác nhau.
Phấn đấu cho chính mình là khôn ngoan, nhưng phấn đấu cho ông chủ là ngu xuẩn.
Toàn bộ những công ty rác rưởi bóc lột nhân viên không có ranh giới cuối cùng đều bị phá sản thì thị trường cũng sẽ không biến mất, cơ hội việc làm cũng sẽ không bị loại bỏ. Nhu cầu ở chỗ này, đương nhiên sẽ xuất hiện nhiều công ty sẵn sàng cung cấp phúc lợi cho nhân viên, xuất hiện công ty có thể tồn tại trong môi trường khắc nghiệt, có thể chiếm lại thị trường một lần nữa, cung cấp những cơ hội việc làm này cho nhân viên.
Nếu như nói Đằng Đạt hợp tác với các công ty khác, để không ngừng thúc đẩy phương thức làm việc của Đằng Đạt và tác động đến các công ty này từ bên trong, như vậy thì đợt tuyển dụng đặc biệt này chính là thông qua cách hướng dẫn tất cả những người đi làm, nhằm gây áp lực lên các công ty khác từ bên ngoài!